Nói xong, Phạm Ninh đặt tấu chương trên ngự án của Triệu Húc.
Triệu Húc trở lại chỗ ngồi, nói với Phạm Ninh:
- Ngồi xuống đi!
- Tạ ơn bệ hạ!
Chờ Phạm Ninh ngồi xuống, Triệu Húc mới cầm tấu thư của Phạm Ninh lên xem.
Đúng thật tấu thư này chính là nêu ra phương án sử dụng hai triệu lượng bạc này một cách tỉ mỉ.
Tuy rằng Triệu Húc rất có hứng thú, nhưng phần tấu thư này thật sự làm cho y có phần tỉnh táo lại.
Xem xong tấu thư, trên mặt của y không còn một tia tức giận.
Triệu Húc trầm ngâm một lúc, rồi nói thẳng:
- Nhớ năm đó trẫm còn gọi ngươi một tiếng thúc phụ, ngươi cũng nâng trẫm lên vị trí Hoàng thái tôn, mẫu hậu trước khi lâm chung cũng căn dặn trẫm phải nghe theo lời của ngươi. Tuy rằng hiện tại chúng ta là quan hệ quân thần, nhưng vị trí của ngươi trong lòng trẫm so với những quan thần khác là không giống nhau, trẫm muốn hỏi ngươi một câu, vì sao ngươi lại cùng với bọn họ trình đơn từ chức để ép trẫm?
Phạm Ninh thản nhiên nói:
- Ta và các vị tướng quốc khác tuy rằng đệ đơn từ chức cùng một lúc, nhưng động cơ của ta và bọn họ là khác nhau, đơn của ta ví như một gậy, hung hăng đánh cho ngài tỉnh táo lại!
Triệu Húc ngây ngẩn cả người, chỗ mềm mại nhất trong lòng gợn sóng một chút, mũi cay cay.
Y vội vàng đứng dậy, bước đến trước cửa sổ, ngước nhìn bầu trời để che giấu nội tâm kích động của mình, một hồi lâu, y hỏi:
- Tướng công có thể nói cho trẫm biết, đến cùng là đã sai ở đâu, được không?
Phạm Ninh chậm rãi nói:
- Từ xưa đến nay quân quyền và tướng quyền tranh đấu, mượn việc khôi phục nhà Đường mà nói, Võ Tắc Thiên vì muốn đả kích hoàng quyền mà gia tăng tướng quyền, Đường Huyền Tông vì giành lấy quyền kiểm soát mà thành lập thư viện Tập Hiền Điện, dùng hoàng ma để viết chiếu thư chống lại chiếu thư bằng bạch ma của Trung Thư Tỉnh, trọng dụng những tướng quốc phục tùng quân vương như Lý Lâm Phủ, Dương Quốc Trung.
- Đường Túc Tông vì chống lại tướng quyền mà không tiết việc trọng dụng hoạn quan, cuối cùng gây họa hoạn quan cuối đời Đường. Từ ba ví dụ này, bệ hạ nhìn thấy gì?
Triệu Húc trầm tư chốc lát nói:
- Tướng công muốn nói đến giữ thế cân bằng?
- Đúng, giữ cân bằng, không có người quân vương nào không muốn gia tăng quyền lực bản thân, áp chế tướng quyền, nhưng chỉ cần không quá đáng, thường sẽ là chia quyền với quốc nhượng, cụ thể đều là phương pháp giữ cân bằng, thế nhưng hiện tại bệ hạ dùng thủ đoạn gì? Trực tiếp cướp đoạt tướng quyền, quả thật không có chút phong thái đế vương, nguyên tắc giữ cân bằng ở nơi nào?
Mặt Triệu Húc lập tức nóng lên, rốt cục y đã hiểu được mình đã sai lầm rồi. Ý nghĩ là đúng, nhưng làm sai cách, nên dẫn đến việc Tri Chính Đường kịch liệt phản đối.
Trầm mặc một lát, y hỏi:
- Thế, trẫm nên làm gì bây giờ?
hạm Ninh thở dài:
- Bệ hạ thực ra đã tìm được kế sách rồi, chỉ là không nhận ra mà thôi.
Triệu Húc như được tiếp thêm sinh lực, lập tức quay sang nắm tay nói:
- Xin thỉnh giáo tướng công!
Phạm Ninh cười khoát tay:
- Thần không dám nhận, thật ra hội triều không phải là một phương pháp giữ cân bằng tốt!
Triệu Húc như có điều suy nghĩ nói:
- Ý của Tướng quốc là dùng hội triều để cân bằng tướng quyền?
Phạm Ninh gật đầu:
- Bệ hạ chỉ cần đổi lại cách nghĩ, giống như một vò rượu trắng đậm đặc, nếu chủ quán đem vò rượu ấy rót vào nước, thì vò rượu ấy có còn đậm đặc không?
Triệu Húc nhịn không được bật cười, so sánh này hay thật, cho phép đủ loại quan lại tranh luận về việc đất nước, không phải sẽ làm loãng quyền lực sao?
