Đại Tống Siêu Cấp Học Bá (Dịch Full )

Chương 1169 - Chương 1166

dai tong sieu cap hoc ba
Chương 1166
 

Asabel mặc dù mới mười hai tuổi, nhưng thiếu nữ phương tây dậy thì rất sớm, đã hiện ra nét hấp dẫn nào đó, mặc dù Phạm Ninh không thừa nhận, nhưng trên thực tế hắn cũng đã có phần bị thiếu nữ Châu Âu xinh đẹp này làm say mê rồi.

Minh Nhân cũng từng ám thị hắn, nếu như hắn không muốn giữ thiếu nữ này lại, vậy thì đừng để cô bé va vào quá sâu, nhưng Minh Nhân không biết rằng, Phạm Ninh cũng khó có thể khống chế mình được, nếu đã không khống chế được, Phạm Ninh cũng chỉ đành tùy nó thôi.

- Asabel, hôm nay chúng ta sẽ học chữ Hán, cô viết chữ hôm qua ta dạy cô vài lần đi?

Asabel cầm cây bút lông lên vẽ một con cá ở trên giấy, ở bên cạnh viết một chữ cá, lại vẽ một con rùa, ở bên cạnh viết một chữ rùa, sau đó nghịch ngợm cười nói:

- Đúng không?

Phạm Ninh rất kinh ngạc, mình không có dạy qua cô bé như vậy!

- Cô làm sao nghĩ ra được vậy?

- Hôm qua lúc tôi viết chữ cá và rùa, thì đột nhiên nghĩ ra, chúng nó không phải tựa như một con cá và một con rùa sao?

Phạm Ninh giơ ngón tay cái lên khen:

- Cô thật sự rất thông minh, phần lớn chữ Hán chính là tượng trưng cho từ ngữ diễn tả mà ra.

Asabel được Phạm Ninh khen ngợi, kích động đến khuôn mặt đỏ chét, cô bé vội vàng hỏi:

- Vậy còn có chữ nào nữa không? Dạy tôi tiếp đi, tôi rất thích.

- Còn có rất nhiều, ví dụ như Nhật, nó chính là mặt trời, Đán, chính là mặt trời vừa mới nhô lên, Nguyệt, có giống một vầng trăng khuyết không, Sơn, có phải giống với núi không, còn có Thủy, còn có Mã, còn có Môn, Mộc, Thủ, Dương.

- Xin quốc vương bệ hạ đợi một chút, tôi nhớ không hết.

Asabel luống cuống tay chân.

- Không sao cả, đợi chút nữa ta sẽ dạy cô, nhưng đừng gọi ta là quốc vương bệ hạ, cô có thể đổi một cái xưng hô khác.

- Gọi là Phạm đại ca ư? Là tôi đã thỉnh giáo Minh Nhân tiên sinh đấy.

Phạm Ninh nghĩ một lát nói:

- Sau này cô gọi ta là quan nhân đi!

Buổi sáng hôm đó, đội thuyền đã đến đảo Nỗ A Mỹ, đàn ông của đảo Nỗ A Mỹ đều đi đánh trận cả rồi, trong bộ lạc chỉ có đàn bà và con nít, Minh Nhân dẫn theo Banse đi tới tham quan mở vàng trắng.

Tống triều gọi là đồng trắng, nhưng ở Châu Âu gọi nó là vàng trắng, quý trọng hơn cả bạc trắng.

Phạm Ninh đã đồng ý lấy giá thấp bán cho bọn họ một mớ đồng trắng, để cho bọn họ có tiền dư mua thuốc lá.

Bọn thương nhân miền bắc của đế quốc La Mã thần thánh đến đây quả thật khá là nghèo hèn, bọn họ không giống với thương nhân Genova kia vận chuyển thủy tinh, vải bông, thảm nhung đến phương đông, rất nhiều người bọn họ không ngờ lại vận chuyển rượu nho, chăn lông, thậm chí là các hàng hóa phô mai khô như vậy đến, Banse thì thông minh hơn một chút, y mang theo mười mấy rương bảo thạch và vàng đến.

Vì muốn đem thuốc lá và lá trà chuyển đến Châu Âu, Phạm Ninh quyết định hào phóng một chút, mua lại hàng hóa của bọn họ với giá cao, và vào lúc sắp khởi hành tặng cho bọn họ một số tơ lụa và đồ gốm sứ thượng hạng được chế tạo ở đảo Bắc.

Phạm Ninh đứng ở đầu thuyền, Asabel giống như con chim dựa sát vào bên cạnh hắn, Phạm Ninh ôm lấy bờ vai của cô bé, trải qua một tháng sớm tối ở chung, thiếu nữ Châu Âu xinh đẹp này đã vô cùng say mê vị quốc vương phương đông trẻ tuổi này rồi.

Vào ba ngày trước, Phạm Ninh cũng đã chính thức ký kết hiệp nghị với Banse, do gia tộc Feng. Ludwig toàn quyền phụ trách các cửa hàng buôn bán thuốc lá và lá trà của đảo Bắc ở phương Tây, các thương nhân khác không lấy được hiệp nghị này.

