Đại Thánh Truyện (Bản Dịch)

Chương 993 - Chương 996: Huyết Hải Phiên

Chương 996: Huyết Hải Phiên

Chu Hậu La Ti quay đầu lại nhìn huyết sắc thâm trầm kia một cái, nàng lập tức cảm giác được một cỗ hàn ý không thể nói thành lời dâng lên trong lòng, càng không dám dừng lại, nhắm thẳng vào nơi sâu trong vách đá mà chui vào.

Trong phút chốc, thế giới biến thành một màu đỏ như máu.

Chu Hậu La Ti nhìn xung quanh, đâu còn nham thạch hoặc nước chảy, chỉ có biển máu bốc lên vô tận.

Mùi máu tươi nồng đậm, không chỉ len vào chóp mũi, mà còn chui vào từng lỗ chân lông.

Có một loại cảm giác suy yếu vô lực dâng lên trong lòng nàng, đó là tuyệt vọng nặng nề nhất trong lòng.

Huyết hải này vô biên, vừa không thể trở về chỗ cũng, cũng không đến được bờ bên kia.

Trong huyết hải, từng bộ bạch cốt đang bơi lội, Chu Hậu La Ti chỉ liếc mắt một cái bèn biết được kết cục của nàng cuối cùng cũng sẽ giống như những bộ bạch cốt này, trở thành một thành viên trong huyết hải này.

Biển máu bốc lên mãnh liệt, từng bàn tay xương vươn lên bầu trời giống như đang khát vọng lên trời, trong cảnh tượng địa ngục này dường như không hề tồn tại hy vọng, chỉ có cừu hận khắc cốt giữa người và người, hàng ngàn hàng vạn bộ bạch cốt cùng nhau quay đầu lại, hốc mắt trống rỗng nhìn về phía Chu Hậu La Ti.

Làm cho Chu Hậu La Ti tính tình ác độc phải run rẩy, cảm giác được một luồng hàn ý thật mãnh liệt.

Sóng máu bốc lên, ngàn vạn bộ xương trắng phá vỡ biển máu mà cùng nhau nhào tới.

“Chút tài mọn thôi mà!”Chu Hậu La Ti hừ lạnh một tiếng, roi độc múa một vòng lập tức đánh nát mấy trăm bộ xương trắng, khiến chúng rơi vào trong biển máu.

Bên cạnh nàng lập tức trống rỗng, nhưng cũng nhanh chóng bị lấp đầy bởi nhiều bộ bạch cốt khác, không có sợ hãi không có do dự, cũng không có một tiếng gầm gừ rống giận, chỉ là dốc hết toàn lực, muốn dùng cốt trảo bắt lấy Chu Hậu La Ti, kéo nàng chìm vào sâu trong huyết hải.

Trong chốc lát, Chu Hậu La Ti đã đánh nát không biết bao nhiêu vạn bộ bạch cốt, nhưng bạch cốt lại như vô cùng vô tận, không hề có xu thế giảm bớt.

"Nơi này hoàn toàn không cảm giác được sự tồn tại của thiên địa linh khí, yêu khí không được khôi phục, nhất định phải nghĩ biện pháp thoát khốn, Bắc Nguyệt đáng chết!" Chu Hậu La Ti bỗng nhiên ngừng vung roi, nhắm mắt lại, lập tức bị bạch cốt bao phủ, chất thành một ngọn núi xương.

Từng cái xương trảo cào lên người Chu Hậu La Ti lại không thể đả thương được nàng chút nào, lực kéo xuống của những cỗ bạch cốt dù có tăng thêm cũng không thể lay động được một yêu soái.

"Huyết Hải Phiên này đúng là bá đạo, chỉ sợ ngay cả thanh khư ảo cảnh của Phó Thanh Khâm so ra cũng kém hơn!" Lý Thanh Sơn rõ ràng nhìn thấy bóng dáng bị che khuất của Chu Hậu La Ti trên Huyết Hải Phiên dao động như biển.

Thanh Khư kiếm của Phó Thanh Khâm cùng lắm cũng chỉ sinh ra một mảnh thanh khư ảo cảnh, mà Huyết Hải Phiên của Tiểu An rõ ràng là tự hình thành không gian.

Trên thực tế thì Thanh Khư kiếm vẫn tốt hơn, chẳng qua Phó Thanh Khâm là người nhận truyền thừa, căn bản không phát huy được lực lượng của Thanh Khư kiếm.

Mà Huyết Hải Phiên là do Tiểu An tự tay luyện chế, đương nhiên có vẻ mạnh hơn một chút.

Hơn nữa, Huyết Hải Phiên trước mắt giống như khô cốt niệm châu, chỉ là một hình thức ban đầu đại thành thực thụ còn xa lắm, nếu thực sự đạt được mức kia, một thanh Thanh Khư kiếm đâu thể bì được.

Huyết Hải vang lên một tiếng thật lớn, núi bạch cốt bắn ra tứ phía, từng bộ bạch cốt tan nát, rơi vào trong huyết hải.

Cuối cùng trên mặt biển cũng bình ổn trở lại, không ngừng tụ tập, sinh ra bạch cốt mới.

Tiểu An chỉ tay một cái, Chu Hậu La Ti bỗng nhiên quay đầu lại, đối mặt với một luồng sóng to gió lớn ngập trời do máu biến thành đang cuồn cuộn cuốn tới.

Nối trời nối đất, chiều ngang vô tận, không thể trốn thoát, không thể né tránh.

Chỉ dựa vào khí thế này đã khiến cho tinh thần người ta chấn động.

Sóng lớn đẩy tới trước mặt, thân hình của Chu Hậu La Ti cũng chỉ nhỏ bé như một con kiến hôi.

Trong khoảnh khắc nàng bị sóng lớn huyết sắc chụp được, đôi mắt hiện ra từng vòng hoa văn, quỷ dị mà thần bí.

Đột nhiên tản mát ra hai luồng quang mang, xuyên thủng sóng lớn trước mặt, thứ nàng nhìn thấy không còn là biển máu vô biên mà là cảnh tượng dưới lòng đất, nàng lập tức phi thân lên.

Hai luồng quang mang này trực tiếp bắn ra từ trong Huyết Hải Phiên, vào giờ khắc này, thiên phú thần thông khiêm tốn nhất của Chu Hậu La Ti lại phát huy kỳ hiệu.

Đúng là khắc tinh của từng loại pháp thuật huyễn tượng.

Tiểu An phải duy trì Huyết Hải Phiên, không thể đi vào nghênh địch, nàng vung tay lên, khô cốt niệm châu bay tản ra.

Con ngươi của Chu Hậu La Ti rụt lại, hai mươi mốt viên khô cốt niệm châu bắn tới trước mặt, nàng cắn răng một cái, xoay chuyển thân hình, mặc cho chúng nó đánh vào người, gần như tốc độ của nàng không giảm chút nào.

Thấy đã sắp thoát được mà lại trông thấy khuôn mặt tươi cười đáng ghét của Lý Thanh Sơn.

"Để ta lên cho!" Lý Thanh Sơn bổ sung được đầy yêu khí thông qua Thủy Thần Ấn, ngay cả thương thế trên người cũng khôi phục được bốn năm phần, lại có thêm một tầng huyết nhục, thậm chí còn khủng bố hơn cả hình tượng khô lâu ban đầu.

Hắn gật đầu với Tiểu An rồi lao đầu vào trong Huyết Hải Phiên, phát ra một tiếng hổ gầm trấn động cả biển máu.

Bình Luận (0)
Comment