Phạm Ninh nhận lấy xem, trên cơ bản giống như nhạc phụ Âu Dương Tu đã nói, nhưng sau đó vẫn giữ lại biểu quyết của Tri Chính Đường, chỉ là tách quân quyền và tướng quyền ra, những thứ thuộc về quyền lực của quân chủ, ví dụ như quyền bổ nhiệm mới từ tòng tam phẩm trở lên, miễn nhiệm nhân sự, quyền điều động quân đội… Tri Chính Đường không can thiệp.
Nhưng quyền lực thuôc phạm vi của Tướng quốc sẽ do Tri Chính Đường biểu quyết, quân chủ có quyền đề nghị và lắng nghe giải thích, cũng có một cơ hội bác bỏ, lần thứ hai không thể bác bỏ nữa, nếu như thiên tử vẫn kiên trì phản đối, vậy chỉ có thể dùng biện pháp đổi tướng để giải quyết.
- Vậy triều hội sẽ không có ý nghĩa sao?
Hàn Kỳ lắc đầu nói:
- Triều hội chẳng qua chỉ là nơi nghe và bày tỏ ý kiến, mọi người có thể bàn bạc công khai, nếu như kết quả tranh luận áp đảo về một bên, như vậy Tướng quốc Tri Chính Đường có thể tỏ thái độ ngay tại chỗ, thông qua nghị quyết ngay trên triều hội ta nghĩ ý kiến của đại đa số mọi người thì chính là ý kiến của Tri Chính Đường.
Phạm Ninh trầm tư một lúc lâu rồi nói:
- Nếu thiên tử không đồng ý phương án cải chế Tam Tỉnh của các ngài thì sao?
- Vậy thì cùng nhau từ chức!
Thái độ của Hàn Kỳ vô cùng quyết đoán nói:
- Chế độ Tam Tỉnh Đường triều giống với biểu quyết của Chính Sự Đường, không thể lấy cớ khôi phục Đường chế để áp chế Tướng quyền, quân chủ các triều đại Đại Tống thay đổi đều không vượt qua điểm mấu chốt này, chúng ta muốn giải thích rõ ràng với Quan gia, chúng ta có thể tôn trọng ý kiến của người, nhưng người không thể tùy tiện thay đổi chế độ, đây là nguyên tắc, vì vậy Phạm tướng công ký tên đi!
Hàn Kỳ lật đến trang cuối cùng, phía trên đã có năm người Phú Bật, Văn Ngạn Bác, Hàn Kỳ, Lã Công, Tăng Công Lượng ký tên.
Phạm Ninh hỏi:
- Vương An Thạch thì sao, đã nói với y chưa?
- Sau khi ngươi ký xong, tối nay Văn tướng công sẽ cầm cuốn sổ này đi tìm y.
Phạm Ninh gật đầu, cầm bút ký tên mình: Phạm Ninh Xu Mật Sử.
Hàn Kỳ nói đúng, quân vương phân quyền vẫn là truyền thống chính trị nghìn năm qua trong trung ương triều đình, mãi cho đến sau án Minh Sơ Hồ Duy Dung, chế độ quân tướng phân quyền mới dần dần bị phá vỡ.
Triệu Húc không nên mượn thời cơ thu phục U Châu làm ra động tác nhỏ này, đương nhiên Phạm Ninh cũng có thể đi khuyên bảo Triệu Húc, nhưng hắn ngẫm nghĩ một chút, vẫn cảm thấy nên để Triệu Húc nhận bài học này.
Trong Ngưng Hương Các ở nội cung, thiên tử Triệu Húc quỳ gối trước mặt Hoàng tổ mẫu, cúi đầu thật sâu, vẻ mặt xấu hổ, bị Hoàng tổ mẫu Tào thái hậu mắng cho mất mặt.
- Bảy tướng quốc từ chức tập thể, con thật sự tăng thể diện cho liệt tổ liệt tông đó, chuyện Cao Tổ, Thái Tông, Chân Tông, Nhân Tông không dám làm, con lại dám làm, nghĩ đến thu phục được U Yến, cánh cứng cáp rồi sao, có thể muốn làm gì thì làm sao?
- Năm đó nếu Hoàng tổ phụ của con có can đảm như con, bây giờ người làm hoàng đế cũng không phải là con, mà là Triệu Văn Uẩn, con có biết hay không?
- Bây giờ con làm ra chuyện lớn, khiến cho bảy Tướng quốc cùng nhau từ chức, tự con đi xử lý đi! Tìm ai gia làm gì?
Triệu Húc vô cùng khổ sở, mấy ngày hôm trước y trưng cầu việc này với vài đại học sĩ, các đại học sĩ đều nói khả thi, mà bây giờ y chỉ đưa ra bản dự thảo, Tri Chính Đường đón đầu công kích, Vương An Thạch và Phạm Ninh mà y tin tưởng nhất cũng phản đối y, khiến cho trong lòng y vừa tức giận lại sợ hãi, vạn bất đắc dĩ, y đành phải tìm đến Hoàng tổ mẫu ra mặt xử lý việc này.
Triệu Húc xấu hổ nói:
- Mặc dù cháu cũng trưng cầu ý kiến của vài vị đại học sĩ, nhưng chuyện này cũng là do cháu lỗ mãng, cháu thỉnh tội với Hoàng tổ mẫu!