- Bệ hạ, làm cho tướng quyền được công khai, minh bạch, để đại thần đều có cơ hội tham gia vào việc chính sự của đất nước, mặc dù quyền lực bị pha loãng, nhưng vi thần nghĩ rằng đó là một chuyện tốt.
Dừng một chút, Phạm Ninh tiếp tục nói:
- Lùi một bước mà nói, điện hạ nắm trong tay quyền buổi hội triều, đây mới là mấu chốt, mỗi ngày hội triều về nội dung gì do bệ hạ quyết định, thế không phải thể hiện quân quyền sao? Mỗi khi Tri Chính Đường và các quan lại cãi nhau, đến cuối cùng bệ hạ đứng ra giải quyết ổn thỏa, Tri Chính Đường sẽ thông qua nghị quyết năng lực như thế nào đây?
Triệu Húc như đã hiểu ra, vỗ trán nói:
- Đúng, trẫm suy nghĩ vấn đề quá đơn giản, cũng may có tướng công giải thích!
Phạm Ninh thấy nói đã khá rõ, liền cười nói:
- Ngày mai vi thần phải đi Dương Châu một chuyến, người Hán Liêu quốc phải đến phía Nam, vi thần muốn đi xem thử, chắc là mười ngày sau sẽ quay trở lại.
Triệu Húc chợt nhớ tới một chuyện, vội vàng nói:
- Mấy ngày nữa chính là ngày bản phác thảo cải cách chính trị công bố, tướng công có thể cho ta chút ý kiến?
Phạm Ninh thản nhiên nói:
- Bệ hạ muốn nghe lời thật ư?
- Đương nhiên là lời nói thật!
Phạm Ninh không chút khách khi nói:
- Lời nói thật có bốn chữ, nhất định thất bại!
Triệu Húc ngây người:
- Vì sao Tướng công nói như vậy?
Phạm Ninh lắc đầu:
- Bệ hạ quên rồi sao, vì sao thay đổi chức tước lại thành công, được mọi người ủng hộ, phương diện này thành công mấu chốt nằm ở đâu?
- Khanh nói đến lợi ích?
Phạm Ninh gật đầu:
- Chính là lợi ích, vi thần cho rằng Vương tướng công như vậy không được gọi là bản phác thảo cải cách chính trị, mà phải gọi là bản phác thảo trừng phạt, trong lúc này sẽ dính đến biết bao người, nếu bệ hạ phát hiện tất cả đại thần đều có tội thì phải nghiêm trị, khi đó nên làm sao đây?
- Nhưng nếu mơ hồ, trong lòng trẫm sẽ lo lắng!
Phạm Ninh thở dài, thành khẩn nói:
- Bệ hạ, nước quá trong ắt không có cá, bệ hạ muốn rửa sạch hồ cá thì có thể, nhưng không thể giết hết cá được, bệ hạ, năm đó chúng ta ở thực thi cải cách sương quân ở phủ Ứng Thiên, dọn sạch bọn tướng lĩnh tham ô, đã thành công như thế nào, không phải là giết cá lớn thả cá nhỏ sao? Sự việc năm đó là chính Bệ hạ làm, bây giờ quên rồi ư?
- Vậy tướng công có ý làm như thế nào?
- Rất đơn giản, hễ đã cùng triều đình ký khế ước sổ sách, nếu thật sự không công bằng thì dùng khế ước để tiến hành điều tra, nếu cần thiết, bắt một hai tên tham quan quá tham để trừng trị làm gương, như vậy thì cản trở cải cách chính trị sẽ nhỏ lại, cải cách chính thức thông qua, lại dùng thời gian mười năm để truy xét, những đồ hối lộ bọn họ nuốt vào phải nhổ ra từng cái từng cái một.
Triệu Húc rất nhanh ghi chép lại, gật đầu nói:
- Trẫm biết nên làm gì rồi!
Phạm Ninh cười nói:
- Về đám quan lại vô dụng, vi thần có một đề xuất.
Triệu Húc vội vàng đưa bút:
- Tướng công mời nói!
- Lần trước vi thần đã từng nói, đợi thời cơ chín muồi sẽ từ từ trừ khử bọn quan lại khó điều khiển, nhưng sau đó thần lại có suy nghĩ, thời gian quá lâu cũng không tốt, nên đổi cách thức khác, có chức vị nên tăng, có chức vị nên giảm.
Cụ thể nói đến, chính là muốn gia tăng quan viên của Cửa Tự Ngũ Giám, bọn họ là người có thể làm việc cụ thể, gia tăng nhân lực có năng lực, đồng thời giảm bớt thư ký tỉnh, các học sĩ…
Việc này giống như người rèn luyện thân thể, những phần thừa trên bụng trên mông phải giảm, nhưng gân cốt ở tay, trên đùi phải tăng lên, trọng lượng không giảm nhưng sức khỏe lại tăng lên, bệ hạ thấy thế nào?