Dân chúng phủ Liêu Dương đại bộ phận đều là người Khiết Đan, cũng có một bộ phận người Hề và người Bột Hải, nhưng cũng không phải dân tộc chưa được khai hóa, mà là dân chúng được tỉnh hóa, thật ra cũng chính là Hán hóa rồi.
Còn người Hán bên trong thành rất ít, đa số người Hán đều bị bắt đi khai thác quặng, đã được quân Tống cứu đi rồi, người Hán còn dư lại bên trong thành có không đến ngàn người.
Phạm Ninh cũng không có phát biểu linh tinh, dựa theo kế hoạch của triều đình, người Khiết Đan ở Liêu Đông sẽ được an trí ở lộ Kinh Đông, sau đó lại chiêu mộ nông dân bị phá sản ở lộ Kinh Đông rồi an trí ở Liêu Đông, cũng chính là trao đổi dân bản địa, hoàn toàn phá hủy căn cứ của người Khiết Đan và người Hề.
Tất cả dân chúng đều bị đưa đến phía nam Diệu Châu ở tạm, sau đó dùng thuyền đưa đến lộ Kinh Đông, những việc này đều là chuyện về sau, triều đình sẽ sắp xếp ổn thỏa.
Một trăm ngàn binh lính quân Tống bắt đầu vào thành, dọn dẹp thi thể, thu thập vật tư, sau khi tất cả đều đã hoàn thành, toàn bộ thành Liêu Dương đã bị quân Tống san thành đất bằng.
Ngoại trừ ngoài Nam Kinh U Châu và Tây Kinh Vân Châu ra, Thượng Kinh, Trung Kinh và Đông Kinh của nước Liêu đều có số mệnh giống vậy, bị phá hủy hoàn toàn, sau đó san thành đất bằng, loại bỏ hoàn toàn mấy đô thành lớn tượng trưng cho hoàng quyền của nước Liêu.
Thượng Kinh, chuyện Gia Luật Hồng Cơ lo lắng nhất cũng đã xảy ra rồi, Ngụy vương Gia Luật Thọ giả truyền tin tức thiên tử bị quân Tống bao vây, được một đám hoàng tộc ủng hộ, lập hoàng thái tôn Gia Luật Diên Hi năm nay mới một tuổi làm vua, còn gã tự lập làm nhiếp chính vương, quản lý triều chính.
Mặc dù không tự lập làm đế, nhưng cái loại tự ý lập thiên tử này, là hành vi đoạt quyền thật sự làm cho Gia Luật Hồng Cơ hết sức phẫn nộ.
Cho dù là lập hoàng tôn làm thiên tử, ít nhất cũng phải do mình quyết định, lúc nào đến lượt Ngụy vương Gia Luật Thọ làm chủ chứ.
Gia Luật Hồng Cơ dẫn đầu sáu vạn đại quân dừng lại ở ngoài kinh thành ba mươi dặm về phía đông, nơi này có một tòa quân doanh lớn, có thể chứa hai trăm ngàn người, đúng lúc cho binh lính của gã trú ngụ.
Gia Luật Hồng Cơ đồng thời phái người đến triều đình hỏi tội, yêu cầu triều đình nói rõ ràng việc tự tiện lập hoàng tôn làm đế.
Gã đồng thời lệnh cho thị vệ tâm phúc mang kim bài của mình tiến vào Thượng Kinh, tìm đến bốn gã đô chỉ huy sứ nắm giữ quân quyền, yêu cầu bọn họ lập tức dẫn quân ra khỏi thành, đến quân doanh cùng mình tụ hợp.
Điều thật sự làm cho Gia Luật Hồng Cơ quan tâm chính là bốn vạn quân tinh nhuệ đóng giữ ở Thượng Kinh, nếu bốn vạn quân này nguyện trung thành với Gia Luật Thọ, vậy cũng có nghĩa là sắp bùng nổ nội chiến, còn nếu bốn vạn quân nguyện trung thành với gã như trước đây, vậy Gia Luật Thọ chính là miếng thịt nằm trên thớt rồi.
Trong lòng Gia Luật Hồng Cơ bất an chờ đợi kết quả, chắp tay phía sau ở trong đại trướng đi qua đi lại, trong lòng cực kỳ lo lắng.
Lúc này, Gia Luật Hồng Thái bước nhanh đi tới, trầm giọng nói:
- Hoàng huynh, chỉ sợ đây không phải lả một tin tức tốt.
Trong lòng Gia Luật Hồng Cơ trầm xuống,
- Bốn đô chỉ huy sứ kia không chịu tới đây sao?
Gia Luật Hồng Thái thở dài,
- Không phải là vấn đề bốn người bọn họ, bốn người bọn họ đã bị Gia Luật Thọ bí mật xử tử rồi, hiện tại đại tướng nắm giữ quân đội là con trai của Gia Luật Thọ Gia Luật Bình Quang, đệ cũng vừa mới nhận được tin tức này.
Gia Luật Hồng Cơ kinh ngạc đến nỗi một lúc lâu sau vẫn nói không ra lời, sau một lúc rất lâu, gã không biết làm thế nào, nói:
- Trẫm nên nghĩ đến điều này, nếu gã không nắm giữ quân đội, làm sao dám tự ý lập mình là nhiếp chính vương.