Tâm tình của Tào thái hậu cũng không được tốt, sáng sớm đã nghe được tin tức khiến người ta tức giận, trên báo chí nói Quan gia muốn khôi phục chế độ Tam Tỉnh Lục Bộ, lại không nói đến việc hủy bỏ biểu quyết của Tri Chính Đường, bây giờ Tào thái hậu mới biết cháu trai làm ra chuyện xấu gì, vì nâng cao quân quyền, lại hủy bỏ chế độ biểu quyết hiệp thương quan trọng nhất trong tướng quyền.
Đứa nhỏ này vẫn còn non lắm, quá trẻ con rồi!
Trong lòng Tào thái hậu chỉ tiếc rèn sắt không thành thép, mắng thì mắng, nhưng bà lại không thể mặc kệ, dù sao quyền bổ nhiệm tòng tam phẩm trở nên đều trong tay bà.
Bà trừng mắt nhìn Triệu Húc nói:
- Không phải cái gì cũng nghe đại học sĩ, bọn họ có tư tâm hay không còn không biết đâu! Con phải khắc sâu bài học này, ai gia đã tuổi lớn, không thể mãi giúp con.
Trong lòng Triệu Húc buông lỏng, mắng thì mắng, cuối cùng Tào thái hậu vẫn giúp y, y vội vàng nói:
- Cháu trai nhất định sẽ khắc sâu trong lòng, sẽ không làm chuyện ngu xuẩn như vậy nữa.
Lúc này Tào thái hậu mới nói:
- Đơn xin từ chức của họ ở đâu?
Triệu Húc nhanh chóng lấy một chồng đơn từ chức đưa lên, Tào thái hậu nhìn thấy một chồng dày đơn từ chức, trong lòng bực bội.
Bà để đơn từ chức ở một bên, lại nói lời thấm thía:
- Lần cải cách quan chế này ai gia cũng luôn chú ý đến, mấy tháng trước con dùng tước vị đổi hư quan làm rất tốt, rất khéo léo, ai gia còn muốn khích lệ con, không nghĩ đến chớp mắt, con đã làm ra chuyện ngu xuẩn, khiến ai gia thật không biết nên nói con thế nào nữa.
- Khởi bẩm Hoàng tổ mẫu, dùng tước vị đổi hư quan thật ra là phương án do Phạm Ninh đề xuất.
- Khó trách! Quả thật giống tác phong phái cải tiến của hắn!
Tào thái hậu gật đầu nói tiếp:
- Thật ra ai gia cũng không phải không ủng hộ cải cách chính trị, Đại Tống có rất nhiều quy định đều là định ra khi mới lập quốc, thích hợp với đại cục khi lập quốc, bây giờ đã trôi qua hơn trăm năm, đại cục đã thay đổi, có vài quy củ phải sửa, mấu chốt là sửa như thế nào.
- Ở một mức độ nào đó, ai gia cũng thuộc phái cải tiến, ai gia cho rằng cải cách chính trị phải dùng trí tuệ, phải có kiên nhẫn, tựa như gỡ một đống đay rối, không có kiên nhẫn, không có trí tuệ, vừa bắt đầu đã nóng lòng muốn dùng kéo cắt, cho dù cuối cùng có gỡ được nhưng cũng bị cắt thành những đoạn nhỏ, cải cách chính trị cũng giống vậy, xử lý không tốt sẽ dẫn đến vấn đề nghiêm trọng là triều đình chia rẽ, tạo thành nguy cơ chính trị, Quan gia, con nên tâm sự nhiều với Phạm Ninh, như vậy mới có lợi với con.
Triệu Húc dập đầu một cái:
- Hoàng tổ mẫu dạy bảo, cháu khắc ghi trong lòng.
Tào thái hậu lấy ra một quyển tấu chương trên bàn đưa cho Triệu Húc:
- Đây là khoản đầu tiên Phạm Ninh thỉnh cầu Nội khố phát cho kế hoạch phát triển và khai thác đại lục phía nam, ai gia đã phê chuẩn, phát hai triệu lượng bạc đến kho chuyên trách, chuyện này con đi xử lý đi!
Trong lòng Triệu Húc khẽ động, quả nhiên Phạm Ninh đã thuyết phục được thái hậu.
Triệu Húc cáo lui, Tào thái hậu tập trung suy nghĩ trong chốc lát, nói với một nữ quan bên cạnh:
- Tuyên ý chỉ của ai gia đến Tri Chính Đường, tuyên bảy vị tướng công đến nghị sự tại điện Từ An!
Quan phòng của Phạm Ninh ở Xu Mật Viện, tuy rằng hắn nhậm chức Xu Mật Sứ, chức vụ cao nhất Xu Mật Viện, nhưng sự vụ hàng ngày của Xu Mật Viện không thuộc hắn quản, mà là do tri sự Xu Mật Viện hoặc là Đồng tri sự Xu Mật Viện đảm nhiệm, chức vụ cao nhất này của hắn chỉ là tượng trưng, Hà Bắc Tuyên Phủ Sứ, Chinh Bắc đại nguyên soái mới là chức vụ thực sự, chỉ là hiện tại hắn thường ngây ngốc ở kinh thành mà thôi.