Đại Tống Siêu Cấp Học Bá (Dịch Full )

Chương 503 - Chương 501

dai tong sieu cap hoc ba
Chương 501
 

Nguyên nhân thật sự là nhu cầu, thời gian dài sinh sống trên biển, bất kể thuyền viên hay là binh lính, trong lòng đều sẽ sinh ra một cảm giác ngột ngạt cực lớn, cho nên sau khi lên bờ, chuyện đầu tiên thuyền viên và binh lính muốn làm chính là muốn giải phóng áp lực trong lòng, nếu không rất dễ xảy ra hành động điên cuồng, nổi điên, chém giết lẫn nhau, hải tặc sở dĩ tàn nhẫn tanh mùi máu, có liên quan nhất định với loại áp lực này.

- Phương pháp giải phóng áp lực một là đi uống rượu say mèm, cách khác chính là đi kỹ viện, đây chính là nguyên nhân chủ yếu kỹ viện và quán rượu ở hải cảng đặc biệt nhiều.

- Rất nhiều thuyền buôn đường dài đều dẫn theo kỹ nữ, nhưng đội thuyền của chúng ta không có, hơn nữa quân đội lại nghiêm khắc hạn chế binh lính uống rượu, vì giảm bớt áp lực tinh thần ở trên biển của các binh lính và thuyền viên, quan phủ Côn Châu liền không phản đối các thương nhân mở kỹ viện ở Đường huyện, đây chính là lý do lắng nghe ý kiến.

Văn Ngạn Bác cũng không phải cố ý nhằm vào Phạm Ninh, chỉ là cá nhân ông ta khá ác cảm chuyện quan phủ xây dựng kỹ viện, bây giờ Phạm Ninh cho ông ta một cái lý do khiến người ta tin phục.

Ông ta trầm tư một lát, liền gật đầu nói:

- Ta có thể đồng ý!

- Ta cũng hỏi một câu!

Tri xu mật sự Hàn Kỳ cười nói.

- Hàn tướng quốc mời!

Hàn Kỳ suy nghĩ một lúc nói:

- Mùa xuân năm ngoái ở Côn Châu xảy ra một chiến dịch, trong báo cáo cũng viết, tiêu diệt hết đội thuyền của Bình Dã Cát lãnh chúa Trường Kỳ, nhưng ta phát hiện một chỗ kỳ lạ, không ngờ lại không có một tù nhân, cũng chính là nói quân Tống đuổi cùng giết tận hết bọn chúng rồi, ta cũng không phải thông cảm với những võ sĩ Nhật Bản này, ta chỉ là muốn biết Tri châu vì sao không chấp nhận người xin hàng, phải đuổi cùng giết tận bọn chúng?

Phạm Ninh gật gật đầu nói:

- Quả thật là ta ra lệnh, trong này có hai nguyên nhân, một là thân phận của những võ sĩ này, bọn họ trên danh nghĩa là quân đội địa phương Trường Kỳ, nhưng thân phận khác của bọn họ là hải tặc hoạt động ở hải vực Nhật Bản, trên tay mỗi người đều dính đầy máu tươi của người vô tội, có thể nói chết chưa hết tội, nếu sau này thả bọn chúng ra, sẽ chỉ tiếp tục gây họa cho thuyền buôn, thậm chí sẽ mang đến uy hiếp lớn cho đội thuyền của Đại Tống.

- Nguyên nhân khác chính là những võ sĩ này sát khí rất mạnh, mỗi người liều chiến không hàng, khi chúng ta chiếm lấy đảo Đam La đã chiến đấu ác liệt với bọn chúng, chiến đến cuối cùng, không có một ai đầu hàng, đều là kết cục tử chiến.

- Cho nên tùy tiện cứu bọn chúng lên thuyền, sẽ chỉ gây ra thương vong cho binh lính của chúng ta, cho nên ta hạ lệnh không được phép cứu bọn họ lên thuyền, cũng không phải hạ lệnh đuổi cùng giết tận bọn chúng, phần lớn võ sĩ Nhật Bản đều là chết đuối trên biển.

- Nói rất hay!

Hàn Kỳ khen:

- Chiến tranh trước giờ đều là ngươi chết ta sống, không cho phép tâm địa quá bồ tát, khoan dung cho kẻ địch hung hãn tàn bạo, chính là phạm tội đối với binh lính và dân chúng lương thiện, ta vẫn luôn chủ trương giết địch tận gốc, câu trả lời của Phạm Tri châu làm cho ta rất hài lòng.

Báo cáo đã qua ba vị tướng quốc, còn có hai Phó tướng chưa hỏi, Thiên tử Triệu Trinh ngồi ở phía sau chỉ lắng nghe, không có làm gián đoạn báo cáo của Phạm Ninh.

Văn Ngạn Bác nhìn Phó tướng Trình Lâm và Vương Nghiêu Thần, cười hỏi:

- Trình tướng công và Vương tướng công có gì chất vấn không?

Trình Lâm cười cười nói:

- Phạm Tri châu làm rất tốt, ta không có gì chất vấn.

Vương Nghiêu Thần cũng cười nói:

- Lời tán dương thật ra rất nhiều, về sau từ từ nói.

