Lúc Cẩm Châu thất thủ, tin tức thiên tử Gia Luật Hồng Cơ sắp bị năm trăm ngàn quân Tống bao vây ở phủ Liêu Dương truyền tới Thượng Kinh, Gia Luật Thọ lập tức ý thức được cơ hội đã tới, ông ta thuyết phục triều thần, lấy lý do thiên tử đang gặp nguy hiểm, lập Hoàng thái tôn Gia Luật Diên Hi năm ấy mới một tuổi làm đế, ông ta tự lập mình làm nhiếp chính vương, trên thực tế là nắm đại quyền quân quốc nước Liêu vào trong tay, đồng thời, ông ta diệt trừ tướng lĩnh trung thành với Gia Luật Hồng Cơ, nắm giữ chặt chẽ quân quyền.
Gia Luật Thọ kích động bất an chắp tay phía sau đi qua đi lại ở đại sảnh, ông ta đang chờ đợi tin tức của thám tử.
Lúc này, con thứ Gia Luật Bình Quang chạy tới đại sảnh, kích động nói:
- Phụ thân, Gia Luật Hồng Cơ đã chết rồi!
- A! Làm sao con biết?
- Thám tử nói, đông đại doanh đã treo cờ bạch lang, bốn phía cắm đầy cây chiêu hồn, binh lính trên đầu đều quấn khăn trắng, toàn quân khóc lóc thảm thiết.
Treo lên cờ bạch lang có nghĩa là thiên tử băng hà, cây chiêu hồn và tam quân đều mặc đồ trắng là bằng chứng phụ, toàn quân thảm thiết khóc càng thêm chứng minh chuyện này.
Gia Luật Thọ quá đỗi vui mừng, lập tức lệnh nói:
- Truyền lệnh đại quân, đêm nay tập kích đông đại doanh.
Gia Luật Bình Quang khó hiểu nói:
- Phụ thân, nếu Gia Luật Hồng Cơ đã chết rồi, chúng ta trực tiếp yêu cầu quân đội của gã trung thành với thiên tử là được rồi, tại sao còn phải tập kích nữa chứ?
Gia Luật Thọ giải thích:
- Con không hiểu ý nghĩa bên trong, Gia Luật Hồng Cơ chết rồi, quân đội tất nhiên sẽ do Gia Luật Hồng Thái nắm giữ trong tay, gã có thể trung thành với thiên tử Gia Luật Diên Hi, nhưng gã nhất định sẽ giết chúng ta, lấy thân phận hoàng thúc tổ nhiếp chính, chúng ta cũng đừng trông cậy vào quân đội sẽ tự động trung thành với chúng ta, chỉ có triệt để đánh tan bọn chúng, sau đó thu nạp bại binh, chúng ta mới có thể sử dụng được, không chỉ Gia Luật Hồng Cơ phải chết, Gia Luật Hồng Thái cũng phải chết!
- Hài nhi hiểu rồi, hài nhi lập tức đi điểm binh, chuẩn bị ban đêm xuất kích!
...
Vào lúc canh hai, bốn vạn quân Liêu im hơi lặng tiếng mò tới đông đại doanh, chỉ thấy trong đại doanh đèn đuốc sáng trưng, có bóng người lay động, mơ hồ nghe thấy tiếng khóc thảm thiết truyền đến, trên hàng rào xung quanh đại doanh cắm đầy cây chiêu hồn.
Gia Luật Bình Quang giơ kiếm chiến ra, hạ lệnh:
- Giết vào trong quân doanh!
Mấy chục binh lính thổi kèn lên, "Tu —— "
Bốn vạn đại quân reo hò, giống như thủy triều giết vào quân doanh, hơn mười binh lính giữ cửa chính quân doanh sợ tới mức chạy tứ tung.
Một lát sau, Gia Luật Bình Quang giục ngựa xông lên, dẫn đầu đại quân xông vào trong đông đại doanh.
Bên trong đông đại doanh khắp nơi đều là binh lính đứng yên, sau khi Gia Luật Bình Quang hung hăng đâm một thương xuyên qua một tên binh lính, gã chợt phát hiện ra có điều không đúng, đây không ngờ chỉ là một con bù nhìn mặc quân phục.
- Mắc mưu rồi!
Trong lòng gã chợt toát ra một ý niệm trong đầu, lập tức sợ hãi, quay đầu lại hô lớn:
- Mau rút lui!
Lúc này, xung quanh tiếng hét giết rung trời, Gia Luật Hồng Thái dẫn đầu sáu vạn đại quân từ bốn phương tám hướng giết tới, đội quân do Gia Luật Bình Quang thống lĩnh đại bại.
Gia Luật Bình Quang liều chết giết ra khỏi vòng vây, một tên binh lính chạy tới bẩm báo:
- Khởi bẩm tiểu vương gia, thị vệ hoàng cung tạo phản, lão vương gia bị thị vệ bắt giữ, Gia Luật Hồng Cơ đã vào thành rồi.
Gia Luật Bình Quang biết nếu mình cũng bị bắt, thì chắc chắn phải chết, gã đành phải dẫn theo mấy trăm thân binh hốt hoảng bỏ chạy về phía đông.
