Bản tin ở kinh thành đã dẫn đến sự tranh luận quyết liệt, hôm nay lại phát hành bài báo quan trọng, Phạm gia và Chu gia ở ngoài biển đã mua một hòn đảo có thể lớn bằng Giang Nam, chuẩn bị xây dựng nước mới ở ngoài đảo.
Trên thực tế, việc Phạm Ninh ở ngoài khơi mua đảo, tất cả triều đình đều biết, chỉ có điều người dân bình thường biết được thì không nhiều lắm, hiện tại do báo chí vạch trần chuyện này ra, lập tức dẫn tới phản ứng dữ dội ở kinh thành.
Hầu như từng tửu lầu, quán trà đều đang thảo luận chuyện này, nhiệt độ của nó thậm chí vượt qua tình hình chiến đấu của quân Tống với Tây Hạ.
Ở bên cạnh cầu Phi Hồng trong tửu lầu Thanh Phong, mấy chục người khách uống rượu đang cao giọng nghị luận chuyện này.
Có người chua xót nói:
- Ta nói Phạm gia tại sao lại đột nhiên có tiền, hóa ra là dùng quyền lực có được hoàng kim, số hoàng kim ở Côn Châu có khả năng một nửa đều bị nhà hắn lấy hết đi à nha!
Cũng có người căm giận bất bình:
- Đường đường là tướng quốc không ngờ lại sai khiến người nhà lập quốcở hải ngoại, đây là muốn có địa vị ngang bằng với Đại Tống sao?
Một ông lão nói:
- Đó là do các ngươi ngu muội, người ở hải ngoại mua đảo không có một ngàn cũng có tám trăm, mấy ngàn hòn đảo nhỏ của phủ Lã Tống đều bán đi gần một nửa rồi, đâu phải hòn đảo nào cũng lớn bằng châu phủ, người khác thì không nói, lại đi lấy chuyện Phạm gia ra nói, kẻ viết tin này này đáng bị giết chết.
Một gã trẻ tuổi vẫn giải thích như cũ:
- Lão trượng, Phạm gia ở Côn Châu đào vàng kiếm tiền là sự thật! Đó là đất đai của Đại Tống, dựa vào cái gì mà Phạm gia có thể tùy ý đào vàng? Chiếm tiện nghi của triều đình?
- Tiểu tử, vậy hoàng kim kia là do người ta phát hiện đấy, ngươi ở bất kỳ địa phương nào của Đại Tống phát hiện ra hoàng kim, ngươi đều có thể đào, chỉ cần ngươi đem hoàng kim bán cho quan phủ, hơn nữa ở Côn Châu đào vàng không chỉ có Phạm Ninh, Tào gia, Cao gia, Bàng gia, ngay cả Trương Nghiêu Tá cũng đào bạc ở Lưu Cầu, những chuyện này sao ngươi không đề cập tới?
Người trẻ tuổi đang bưng chén canh hừ một tiếng thật lớn:
- Hừ! Đều là cá mè một lứa, những kẻ quyền quý thì toàn ăn thịt, còn dân chúng thì ngay cả canh cũng mua không nổi để uống.
- Tiểu tử, ngươi không phải đang uống canh sao?
Cả sảnh đường lập tức cười lớn, cũng có người nói:
- Phạm gia chiếm khoảnh đất lớn của Giang Nam như vậy, có chút không ổn! Triều đình có phải nên hạn chế một chút hay không.
- Ha ha! Nếu ta nói cho các vị biết, hải đảo mà Phạm gia mua có thổ dân ăn thịt người, các vị có bằng lòng đi không?
Tất cả mọi người sợ tới mức há hốc mồm, không ngờ lại có tộc ăn thịt người trong truyền thuyết:
- Lão trượng, bản tin đưa lên không viết chuyện này!
Có người cao giọng nói.
Lão già lắc đầu, đứng lên nghiêm nghị nói với mọi người:
- Các vị, mấy tin tức đó đều có vấn đề, rất rõ ràng là nhằm vào tiểu Phạm tướng công đấy, mục đích là vì muốn làm cho triều đình và dân gian bất mãn đối với tiểu Phạm tướng công, mọi người suy ngẫm lại đi đây là vì sao? Chuyện này rõ ràng là kế phản gián, lợi dụng sự bất mãn của dân chúng đến ép triều đình đổi chủ tướng, ta nói cho các vị biết, nếu triều đình thật sự đổi chủ tướng, như vậy đại kế trong việc Đại Tống tiêu diệt Tây Hạ sẽ thất bại trong gang tấc, vậy ai ở sau lưng châm ngòi, mọi người còn đoán không ra sao?
Quán rượu lập tức yên tĩnh lại, mọi người im lặng uống rượu, không ai đề cập tới việc trên báo nữa.