Hai người đều tỏ thái độ không có gì chất vấn, như vậy phần hỏi của năm tướng quốc có thể kết thúc rồi.

Văn Ngạn Bác gật gật đầu, đang muốn báo cáo với Thiên tử, đúng lúc này, Đại học sĩ Cao Nhược Nột lại nói:

- Ta có một thắc mắc muốn thỉnh giáo Phạm Tri châu.

Cao Nhược Nột là Phó tướng tiền nhiệm, vì tuổi tác đã cao, liền từ chức tướng, hiện đảm nhiệm Đại học sĩ Văn Uyên Các.

Thông thường mà nói, báo cáo của quan châu không cần Đại học sĩ tham dự, nhưng hôm nay bởi vì Thiên tử dự buổi báo cáo, nên cần một Đại học sĩ tham gia dự thính.

Hàn Kỳ và Phú Bật nhìn nhau, sắc mặt đều trở nên nghiêm nghị lại, Cao Nhược Nột này năm đó là tay sai của Lã Di Giản, kịch liệt phản đối cách tân Khánh Lịch, điên cuồng công kích Phạm Trọng Yêm, sau khi Lã Di Giản chết lão lại chạy đến ôm đùi Trương Nghiêu Tá, không ngờ thăng làm Phó tướng, hơn nữa người này kiên quyết phản đối mở rộng biên cương hải ngoại, vài lần khi lên triều nghiêm khắc công kích mở biên cương hải ngoại là hao người tốn của.

Nhưng phản đối mở rộng biên cương hải ngoại chỉ là bề ngoài, về gốc rễ lão phản đối Hải ngoại kinh lược sứ tiền nhiệm Triệu Tông Thực kế thừa ngôi vị, ủng hộ nghĩa tử của Trương quý phi Triệu Văn Uẩn lập làm Hoàng tự.

Cao Nhược Nột cũng biết bản thân không có tư cách tham gia báo cáo của Tri châu, lão liền nói với Thiên tử Triệu Trinh:

- Xin Bệ hạ cho phép!

Triệu Trinh gật gật đầu:

- Cao ái khanh có chỗ nào thắc mắc có thể hỏi!

Cao Nhược Nột liền nói với Phạm Ninh:

- Báo cáo công tác của Phạm Tri châu ta chưa xem qua, cho nên ta không hỏi chuyện của Côn Châu, ta chỉ muốn hỏi Phạm Tri châu, trên đường về có phải đã dẫn quân tấn công Cao Ly không?

Vấn đề này vừa nêu ra, trên triều đường một vùng xôn xao, lông mày Triệu Trinh cũng nhíu lại, trong lòng thầm nghĩ: "Đây là có chuyện gì?"

Văn Ngạn Bác vội hỏi:

- Phạm Tri châu, có việc này sao?

Trong lòng Phạm Ninh cũng rất kinh ngạc, Cao Nhược Nột làm sao lại biết chuyện này? Binh lính ham chiến đều ở Giang Đô, cũng không đi theo mình lên phía bắc.

Mình thật ra đã hồi báo cho Địch Thanh việc này, đương nhiên các tướng quốc cũng không biết việc này, vậy khẳng định không phải là báo cáo của Địch Thanh.

Phạm Ninh nghĩ lại lúc mình báo cáo cho Địch Thanh, bên cạnh còn có hai tham sự, Phạm Ninh lập tức hiểu ra, một trong hai tham sự này nhất định là tai mắt Trương Nghiêu Tá bố trí ở Hải ngoại kinh lược phủ.

Nhưng thắc mắc của Văn Ngạn Bác hắn không thể không trả lời, Phạm Ninh liền khom người nói:

- Thật sự có việc này.

Văn Ngạn Bác lập tức không vui nói:

- Vậy tại sao ngươi không báo cáo với triều đình, vì sao không viết rõ chuyện này trong báo cáo?

Phạm Ninh không chút hoang mang nói:

- Khởi bẩm Văn tướng quốc, báo cáo công tác của ti chức là viết xong ở Côn Châu, mà việc Cao Ly phát sinh trên đường về, ti chức là hành xử theo chức trách của Kinh lược phó sứ, ta không cho rằng đây thuộc về nội dung báo cáo.

- Tiếp theo ti chức đã hồi báo việc này cho Địch Kinh lược sứ, hẳn nên do Địch Kinh lược sứ báo cáo với Xu Mật Viện và triều đình, ti chức không thể vượt quyền, huống hồ ti chức hôm nay vừa mới trở về, còn chưa có cơ hội chính thức báo cáo việc này với triều đình.

Sắc mặt Văn Ngạn Bác thoáng dịu lại, Phạm Ninh hôm qua ở trước mặt Thiên tử không đề cập tới việc này là cách làm đúng đắn, chuyện này cũng không phải là một ý tưởng hay là loại kiến nghị nào đó, mà là chuyện liên quan đến quốc sự giữa Đại Tống và Cao Ly, không thông qua triều đình mà tự tiện báo cáo với Thiên tử, đây là điều tối kỵ trong triều, dù Thiên tử cũng không thể chấp nhận.

Bình Luận (0)
Comment