Ngụy vương Gia Luật Thọ bị trói cổ áp giải lên. Gia Luật Hồng Cơ nằm ở trên giường, sắc mặt tái nhợt, trên người bọc chăn mềm thật dày, tuy rằng mũi tên của Gia Luật Bình Quang không có bắn trúng tim, nên gã may mắn không bị mất mạng tại chỗ, nhưng thương thế của gã vẫn rất nặng, chỉ riêng việc lấy mũi tên ra cũng xém chút nữa lấy đi cái mạng của gã.
- Gia Luật Thọ, ngươi có biết tội không?
Trong mắt Gia Luật Hồng Cơ đặc biệt phẫn nộ, gắt gao nhìn chằm chằm vào Gia Luật Thọ, chỉ có điều vì thương thế quá nặng, khiến cho cơn tức giận của gã không phát tác ra ngoài được.
Gia Luật Thọ bị đè xuống quỳ ở trước mặt Gia Luật Hồng Cơ, ông ta tự biết tội chết khó thoát, dứt khoát không thèm đếm xỉa đến kết cục thế nào nữa, ông ta ngẩng đầu tức miệng mắng to:
- Gia Luật Hồng Cơ, người có tội là ngươi, liệt tổ liệt tông ta dốc hết tâm huyết gây dựng giang sơn, lại bị hủy sạch sành sanh trong tay ngươi, ngươi phung phí, giết hại bách tính, cướp bóc của cải hoàng tộc, tin tưởng bọn nịnh thần, tàn sát trung lương, làm cho ngân khố quốc gia trống rỗng, dân oán sôi trào, ngươi gây chiến tranh xằng bậy, hơn mười vạn dũng sĩ Khiết Đan chôn thân ở trong tay ngươi, Nam Kinh thất thủ, Tây Kinh thất thủ, Trung Kinh thất thủ, Đông Kinh thất thủ, đất nước Đại Liêu bị cô lập, họa diệt quốc không còn xa, ngươi còn mặt mũi gì đi gặp thái tổ, đi gặp liệt tổ liệt tông!
Gia Luật Hồng Cơ tức giận đến mức cả người run bần bật, khua tay nói:
- Lôi gã ra ngoài cho trẫm, loạn đao chém chết đem cho chó ăn!
Thị vệ giải Gia Luật Thọ xuống dưới, Gia Luật Thọ hô to:
- Gia Luật Hồng Cơ, ngươi đến cả con mình cũng không buông tha, ngươi nhất định sẽ đoạn tử tuyệt tôn, Gia Luật Hồng Cơ, ngươi là tội nhân thiên cổ của Đại Liêu.
Âm thanh của Gia Luật Thọ dần dần biến mất, nhưng lời gã nguyền rủa từng chữ từng chữ đâm thẳng vào tâm can, như con dao khoét sâu vào tim gan của Gia Luật Hồng Cơ, Gia Luật Hồng Cơ chợt phun ra một ngụm máu rồi ngất xỉu.
- Bệ hạ! Bệ hạ!
Thái y xung quanh hoảng sợ tới mức liều mạng cứu chữa, sau một lúc lâu, Gia Luật Hồng Cơ mới từ từ tỉnh lại, gã thở dài một tiếng,
- Trẫm quả thật có tội!
- Bệ hạ thương thế nghiêm trọng, cần phải bảo dưỡng long thể, tất cả đợi thương thế hồi phục rồi hãy nói.
- Mau đi gọi Hồng Thái tới đây!
Không lâu sau, Gia Luật Hồng Thái vội vàng chạy tới, quỳ xuống hành lễ nói:
- Thần đệ tham kiến bệ hạ!
Gia Luật Hồng Cơ nhỏ giọng nói:
- Bốn vạn quân đội tổn thất mất bao nhiêu?
- Khởi bẩm bệ hạ, đại khái tổn thất mất một nửa, Gia Luật Bình Quang bỏ trốn, không rõ tung tích.
- Vậy chúng ta thì sao?
- Thương vong gần một vạn người.
Gia Luật Hồng Cơ thương xót cực kỳ, gã tổng cộng chỉ còn lại có bảy vạn đại quân, còn bị Gia Luật Thọ giày vò mất đi ba vạn, nước Liêu quả thật sắp diệt vong rồi.
- Đông Kinh bên đó có tin tức gì không?
Gia Luật Hồng Thái gật gật đầu,
- Vừa mới nhận được tin, đội tàu của quân Tống phong tỏa Liêu Hà, Phạm Ninh dẫn đại quân đã đến bờ tây nước Liêu, bất cứ lúc nào cũng có thể phát động tiến công thành Liêu Dương.
- Là tại trẫm vô dụng!
Gia Luật Hồng Cơ lại thở dài một tiếng, nói với Gia Luật Hồng Thái:
- Quần thần ở ngoài xá miễn cho bọn họ vô tội, trẫm chỉ truy cứu tội của cha con Ngụy vương, để bọn họ bớt sầu não, đi đi!
- Hoàng huynh xin hãy bảo trọng long thể, thần đệ sẽ mau chóng khôi phục lại trật tự của Thượng Kinh, chấn hưng quân đội.