- Huynh trưởng, chúng ta làm sao bây giờ?
Gia Luật Hồng Thái hỏi.
- Truyền mệnh lệnh của ta, quân đội tập kết, theo trẫm đi trừng trị bọn nghịch tặc!
.....
Ngoài thành Thượng Kinh đã là một mảnh hỗn độn, bộ Liệt Sơn chà đạp, tàn sát bừa bãi, mặt đất khắp nơi đều là những vết máu đỏ tươi chói mắt, dường như đang khóc lóc kể lại cái đêm bầy lang sói ở thảo nguyên đã tàn nhẫn sát hại bọn họ kia.
Sắc mặt của Gia Luật Hồng Cơ xanh xám đi qua mảnh đất nhuộm đầy máu tươi này, xa xa còn có một nửa khu rừng bị thiêu hủy, chỉ còn lại những thân cây đen thui, quạ đen ở trên trời quang quác bay vòng, tìm kiếm phần còn lại của chân tay đã bị cụt mà chưa kịp vùi lấp trên mặt đất.
Sáu vạn đại quân ở ngoài cửa thành đông xếp ngay ngắn thành hàng, Gia Luật Hồng Cơ giục ngựa tiến lên, cao giọng hô:
- Chủ tướng trên thành là người nào? Mau bước ra tiếp lời với trẫm!
Chỉ trong chốc lát, một gã đại tướng run cầm cập xuất hiện trên đầu thành, ôm quyền hành lễ nói:
- Ty chức tham kiến bệ hạ!
- Ngươi còn nhận thiên tử như ta đây à?
Đại tướng do dự một chút, phía sau gã truyền tới một tiếng nói lạnh lùng,
- Ngươi cứ nói là nhận.
Đại tướng vội vàng nói:
- Ty chức sao dám không nhận chứ?
- Tốt lắm, bây giờ ngươi mở cửa thành ra cho trẫm!
Đại tướng lại do dự, phía sau gã lộ ra một gương mặt trắng bệch, chính là Ngụy vương Gia Luật Thọ, ông ta giống như đang chơi múa rối vậy, ở phía sau giật dây chỉ huy đại tướng trả lời.
- Ngươi hãy nói có hai điều kiện!
Nói xong, ông ta quay đầu lại nói với con trai Gia Luật Bình Quang:
- Nhắm chuẩn chưa?
Gia Luật Bình quang chỉ có hai mươi tuổi, võ nghệ cao cường, đặc biệt am hiểu cưỡi ngựa bắn cung, gã kéo cung Thần Tí ra, nhắm chuẩn vào Gia Luật Hồng Cơ ở dưới thành.
- Bệ hạ, vi thần..... Vi thần có hai điều kiện nho nhỏ.
Gia Luật Hồng Cơ tinh thần chấn động, không kìm chế được giục ngựa tiến lên, cao giọng hỏi:
- Ngươi nói xem, là hai điều kiện gì?
Gã vừa dứt lời, một mũi tên 'vù! ' được bắn ra, nhanh như chớp, Gia Luật Hồng Cơ giật cả mình, vội lách thân tránh né, nhưng đã không kịp nữa rồi, "phập! ' mũi tên này cắm ngay giữa ngực, bắn thủng áo giáp hoàng kim trên người gã.
Gia Luật Hồng Cơ kêu thảm một tiếng, xoay người ngã xuống ngựa, thị vệ phía sau kinh hãi hồn bay phách lạc, bọn họ gấp gáp tiến lên phía trước, ôm lấy thân thể của Gia Luật Hồng Cơ chạy như điên về phía sau.
Sáu vạn đại quân lập tức ra hiệu rút quân về phía sau, Gia Luật Thọ gấp giọng hỏi:
- Con ta đã bắn trúng rồi ư?
Gia Luật Bình Quang gật gật đầu,
- Con đã thấy rõ ràng, trúng ngay giữa ngực trái, khoảng cách này nhiều nhất cũng chỉ trăm bước, nỏ Thần Tí có thể bắn thủng áo giáp hoàng kim của gã.
Đại tướng thủ thành ở bên cạnh cũng nói:
- Ty chức cũng thấy rất rõ, bắn trúng vào chỗ hiểm.
Gia Luật Thọ nhất thời mừng rỡ, lập tức ra lệnh nói:
- Nhanh chóng phái trinh thám đi tìm hiểu tin tức!
.....
Ngụy vương Gia Luật Thọ năm nay ước chừng hơn bốn mươi tuổi, dáng người bậc trung, làn da rất trắng, khuôn mặt trắng bệch, trong loạn Trọng Nguyên vào mười mấy năm trước, Gia Luật Thọ là phái Tòng Long, đi theo Gia Luật Hồng Cơ bình định loạn Sở Vương.
Nhưng điều đó cũng không có nghĩa là Gia Luật Thọ không có dã tâm, dã tâm của Gia Luật Thọ ẩn giấu ở trong lòng, khi cơ hội xuất hiện, nó liền ngoi đầu lên ngay.