Đại Tống Siêu Cấp Học Bá (Dịch Full )

Chương 225 - Chương 224

dai tong sieu cap hoc ba
Chương 224
 

Về phần Long trà và Phượng trà, vậy ít nhất phải tỉ mỉ nuôi dưỡng mười năm trở lên, hương trà nồng đậm đọng lại, thế cho nên ngâm nước mười lần, hương trà vẫn dư vị như cũ, đây mới là trà cực phẩm.

Chu Bội trước khi vào kinh tặng cho Phạm Ninh ba khối bánh trà. Phạm Ninh sau đó mới biết trà Chu Bội tặng cho hắn, không ngờ là Phượng trà, đây là cống phẩm của hoàng cung, cũng chỉ có quan lại quyền quý kinh thành mới có cơ hội thưởng dùng.

Quán trà cao cấp nhiều nhất cũng chỉ dùng Kinh Đỉnh, mà ở Phàn Lâu kinh thành có thể uống Phượng trà, nhưng một bình Phượng trà ít nhất phải hai mươi lượng bạc.

Rất nhiều phú thương quyền quý đi Phàn Lâu uống trà, phần lớn chính là vì nếm thử mùi vị của Phượng trà.

Phạm Ninh cười cười, dùng thìa trà múc một muôi trà.

Múc trà là một trong khâu rất quan trọng của điểm trà, trà ít nước nhiều, liền không đạt được độ trà nước hòa quyện với nhau, bề mặt nước trà liền không tạo được bọt trắng, gọi là "vân cước tán".

Ngược lại, múc trà quá nhiều, bề mặt nước trà đặc như cháo, trên mặt nước trà cũng không lên được bọt trắng, cái này gọi là "Chúc diện tụ".

Trà nhất định phải không nhiều không ít, nắm được số lượng vừa phải thì dựa vào kinh nghiệm, Phạm Ninh cũng là đã thất bại nhiều lần mới dần dần tìm được cảm giác.

Trà vụn để vào chén thỏ hào đen, sau đó đổ vào một ít nước sôi, sau đó điều trà vụn thành dạng cao đặc, nhất định phải quấy đều, đây là mấu chốt quyết định nước trà có tinh tế hay không.

Bước tiếp theo chính là cao trào trong điểm trà, rót nước.

Bình thường là tay trái cầm bình, tay phải cầm chổi đánh trà.

Phạm Ninh nhấc bình nước rót vào trong chén trà, một dòng nhỏ nước nóng hổi từ trong vòi bình trà bắn ra.

Quan trọng rót trà tay phải chắc, điểm rơi phải chuẩn, phải có nhịp điệu, nước sôi nhất định phải rót vào chén trà, làm vậy sẽ không phá hỏng bề mặt trà.

Mà tay phải cầm chổi đánh trà phải đánh và quấy nhanh tròn nước trà trong chén trà, làm cho nó thành nước hoa, cũng chính là bọt trắng, cao thủ điểm trà chân chính sẽ biến nước hoa thành muôn hình vạn trạng, hoặc động vật, hoặc chim, hoặc đóa hoa.

"Là chim thú cá trùng hoa cỏ, tinh xảo như vẽ, chốc lát lại mất đi."

Cái này gọi là phân trà, chỉ có cao thủ điểm trà mới làm được.

Cao thủ điểm trà hạng nhất Bắc Tống, sư Nam Bình chùa Tịnh Từ Nam Sơn Tây Hồ nghe nói có thể vẽ tranh phong cảnh Tây Hồ trên mặt trà, được gọi là "Tam muội thủ".

Tô Đông Pha đặc biệt vì ông ta mà viết một bài thơ.

'Đạo nhân hiểu xuất Nam Bình Sơn

Lai thí điểm trà tam muội thủ

Hốt hiện ngọ trản thỏ hào ban

Đả tác xuân úng nga nhi tửu. '

Đương nhiên, Phạm Ninh còn xa mới đến được cảnh giới phân trà, phần lớn người đọc sách đều không làm được, nhưng trà kỹ đầu bảng trong quán trà cao cấp lại có thể làm được.

Văn nhân đấu trà, thứ nhất đấu màu trà, thứ hai đấu vết nước, màu trà là chỉ ra trà ai điểm trắng đậm hơn.

Mà đấu vết nước thật ra chính là so sánh bọt trắng.

Bọt ai điểm ra càng nhiều, thời gian giữ lại càng lâu, thời gian vết nước lộ ra cũng sẽ muộn hơn.

Rất nhanh, bọt trắng trong chén trà tuôn ra, không ngờ càng tuôn ra càng cao, giống như bọt bia, bọt trắng đã ngập chén trà, cũng không tràn ra, đọng lại vững chắc ở trên chén trà, cuối cùng lại thành một hình bán cầu.

Đoàn Du và Tô Lượng đồng thời vỗ tay khen:

- Được lắm, bọt trắng như bóng, khó trách Trương giáo thụ khen huynh điểm trà có tiến bộ lớn.

- A di đà phật, trà tiểu quan nhân điểm thật tốt!

