- Vậy thái hậu có phê chuẩn không?
- Năm thứ nhất hai triệu lượng bạc, thái hậu không tỏ thái độ rõ ràng có đồng ý hay không, nhưng bà đưa ra một yêu cầu, nếu như bắt buộc bắt Nội khố phải gánh chịu chi tiêu của khai thác phát triển đại lục phía nam, nhất định phải thành lập một kho chuyên trách, mỗi một lần chi của kho chuyên trách này nhất định phải dùng ở đại lục phía nam, không cho phép làm việc khác.
Phạm Ninh nhìn mọi người một lát:
- Điều kiện này của thái hậu mọi người có đồng ý không?
Văn Ngạn Bác chậm rãi nói:
- Thái hậu luôn luôn yêu cầu nghiêm khắc đối với sử dụng tiền tài trong Nội khố, từ năm trước đến bây giờ cũng chỉ phê chuẩn năm bút, xây dựng công học viện mà mở rộng thái học phê hai bút, xây dựng từ ấu viện phê một bút, cứu tế nạn dân phủ Hà Nam lễ tế tiên đế phê một bút, ta nhớ rất rõ ràng, sở dĩ thái hậu đưa ra yêu cầu xây dựng kho chuyên trách cũng rất bình thường, cũng hợp ý, ta cảm thấy có thể chấp nhận.
Phú Bật cũng gật đầu đồng ý:
- Ta cũng cho rằng rất hợp lý, có thể thành lập kho chuyên trách, chuyên môn sử dụng trong khai thác phát triển đại lục phía nam.
Hàn Giáng lại hỏi Phạm Ninh:
- Chiêu mộ một trăm nghìn thợ mỏ cần một triệu lượng bạc, thái hậu có phê chuẩn không?
Phạm Ninh cười nói:
- Chỉ cần kho chuyên trách được lập ra, ta nghĩ vấn đề không lớn.
Phú Bật lại hỏi:
- Phạm tướng công có gì bổ sung với phần kế hoạch này của ta không?
Phạm Ninh khẽ khom người nói:
- Kế hoạch của Phú tướng công ta cơ bản đồng ý, nhưng ta còn muốn thêm vào hai điểm.
- Mời Phạm tướng công nói!
- Đầu tiên là ta cảm thấy số dân di dân không đủ, hy vọng có thể di dân hai trăm nghìn hộ trong năm năm, đương nhiên, đây chỉ là đề nghị cá nhân của ta, Tri Chính Đường có thể châm trước, hoặc là trong báo cáo không cần phải rõ ràng như vậy, có thể viết số dân di cư ở khoảng một trăm hai mươi nghìn hộ đến hai trăm nghìn hộ.
- Thứ hai, ta cảm thấy báo cáo không ưu tiên về vấn đề luyện chế thép tinh, ví dụ như, trước tiên phái ra bao nhiêu quan viên tìm mỏ? Phái ra bao nhiêu thợ thủ công tinh luyện lượng kim loại cao cấp? Xây dựng nơi luyện kim ở đâu? Lợi dụng than cốc tinh luyện kim loại, như vậy phương án luyện chế than cốc thì sao? Xây dựng kho hàng trên bến tàu như thế nào? Tàu thuyền vận chuyển sắt thép sắp xếp ra sao… trên báo cáo đều không thấy, Phú tướng công, chỉ sợ thiên tử sẽ quan tâm những vấn đề ta vừa nói này hơn!
Sau khi bổ sung đề nghị của Phạm Ninh, Phú Bật nói ra phương án đã thông qua biểu quyết của Tri Chính Đường, sau khi trở về lại sửa sang một chút, ngày mai đệ trình lên cho thiên tử.
Phạm Ninh đi ra khỏi sảnh tròn, nghe thấy có người gọi hắn, vừa quay đầu lại, chính là Hàn Giáng.
- Hàn tướng công tìm ta sao?
Phạm Ninh dừng bước cười hỏi.
- Đã lâu không gặp ngươi rồi, buổi trưa đi uống một chén chứ?
- Ha ha! Hàn tướng công nguyện ý mời khách, đương nhiên ta cầu còn không được.
Hàn Giáng vui vẻ nói:
- Ta thấy bây giờ cũng không còn sớm, chi bằng chúng ta đi ngay bây giờ!
Rất nhanh đã đến buổi trưa, hai người đến quán rượu Thanh Phong ở phía nam hoàng thành, gọi một gian riêng, hai người ngồi xuống trước bàn rượu, bên ngoài chính là đường cái phía đông người đến người đi, đặc biệt náo nhiệt.
Phạm Ninh chủ động rót một chén rượu cho Hàn Giáng, cười nói:
- Hôm nay Hàn tướng công tìm ta chắc không phải chỉ đơn giản là để uống rượu thôi nhỉ!
Hàn Kỳ thở dài:
- Ngươi không thấy gần đây triều đình rất kỳ lạ sao?
