Văn Ngạn Bác lại nói:
- Vậy bây giờ ngươi đem nguyên nhân hậu quả việc tấn công Cao Ly kể lại tỉ mỉ một lần!
Phạm Ninh nhẹ nhàng nói:
- Đầu tiên ta muốn nói, Cao Đại học sĩ có chút khoa trương, tấn công Cao Ly, cách nói này ti chức thật sự không đảm đương được.
Phạm Ninh không có chút giấu diếm nào, liền đem việc nửa đường gặp thuyền do thám của Cao Ly va phải đá ngầm, thẩm vấn được biết Cao Ly sắp phát động đánh úp Đam Châu, hắn liền quyết định ra tay trước chiếm lợi thế, thiêu hủy hết đội thuyền trong vịnh biển Phủ Sơn, thuật lại chi tiết một lần.
Phạm Ninh sau cùng nói:
- Trước hết quân Tống cũng không đổ bộ lên Phủ Sơn, đừng nói là tấn công Cao Ly, dù là quấy nhiễu Cao Ly cũng không thể nói, nhiều nhất chỉ có thể coi là tổn hại tài vật của Cao Ly, tiếp theo, là thuyền do thám của Cao Ly gây bất lợi cho Đam Châu trước, là Cao Ly mưu đồ tham muốn Đam Châu, sau đó mới là bọn ta phản kích.
May mà Tống triều còn chưa có khái niệm lãnh hải, chỉ cần không đổ bộ, liền không thể nói là xâm phạm, nhiều nhất chỉ có thể coi là uy hiếp, cho nên Phạm Ninh lên tiếng phủ nhận tố cáo của Cao Nhược Nột.
Hiện giờ chỉ có thể dựa vào việc hắn thiêu hủy đội thuyền để mà định tính.
Phạm Ninh nói xong, Phú Bật tiếp lời nói:
- Chuyện này khiến ta nghĩ tới sứ giả Liêu quốc đầu năm đến đây chất vấn chuyện Đam Châu, đúng là Cao Ly giật dây Liêu quốc tạo áp lực với Đại Tống, bại lộ dã tâm của Cao Ly với Đam Châu, Cao Ly chuẩn bị đánh lén Đam Châu, chính là tiếp diễn chuyện này.
Văn Ngạn Bác trầm ngâm một chút nói:
- Xử lý chuyện này cũng không nhất định phải chủ động xuất kích, có thể tăng cường phòng ngự Đam Châu, hoặc là bố trí chiến thuyền ở bên ngoài Đam Châu, đợi đến khi Cao Ly tiến đến đánh lén, mới tiêu diệt một lượt, giống như tận diệt quân đội Bình Dã Cát ở vịnh Côn Nam, chúng ta chủ động xuất kích, trong đạo nghĩa có vẻ thụ động rồi.
Hàn Kỳ lại không đồng ý với ý kiến của Văn Ngạn Bác, ông ta thay Phạm Ninh giải thích:
- Nếu như là phòng ngự Cao Ly đến tấn công, vậy thương vong sẽ lớn, chúng ta không biết Cao Ly tiến đánh từ hướng nào, sẽ càng thêm bị động.
- Ngược lại, chủ động xuất kích, chúng ta liền nắm giữ thế chủ động, hiệu quả cuối cùng cũng rất tốt, chúng ta không có tổn thất một binh một lính, về bên phía Cao Ly, rõ ràng là bọn họ phái do thám đến trước, không hợp đạo lý chính là bọn họ, chứ không phải là chúng ta.
Hàn Kỳ lại hỏi Phạm Ninh:
- Những do thám Cao Ly đó hiện đang ở chỗ nào?
- Hiện giờ giam giữ ở Đam Châu, nếu triều đình cần, có thể áp giải vào kinh bất cứ lúc nào!
Lúc này, Cao Nhược Nột lạnh lùng nói:
- Nếu Phạm Tri châu tham gia phòng ngự Đam Châu, ta lại không có lời nào để nói, nhưng Phạm Tri châu không được triều đình đồng ý, liền tự ý dụng binh với Cao Ly, sẽ làm xấu đi quan hệ giữa Tống triều và Cao Ly, ảnh hưởng tồi tệ, thuộc về vượt quyền nghiêm trọng, Phạm Tri châu lại giải thích thế nào?
Phạm Ninh lập tức trả lời:
- Ta là Hải ngoại kinh lược phó sứ, chịu trách nhiệm về an toàn của Đam Châu, ta cho rằng ta có dùng binh quyền, không cần phê chuẩn của triều đình.
- Ngươi sai rồi!
Cao Nhược Nột cười lạnh nói:
- Ta nhớ rất rõ, triều đình chỉ cho ngươi quyền tự ý xử trí với Nhật Bản, trong đó cũng không bao gồm Cao Ly, ngươi rõ ràng chính là đang vượt quyền, tự ý tấn công Cao Ly.
Phạm Ninh có chút nhức đầu, Cao Nhược Nột đang sống chết nhắm vào việc mình không báo cáo triều đình, tự ý dùng binh với Cao Ly để mà ngụ ý.