Còn cơ sở ủng hộ hiệp nghị này, chính là con gái Asabel của Banse, lúc cô bé mười sáu tuổi gả cho Phạm Ninh, dùng hôn nhân mang đến sự lâu dài, tính ổn định và tính độc quyền của hiệp nghị này, đây cũng được coi là một loại văn hóa thường gặp ở phương đông và phương tây.

Mặc dù các thương nhân khác không lấy được hiệp nghị tiêu thụ thuốc lá khiến người ta ganh tỵ này, nhưng bọn họ cũng có thu hoạch không tệ, bọn họ có thể kinh doanh các cửa hàng lá trà ở đảo Bắc, cửa hàng ở đảo Bắc không hề độc chiếm lá trà của Đại Tống.

Hơn nữa bọn họ có thể lấy hàng với giá ưu đãi ở các cửa hàng của Tân Cảng, tơ lụa, đồ sứ, giấy viết, lá trà, đường mía, mật ong, dừa và các loại vật dụng hàng ngày của Đại Tống.

Phạm Ninh đồng thời khẳng khái tặng cho Banse mười chiếc thuyền lớn vạn thạch, đương nhiên không phải là thuyền hơi nước, mà là thuyền buồm truyền thống, được giữ lại ở trong xưởng thuyền chuẩn bị cải tạo, Phạm Ninh đã trực tiếp tặng cho Banse.

Dựa vào mười chiếc thuyền lớn vạn thạch này, Banse liền triệu tập mấy mươi tên thương nhân cùng đồng hành đến dưới trướng của mình, thành lập thành thương hội Bắc Đức, mười mấy năm sau, dần dần trở thành liên bang thương hội lớn nhất của đế quốc La Mã thần thánh.

Banse bởi vì có quan hệ đặc biệt với đế quốc phương đông và đã tích lũy số tài sản khổng lồ nên được hoàng đế đế quốc La Mã thần thánh, Heinrich IV phong làm công tước Rudesheim am Rhein, và kéo dài hơn năm trăm năm.

Phạm Ninh trở về đảo Bắc đã hai tháng rồi, hai tháng nay đã xảy ra rất nhiều chuyện, đầu tiên là sứ giả của thiên tử đã tới Sở quốc, chính thức sắc phong làm Sở vương quốc, Phạm Ninh trở thành Sở vương của Đại Tống lên ngôi quốc vương nước Sở, và được thiên tử ban cho kim ấn của quốc vương.

Tiếp theo là gia đình hắn đã xảy ra một số mâu thuẫn, mẹ hắn Trương Tam Nương không chịu cho Asabel gả vào Phạm gia, trở thành tiểu thiếp của con trai.

Trương Tam Nương trong lúc tức giận chuyển đến nhà con gái, không thèm để ý tới con trai, cuối cùng là Chu Bội đã khuyên giải được mẹ chồng Trương Tam Nương.

Mặc dù Chu Bội cũng cảm thấy không ổn, cũng không phải vì tuổi tác, trượng phu mới ba mươi lăm tuổi, cưới tiểu thiếp mười mấy tuổi rất bình thường, chủ yếu là không cùng chủng tộc, với lại nàng chưa từng thấy qua con gái da trắng của phương tây.

Nhưng Chu Bội biết dã tâm của trượng phụ, chàng muốn lợi dụng hôn sự này nhúng tay vào phương tây, không chỉ là vì thuốc lá và lá trà, còn muốn thay đổi chính trị của phương tây.

Dùng lời của trượng phu nói, tương lai năm trăm năm sau tất nhiên sẽ là cuộc đọ sức giữa văn minh phương đông và phương tây, như vậy làm thế nào để áp chế sự lớn mạnh của phương tây, khiến cho văn minh của Byzantium sẽ không truyền vào phương tây nữa, làm cho phương tây không tiếp tục phát sinh các cuộc phục hưng văn nghệ nữa, cũng là việc mà chàng muốn làm.

Những cái này Chu Bội không hiểu, nhưng nàng rất hiểu mưu tính sâu xa của chồng mình, còn việc cưới vị thiếu nữ da trắng này làm thiếp, là khâu quan trọng nhất trong kế hoạch của chàng.

Đúng là Chu Bội hiểu được đạo lý này, cho nên đầu tiên nàng đã thu nhận Asabel, đích thân dạy cô bé trà nghệ và tiếng trung, dạy cô bé âm nhạc, cải tạo cô bé thành người vợ đầy đủ tư cách của Phạm Ninh.

Chu Bội đồng thời đã khuyên giải mẹ chồng Trương Tam Nương, nhưng vào lúc này, tổ mẫu Dương thị của Phạm Ninh bệnh chết, cả Sở quốc đau buồn, bao gồm Asabel cũng đi theo đốt giấy để tang, vì tổ mẫu túc trực bên linh cữu, Trương Tam Nương nhìn thấy những việc này, cái gai trong lòng bà ta cuối cùng cũng được nhổ bỏ, theo bà ta, chỉ cần đứa con dâu phương tây này hiểu được đạo hiếu, vậy những cái khác đều không quan trọng.

Bình Luận (0)
Comment