- Kỳ lạ?
Phạm Ninh lắc đầu:
- Gần đây tâm tư của ta đều đặt ở việc chuẩn bị khai thác và phát triển đại lục phía nam, không quan tâm lắm đến tình huống của triều đình.
Hàn Kỳ nhìn chăm chú vào Phạm Ninh một lát rồi chậm rãi nói:
- Ta phát hiện trong việc cải cách quan chế ngươi rất giảo hoạt, ngươi tham dự vào, từ bỏ một thứ dễ dàng từ bỏ nhất, nhưng bây giờ tâm tư lại đặt vào khai thác và phát triển đại lục phía nam, ngươi bảo ta phải nói ngươi thế nào đây?
- Cải cách hư quan cũng không phải lần đầu tiên ta đề xuất, năm đó tổ phụ Phạm Trọng Yêm nhà ta đã suy nghĩ đến cải cách rồi, cuối cùng lại thất bại, vì sao ta lại thành công? Hàn tướng công nghĩ đến vấn đề này sao?
Hàn Kỳ uống một ngụm rượu cười nói:
- Ta nguyện ý chăm chú lắng nghe!
Phạm Ninh nâng chén rượu lên thản nhiên nói:
- Mấu chốt là lợi ích, cải cách hư quan triển khai rất nhiều ích lợi, bọn họ đã không có bổng lộc mỗi tháng, quan chức trong ngoài không đồng nhất, ngài muốn khiến họ nhả ra những lợi ích này, vậy ngài nhất định phải cho họ những lợi ích khác, hơn nữa còn phải khiến họ vui vẻ nhận lợi ích.
- Ý của ngươi là tước vị và đất đai ở hải ngoại sao?
Phạm Ninh lắc đầu:
- Đất đai ở hải ngoại đối với họ mà nói chủ là một cái lâu đài trên không, số liệu trên sổ sách của các quan phủ mà thôi, thuê cũng không cho thuê được, cả đời họ cũng sẽ không đến đó, đất đai này vẫn luôn nằm trong số sách của quan phủ, còn tước vị lại là thứ tốt, nhưng điều thật sự khiến họ động tâm không phải là tước vị của bản thân, mà là tước vị có thể kế thừa ba đời, Hàn tướng công hiểu không? Quyền kế thừa tước vị mới khiến họ cam tâm buông bỏ lợi ích của hư quan.
- Biện pháp này rất tuyệt diệu, vì sao trước kia lại không nghĩ ra chứ?
Phạm Ninh cười lạnh một tiếng nói:
- Không phải không nghĩ ra, mà là vấn đề lập trường, ta vẫn luôn nói mình thuộc phái cải tiến, dùng phương pháp bồi thường tiến hành cải cách chính trị, cải cánh chính trị mới có thể được thực thi, giống như lần này Tam Ty nhượng quyền, động đến ích lợi của bao nhiêu người, biện pháp cải cánh hẳn là suy nghĩ cho tương lai, chứ không phải là vì thanh tẩy, đây chính là lập trường, Vương An Thạch muốn thanh tẩy cái lợi lúc trước, lại ký tên khế ước mua bán, đất đai và mỏ mới, y có thể thành công mới là lạ đó.
- Vì vậy ngươi không quan tâm!
- Không nói đến quan tâm hay không quan tâm, chuyện này vốn không phải chuyện của ta, bây giờ toàn bộ tâm tư của ta đều đặt ở chuẩn bị khai thác và phát triển đại lục phía nam, không có sức lực đi suy nghĩ việc khác.
Hàn Kỳ gật đầu:
- Ngươi nói đúng, động đến lợi ích của quá nhiều người sẽ không thực hiện được, ta quả thật không cần lo lắng nhiều như vậy, tuy nhiên Quan gia chuẩn bị hủy bỏ chế độ biểu quyết của Tri Chính Đường, chuyện này hẳn có quan hệ trực tiếp với ngươi nhỉ!
Phạm Ninh chậm rãi nhấp một ngụm rượu, một lúc lâu sau nói:
- Đây chắc là mục đích thật sự Hàn tướng công mời ta đi uống rượu!
- Đúng vậy, chúng ta đều cho rằng hủy bỏ biểu quyết tại Tri Chính Đường chính là làm suy yếu Tướng quyền, không phù hợp với nguyên tắc quản thúc của quân tướng.
- Đợt một chút!
Phạm Ninh ngăn ông lại nói:
- "Chúng ta" trong lời Hàn tướng công chỉ ai?
- Trừ ngươi và Vương An Thạch thì chính là ngũ tướng.
Hàn Kỳ lấy một cuốn sổ con từ trong lòng ra đưa cho Phạm Ninh:
- Đây là phương án cải cách chế độ Tam Tỉnh mà ngũ tướng chúng ta đưa ra, ngươi xem một chút đi!