Phạm Ninh nghe được tâm tư của Phạm Trọng Yêm liền hỏi:
- Ý của ông họ là nói triều Tống có thế lực lớn mạnh khác che giấu ở phía sau?
Phạm Trọng Yêm không nghĩ ý thức tranh chấp của Phạm Ninh nhạy bén như thế, trong lòng ông âm thầm khen ngợi, gật đầu nói:
- Đại Tống lập quốc vốn dĩ là một kết quả của thỏa hiệp chính trị, cần suy xét lợi ích của trọng thần trước, còn cần suy xét lợi ích của người ủng hộ, còn có vương triều Hậu Chu lợi ích của quân đội đứng đầu ở các nơi, đây là nguyên nhân quan lại Đại Tống vô dụng như thế.
- Trải qua 100 năm sau, ngoại thích nổi dậy, hoàng tộc lớn mạnh, các loại thế lực rắc rối phức tạp đều có nhu cầu lợi ích riêng phần mình. Quan viên triều đình chỉ được dùng để duy trì hoạt động của triều đình, thế lực thật sự lại được ẩn đằng sau, ví dụ như hoàng hậu Chương Hiến Minh Túc mặc long bào chấp chính nắm trong tay giang sơn Đại Tống 11 năm, gần như muốn trở thành Võ Tắc Thiên thứ 2, thế mạnh của bà ta còn lưu lại rất lớn, hiện tại vẫn đang ảnh hưởng tới triều đình.
- Còn có Trương Nghiêu Tá. – Phạm Ninh tiếp lời nói.
- Trương Nghiêu Tá chỉ là một trong mạch ngoại thích giống gia tộc Tào Thị, gia tộc Phan Thị, đã khai công quốc thần, đồng thời lại là ngoại thích. Bọn họ nắm trong tay Ngự Lâm Quân, Quan gia sủng ái Trương quý phi thì có tác dụng gì? Quan gia còn có thể phế bỏ Tào thái hậu sao? Trước mặt hai nhà Tào, Phan, Trương Nghiêu Tá chỉ là vai hề nhảy nhót, Quan gia lại muốn dựa vào lão để giữ cân bằng Tào gia, ta không thể không nói đây là sách lược sai lầm rất lớn của Quan gia.
Buổi trưa Phạm Trọng Yêm uống một chút rượu, hơn nữa chỉ có con trai và cháu họ của mình cho nên ông mới có thể mở rộng lòng đem một vài điều bình thường không thể nói, cũng không dám nói mà nói với bọn chúng.
Phạm Thuần Nhân một bên chêm lời hỏi:
- Những ngoại thích này cũng tốt, hoàng thất cũng tốt hoặc quân đầu cũng tốt. Bọn chúng không nắm giữ thực quyền của triều đình, vậy tại sao bọn họ lại ảnh hưởng đến quyết sách của triều đình, lại nói sâu hơn một chút, bọn họ uy hiếp giang sơn Đại Tống như thế nào?
- Vấn đề này hỏi rất hay.
Phạm Trọng Yêm khen con trai một tiếng, lại đưa ánh mắt chuyển tới người Phạm Ninh:
- A Ninh nghĩ thế nào?
Phạm Ninh nghĩ đến Chu gia phủ Bình Giang bọn họ cũng là một chi ngoại thích, còn là một chi ngoại thích tương đối nhỏ, nhưng từ trên Chu gia thì có thể nhận ra sự thâm nhập và ảnh hưởng của ngoại thích đối với triều đình.
Phạm Ninh chậm rãi nói:
- Cháu thấy thế lực đằng sau này ảnh hưởng triều đình, đơn giản là theo 3 phương diện. Thứ nhất là quân đội, thứ hai là tài lực, thứ 3 là quan hệ liên hôn, tuy rằng quân đội là do triều đình khống chế, xuất binh đánh giặc vẫn là do quan văn dẫn đầu, nhưng cụ thể tướng lĩnh nắm trong tay quân đội lại vẫn là đời sau hoặc cấp dưới của các tướng lĩnh khai quốc, lực lượng của bọn họ không thể khinh thường, có thể nói rút dây động rừng.
- Nói rất hay, tiếp tục nói đi.
- Tiếp theo đó là tài lực, lấy Chu gia phủ Bình Giang của chúng ta làm ví dụ, Chu gia bản thân đất đai chiếm không nhiều như trong tưởng tượng, nhưng phủ Bình Giang là vùng đất sản xuất lương thực trọng yếu của Đại Tống, phủ Bình Giang thu mua lương thực, vận chuyển số lượng lương thực lớn tới kinh thành, và kho lương thực Bình Giang là một trong 5 cửa hàng lương thực lớn ở kinh thành, đều nằm trong tay Chu gia hoặc trong tay gia tộc thông gia của ông.
- Chu gia chỉ là một ngoại thích nhỏ, kinh tế của nó ảnh hưởng đối với triều đình rất lớn, càng không cần nói ngoại thích khác.