Ông già chính là Chu Nguyên Phong, ông ở quán rượu bên cạnh cùng cháu rể ăn cơm, đúng lúc gặp được chuyện này, khiến cho ông không kìm nổi phải đứng dậy phản bác.
Chu Nguyên Phong tâm trạng phiền muộn, đứng dậy tính tiền rồi đi thẳng tới quý phủ Phạm Ninh chỉ cách một cây cầu, Chu Bội đang cùng cô cô là Chu Khiết trò chuyện, nghe nói ông nội đã đến, vội vàng ra đón.
- Vì sao con không để cho "Tín Báo" phản bác chuyện này?
Chu Nguyên Phong bất mãn nói với Chu Bội:
- Chuyện này truyền khắp cả thành khiến cho dư luận xôn xao, phá hoại thanh danh của tướng công con, tại sao con phải nhịn chứ?
Chu Bội rất bình tĩnh nói:
- Ông nội, muốn phản bác tin đồn không nên để Phạm gia đi làm! Tất cả mọi người đều biết "Tín Báo" là phường báo của Chu gia, "Tín báo" đến bác bỏ tin đồn sẽ chỉ khiến người ta xem thường.
- Không lẽ cứ để cho bọn họ náo loạn sao?
Chu Bội lạnh lùng nói:
- Nếu triều đình không chịu bác bỏ tin đồn, vậy hãy để cho tướng công từ chức, con cũng chả cần chiếc mũ Vương phi này, đem nó trả lại cho triều đình, cả nhà chúng ta chuyển đến đảo Bắc sinh sống.
Chu Nguyên Phong và con gái Chu Khiết nhìn nhau, bọn họ mới hiểu ra được trong lòng Chu Bội đã hận tới cực điểm, Chu Nguyên Phong thở dài nói:
- Vậy Vương phi hãy phát biểu chân tướng sự thật đi!
- Không!
Chu Bội kiên cường khác thường nói:
- Con muốn triều đình phải công khai tỏ rõ thái độ, trả lại danh dự cho tướng công con.
Chu Nguyên Phong và con gái ngồi xe ngựa trở về phủ, Chu Khiết oán hận nói:
- Phụ thân, "Tiểu Báo" đăng mấy tin tức này là muốn công kích Phạm gia, hiển nhiên là nhằm vào "Tín Báo" của chúng ta, chúng ta không thể khoanh tay đứng nhìn như vậy được, cho dù Chu Bội không chịu phản bác, chúng ta cũng nên có hành động.
Chu Nguyên Phong thở dài, nói:
- A Bội đang dùng sự yên lặng để phản kháng, nếu triều đình vẫn không ra mặt, việc này chỉ sợ càng loạn thêm, chuyện này cứ nghe theo Chu Bội, chúng ta không được tự ý hành động.
Dừng một chút, Chu Nguyên Phong lại nói:
- Con đi liên lạc với "Quân Báo", ngừng hợp tác toàn bộ với "Tiểu Báo", ngoài ra con phái người đi điều tra bối cảnh của Lý Quang Bạch, người này rốt cuộc là ai?
Chu Khiết gật gật đầu:
- Con lập tức đi đến toà báo!
Lúc xế chiều, thiên tử Triệu Húc, tướng quốc Phú Bật và Văn Ngạn Bác, ba người được Tào Thái hậu gọi đi uống trà, Tào Thái hậu hẳn là cũng đã xem báo hôm nay, quanh năm sống trong thâm cung, gần như ngăn cách với thế giới bên ngoài, tin tức Đại Tống hưng thịnh liền trở thành sự mong chờ lớn nhất mỗi ngày của người trong cung, cũng thành đề tài để bọn họ bàn luận khi rảnh rỗi.
Tào Thái hậu cũng không ngoại lệ, bà đặt mua tất cả báo ở kinh thành, mỗi ngày vào lúc xế chiều, bà đều phải dành hai canh giờ để xem báo, thói quen này gần như đã cố định rồi.
Ba người ở Từ An cung gặp Thái hậu, hành lễ xong, Tào Thái hậu mời thiên tử Triệu Húc và hai vị tả hữu tướng công ngồi xuống.
Tào Thái hậu lấy ra chiến báo đặc biệt, hỏi:
- Hôm nay đọc được một tin tức tốt, đáng tiếc trên báo đăng quá ngắn, ai gia còn muốn hiểu rõ thêm một số tin tức nữa.
Triệu Húc hạ thấp người nói:
- Việc công phá phòng tuyến ở phía nam là dùng phi ưng để truyền tin tới đây, cũng vô cùng ngắn gọn, Địch Khu Mật dẫn đầu năm vạn đại quân từ phía sau phòng tuyến xuất kích, đánh cho quân Tây Hạ trở tay không kịp, liên tiếp phá ba mươi sáu trại, công chiếm được Vi Châu, Ngân Châu và Hạ Châu.