Ba người quay đầu lại, thì ra là pháp sư Đại Tàng trụ trì thiền tự Thu Lâm.

Ba người vội vàng đứng dậy hành lễ, Phạm Ninh khiêm tốn nói:

- Pháp sư quá khen rồi!

Pháp sư Đại Tàng cười tủm tỉm nói:

- Ta chỉ là đi ngang qua chỗ này, tiện đường báo cho Phạm tiểu quan nhân, tiền viện có khách đến tìm.

Phạm Ninh thật sự không ngờ tứ thúc Phạm Đồng Chung sẽ đến, hai năm qua hắn và tứ thúc gặp mặt không nhiều, chỉ có khi năm mới và ngày lễ quan trọng mới có thể tình cờ gặp mặt.

Tuy nhiên Phạm Ninh cũng nghe nói Chu Nguyên Phủ đối với gã cũng có chút coi trọng, thậm chí cung cấp cho gã học bổng Chu gia.

Cơ bản các nhà giàu có quyền thế đều sẽ coi trọng bồi dưỡng một số nhân tài ưu tú xuất thân bần hàn để bản thân sử dụng. Chu gia cũng giống như vậy, Cao Phi, Huyện lệnh Ngô huyện chính là nhân tài ưu tú mà Chu gia giúp đỡ.

Nghe nói Chu gia giúp đỡ mười mấy tên đọc sách bần hàn ưu tú, số người tuy rằng không ít, nhưng tứ thúc có tài đức gì có thể khiến cho Chu Nguyên Phủ coi trọng như vậy, thực sự làm cho Phạm Ninh khó hiểu.

- A Ninh, không thể ngờ rằng hai thúc cháu chúng ta lại cùng nhau tham gia khoa cử!

Phạm Đồng Chung nhấp ngụm trà cười tủm tỉm nói:

- Truyền ra cũng coi như là đoạn giai thoại rồi.

Thi đậu mới là giai thoại, thi không đậu chính là bị chê cười rồi.

- Tứ thúc tìm cháu có chuyện gì không?

Phạm Ninh cười nhạt hỏi.

- Thật ra cũng không có chuyện gì, chỉ là tin tức của ta khá rộng, muốn tiết lộ cho cháu một chút nội tình, đối với việc làm bài của cháu sẽ có lợi ích rất lớn.

- Đa tạ tứ thúc quan tâm!

Phạm Đồng Chung rướn cổ lên hạ thấp giọng, chỉ sợ âm thanh hơi lớn bị người khác nghe mất bí mật.

- Nói cho cháu hai tin tức, đề thi nghị luận lần này là "Vua Thuấn có năm hiền thần mà thiên hạ thịnh trị", tin tức tuyệt đối đáng tin, ta tốn hai quan tiền mới lấy được đề thi.

Trong lòng Phạm Ninh tức cười, gần đến trước lúc thi, các loại đoán đề nhiều vô kể, đề thi thật ra cũng thỏa đáng, giống như là thật.

Hắn bình tĩnh hỏi:

- Vậy tin tức còn lại?

- Tin tức còn lại là về quan chủ khảo Chu Chấn, có người ở Tề Châu điều tra, phát hiện lão và Phú Bật quan hệ rất tốt.

Tin tức thứ hai Phạm Ninh cũng có chút hứng thú, điều này quan hệ với sắc thái chính trị của Chu Chấn.

Nói chung, khuynh hướng chính trị của quan chủ khảo ảnh hưởng rất lớn đến đề đối sách của thí sinh, ví như một quan chủ khảo quan điểm bảo thủ rất nặng, đối với bài thi có khát vọng cải cách cầu tiến, nhất định là giữ thái độ phủ nhận.

Phú Bật con người này tương đối phức tạp, trong cải cách của Phạm Trọng Yêm, y là phụ tá đắc lực của Phạm Trọng Yêm, nhưng tới cải cách Vương An Thạch, Phú Bật lại là người kiên quyết phản đối.

Nhưng cũng không thể nói Phú Bật không ủng hộ cái cách, lão chỉ là phản đối cách thức cải cách của Vương An Thạch, hơn nữa phản đối pháp Thanh Miêu.

Chỉ có thể cho rằng Phú Bật ủng hộ cải cách ôn hòa, càng thiên về phái cải cách.

Cho nên nói, nếu cho rằng Chu Chấn và Phú Bật quan hệ thân thiết, liền cho rằng Chu Chấn là phái cải cách, sau đó ở trong đề đối sách không kiêng nể gì công kích pháp cũ bảo thủ, làm như vậy ngược lại sai càng sai.

Tuy nhiên Phú Bật cực kỳ coi trọng dân sinh, Chu Chấn hẳn là cũng giống vậy, nếu khai triển ở khía cạnh dân sinh, vậy thật sự là thượng sách để giải đề.

- Làm sao thế, cháu không tin lời tứ thúc sao?

Phạm Đồng Chung thấy Phạm Ninh cười mà không nói, không tránh được có chút bất mãn hỏi.

Bình Luận (0)
Comment