- Lại có chính là liên hôn, hôm trước cháu đã trải qua cảnh bắt hôn Kim Minh Trì, tại sao bọn quyền quý ngoại thích lại hứng thú bắt hôn với tiến sĩ, trên thực tế chính là trao đổi một loại tài lực và quyền lực.
Phạm Ninh bỗng nhiên nghĩ tới Phạm Thuần Nhân cũng tham gia Quỳnh Lâm yến ở Kim Minh Trì, có phải cũng bị bắt hôn? Hắn nhanh chóng nhìn thoáng qua Phạm Thuần Nhân, chợt cảm thấy mình có chút lỡ lời rồi.
Phạm Trọng Yêm mỉm cười nói:
- Cháu không cần nghĩ nhiều, Phạm Thuần Nhân đã lập gia đình năm ngoái, vợ là con gái nhỏ của An Định tiên sinh, nó sẽ không bị bắt hôn.
Phạm Trọng Yêm lại nói:
- A Ninh nói rất đúng, năm đó khi Quan gia phế Quách hoàng hậu ảnh hưởng rất lớn, cần phải biết là dì của Quách hoàng hậu là hoàng hậu Thái Tông minh đức, bản thân bà ta là cháu gái của Quách Sùng công thần khai quốc, là Lưu thái hậu đích thân lựa chọn hoàng hậu cho Quan gia, lúc đó ta cũng vì phản đối phế Quách thái hậu mà bị giáng chức, vì ổn định quân đội Quan gia mới không thể không lập cháu gái của Tào Bân làm hoàng hậu.
Khi cải cách Khánh Lịch Quan gia tự mình chấp chính 10 năm cơ bản vẫn chưa ổn định, mấy năm gần đây, tuy rằng Quan gia ngồi vững ngôi vị hoàng đế nhưng cũng không dám xem nhẹ cải cách, chỉ có thể gọi chúng ta về kinh thành giúp đỡ cải cách để dẹp yên.
Nói đến đây, Phạm Trọng Yêm mắt sáng ngời nhìn chăm chú Phạm Ninh:
- Trong cuộc diện thí cháu đã nói những ý tưởng mới của việc củng cố đất nước và làm phong phú thêm con người để phái cải cách và phái bảo thủ nắm tay nhau, cùng khai sáng của cải càng lớn, lại mở rộng của cải giải quyết mâu thuẫn cũ, ngôn luận lần này của cháu đã dẫn đến làn sóng lớn trong triều, ta không biết sao cháu lại có suy nghĩ như vậy, nhưng ta không thể không thừa nhận tư tưởng tiên phong này của cháu vô cùng phù hợp với tâm ý của Quan gia trước mắt. Nếu như không phải tuổi tác của cháu hạn chế trạng nguyên khoa này không phải cháu thì còn ai khác.
- Tổ phụ tán thành tư tưởng của cháu sao? - Phạm Ninh trầm lặng một chút hỏi.
- Không phải rất tán thành nhưng cũng không phản đối, mục tiêu của cháu và ta giống nhau nhưng đường đi không giống, hoặc cháu ít tuổi thiếu hiểu biết hoặc là ta đứng cao hơn, nói thực sự ta không có cách nào đánh giá.
Nói đến đây, Phạm Trọng Yêm thở dài một tiếng:
- Trường Giang sóng sau xô sóng trước, bọn con cháu đều lớn rồi, có lẽ tâm nguyện của ta có thể thực hiện nơi các con, hai người các con dắt tay nhau cùng đi lên nhé.
Tuy rằng Phạm Trọng Yêm mời Phạm Ninh chuyển đến phủ của ông ở nhưng Phạm Ninh cuối cùng vẫn từ chối khéo, hắn muốn chăm nom Kỳ Thạch Quán, cũng hy vọng bản thân có thể tự do hơn.
Lúc này Phạm Ninh đã không phải là đứa trẻ con không biết gì khi đến Đại Tống 3 năm trước, cánh của hắn đã dần dần cứng cáp lên.
Cho dù Phạm Trọng Yêm giúp đỡ hắn rất nhiều, thậm chí còn từng nghĩ lập hắn làm người thừa kế nhưng đây chẳng qua là hành động bất đắc dĩ của Phạm Trọng Yêm, ông bị phái bảo thủ đả kích rất lớn, tiền đồ của con cháu cũng bị ngăn chặn, để phá vòng vây ông mới suy nghĩ dùng kỳ binh Phạm Ninh này.
Nhưng theo Phạm Trọng Yêm dần dần được giải tỏa, con trai Phạm Thuần Nhân cũng thi đỗ khoa cử, hai con cháu khác Phạm Thuần Lễ và Phạm Thuần Túy cũng vô cùng ưu tú, tài học hoàn toàn không thua gì mình, cũng không cần mình làm người kế thừa.