Thật ra Phạm Ninh cũng biết bản thân mình đá một quả bóng ở sát biên, cho nên hắn vừa rồi kiên quyết không thừa nhận là tiến đánh Cao Ly, chuyện này tuy lớn mà nhỏ, nếu triều đình cứng nhắc, bản thân liền sẽ rất phiền phức, nếu triều đình mắt nhắm mắt mở, như vậy cũng sẽ không phát sinh chuyện gì.
- Vừa rồi ta đã giải thích rồi, quân Tống căn bản cũng không có đổ bộ lên lãnh thổ Cao Ly, nói gì đến tấn công Cao Ly, cũng không nhất thiết phải bẩm báo triều đình.
- Đó là ngươi lý do lý trấu, ngươi thiêu hủy ba trăm thuyền của Cao Ly neo ở trong vịnh, đây làm sao không phải là tuyên chiến với Cao Ly?
Lúc này, Triệu Trinh nhẹ nhàng ho khan một tiếng, cười cười nói:
- Chuyện này cần trẫm giải thích một chút, lúc trước khi Phạm Tri châu tiếp nhận bổ nhiệm mở rộng biên cương, hắn đã từng hỏi trẫm, nếu khi tranh giành đảo Đam La gặp phải quân đội Cao Ly, quân Tống có thể có quyền tác chiến không?
- Trẫm đã trả lời hắn, nếu liên quan tới đảo Đam La, có thể trực tiếp khai chiến với quân đội Cao Ly, không cần bẩm báo triều đình, vì vậy, trẫm còn ban thưởng hắn một thanh Thiên Tử kiếm, chính là cho hắn quyền lực trực tiếp khai chiến.
- Lần này Phạm Tri châu đánh đòn phủ đầu Cao Ly, nguyên nhân vẫn là Cao Ly có dục vọng đánh lén Đam Châu, nếu trên đường không có thuyền do thám Cao Ly, Phạm Tri châu cũng tuyệt đối sẽ không đi tập kích đội thuyền Cao Ly, trẫm nói không sai chứ!
Phạm Ninh vội vàng khom người trả lời:
- Bệ hạ minh giám!
Nếu Thiên tử mở lời, thừa nhận đã cho Phạm Ninh quyền giao chiến với Cao Ly, Cao Nhược Nột có một nghìn lý do nữa cũng không dám tiếp tục gây khó dễ nữa, lão đành phải nhịn cục tức này xuống, hung dữ trừng mắt nhìn Phạm Ninh, không tiếp tục hỏi thêm nữa.
Văn Ngạn Bác khom người hỏi Thiên tử Triệu Trinh:
- Báo cáo của Phạm Tri châu đã kết thúc hỏi đáp, Bệ hạ có gì muốn hỏi không?
Triệu Trinh cười nói:
- Trẫm muốn hỏi một vài vấn đề, không liên quan tới báo cáo, đợi chút nữa Phạm Tri châu đến ngự thư phòng của trẫm một lát.
- Vi thần tuân chỉ!
Triệu Trinh đứng dậy đi trước, đợi Triệu Trinh quay về ngự thư phòng, Văn Ngạn Bác mới tuyên bố:
- Báo cáo của Phạm Tri huyện Côn Châu hôm nay chính thức kết thúc, Tri Chính Đường cho rằng Phạm Tri châu thông qua báo cáo lần này!
Mọi người đều đứng dậy rời đi, Phú Bật tiến lên cười tủm tỉm nói với Phạm Ninh:
- Nghe ông nội ngươi nói, ngươi sắp lập gia đình rồi, đến lúc đó đừng quên đưa thiệp mời cho ta!
- Còn ta nữa!
Hàn Kỳ tiến lên trước cười nói:
- Tiểu tử ngươi cũng không thể nhất bên trọng nhất bên khinh!
Trong lòng Phạm Ninh cảm động, vội vàng nói:
- Vãn bối nhất định đưa thiệp mời đến, mong hai vị tướng công ắt phải đến dự!
Lúc này, một tên thái giám chạy tới, chỉ chỉ ngự thư phòng với Phạm Ninh:
- Phạm Tri châu, Bệ hạ triệu kiến!
Phạm Ninh vội vàng cáo từ hai người, hắn sửa qua lại áo mũ một chút, liền đi theo thái giám đi về phía ngự thư phòng.
Phạm Ninh đi đến cửa ngự thư phòng, đợi một lát, thái giám đi ra nói:
- Phạm Tri châu mời vào!
Phạm Ninh đi vào ngự thư phòng, chỉ thấy Thiên tử Triệu Trinh đang khoanh tay đứng trước cửa sổ, ngắm nhìn rừng cây ngoài cửa sổ, không biết đang trầm tư suy nghĩ cái gì?
Phạm Ninh tiến lên khom người hành lễ:
- Vi thần tham kiến Bệ hạ!
Triệu Trinh xoay người cười nói:
- Báo cáo hôm nay biểu hiện rất tốt!
- Đa tạ Bệ hạ khen ngợi.
Triệu Trinh đi về chỗ của mình ngồi xuống, lại dặn dò thái giám: