Đại Tống Siêu Cấp Học Bá (Dịch Full )

Chương 538 - Chương 536

dai tong sieu cap hoc ba
Chương 536
 

- Hoan nghênh Lý thị lang đến chơi.

Chu Nguyên Phong nhiệt tình gọi Binh bộ thị lang Lý Chấn, y là đồng liêu của Chu Hiếu Vân, hai người quan hệ hết sức mật thiết.

- Đây là một ít lễ vật chúc mừng, bày tỏ tâm ý.

Lý Chấn đem một phần giấy gói ghim lụa màu đỏ đưa cho Chu Nguyên Phong, Chu Nguyên Phong cười nhận lấy bao đỏ, giao cho người trong họ ghi danh.

'Lễ mừng năm mươi xâu! '

Năm mươi xâu tiền không phải là con số nhỏ, không phải là bạn bè thân thiết trực tiếp, phần lễ mừng này xem như nhiều rồi.

Chu Nguyên Phong gấp gáp hào hiệp cảm ơn Lý Chấn.

Lý Chấn dẫn vợ cùng tới, y cười híp mắt nói:

- Viên minh châu nổi bật của Chu gia cuối cùng cũng lấy chồng rồi, chúng ta đang suy đoán là ai hái được viên minh châu này, không nghĩ tới là Phạm Ninh, Chu gia thật là tinh mắt, chúc mừng Chu gia có được rể tốt.

- Cảm ơn chúc mừng.

Chu Nguyên Phong vui mừng cười ha hả, lại hỏi:

- Lý thị lang là ngồi trước hay là trực tiếp đi ăn cơm trưa?

Lý Chấn ngẩn ra.

- Cơm trưa không ở cùng một chỗ sao?

- Trong nhà đều là vườn hoa, không bày tiệc rượu, chúng ta bao quán rượu Thanh Phong rồi, ngay ở phía trước, có xe ngựa đưa đón.

Lý Chấn nhìn xe ngựa lớn lộng lẫy sau lưng, hắn ta suy nghĩ cười nói:

- Để cho ta thưởng thức Thúy Vân Phong trước, sau đó sẽ đi ăn cơm.

Thúy Vân Phong danh tiếng lớn, quan viên thích kỳ thạch đều biết Thúy Vân Phong ở trong phủ Phạm Ninh, rất nhiều quan viên cũng nôn nóng muốn thấy được phong thái của Thúy Vân Phong, Lý Chấn cũng không ngoại lệ.

Sau khi ghi danh, Lý Chấn dẫn vợ trực tiếp vào phủ, hắn ta đầu tiên thưởng thức bức bình phong giây lát, đi qua bức bình phong, hắn ta cùng vợ đều kinh hô, trong phủ Phạm Ninh cách thức bố trí khu trồng cây cảnh độc đáo khiến cho bọn họ được mở mang tầm mắt.

Trong sân khắp nơi để đá Thái Hồ cực phẩm cỡ trung, chính là từ Kỳ Thạch quán dời đến, còn có Chu phủ đem đến, cả mảnh vườn chừng hơn ba mươi khối, nhưng trung tâm là Thúy Vân Phong có một không hai kinh thành.

- Quan nhân, biệt trạch của chúng ta cũng bố trí như vậy đi. Vợ Lý Chấn nhỏ giọng nói, trong mắt tràn đầy yêu thích.

Lý Chấn t lộ ra một nụ cười khổ, hắn ta biết đây là cách thức bố trí khu trồng cây cảnh tiêu biểu hoàng gia, mấu chốt không ở chỗ bố trí như thế nào? Mà là tòa lầu cao kia không phải muốn xây dựng là có thể xây, phải được thiên tử đặc biệt phê chuẩn mới có thể xây.

Hắn ta nhẹ nhàng vỗ vỗ tay của vợ.

- Ta sẽ tận lực xin tạo lầu, chỉ cần được phê duyệt xuống, chúng ta cũng sửa một khu vườn như vậy.

An ủi vợ mấy câu, Lý Chấn dẫn vợ đi tới hướng Thúy Vân Phong.

Trừ số ít quan viên vào phủ thưởng thức kỳ thạch ra, còn lại quan viên trực tiếp ngồi xe ngựa tới quán rượu Thanh Phong.

Quan viên quen thuộc hoàn cảnh không cần ngồi xe ngựa, trực tiếp đi bộ đến quán rượu, qua cầu đã đến, cách phủ Phạm Ninh chỉ có hơn năm mươi bước, còn rất nhiều tân khách mới vừa ngồi xuống xe ngựa quan sát đã đến quán rượu.

Trước tửu lâu đón khách là Chu Nguyên Phủ cùng Chu Hiếu Vân, điều này cũng không thể trách Chu gia giọng khách át giọng chủ, thật sự là bên trong Phạm gia không đủ, tạm thời còn không lên được bàn tiệc, Phạm Ninh là chú rể, hắn không thể đón khách, Phạm Trọng Yêm thì ở phủ trạch bên kia nghênh đón quan viên quan trọng, quán rượu bên này chỉ có thể do cha con Chu Nguyên Phủ làm dùm.

Mặt khác, hơn mười người con cháu thế hệ đời thứ ba của Chu gia và Phạm gia cũng đều phải đứng ở trước cửa quán rượu dẫn người đến phòng thích hợp, sắp xếp chỗ ngồi cũng phải chú ý, hơn nữa là học vấn, ví dụ như hai quan viên cùng cấp độ, phẩm chất giống nhau, chức quan cũng cơ bản giống nhau, vậy thì phải xem kinh nghiệm lý lịch rồi, thậm chí còn phải xem thành tích khoa cử, tài năng, quyết định tôn ti chỗ ngồi, chỗ ngồi nếu như sai sót, đắc tội với người khác cũng không biết.

Cái chuyện cực khổ này đương nhiên là do Chu Hiếu Vân phụ trách, hắn ta ở Lại bộ gần mười năm, đối với mỗi một quan viên lai lịch cũng rõ ràng.

Thông thường mà nói, quan chức cao ngồi ở hậu viện, quan chức hơi thấp thì ngồi ở trong rạp lầu chính lầu ba, còn như lầu một và đại sảnh lầu hai, cơ bản đều là con em Chu gia cùng Phạm gia cùng với bạn bè thân thiết, về điểm này, Chu, Phạm hai nhà cũng nhất trí ý kiến, chủ nhân chịu thiệt chút không có vấn đề, nhưng khách không thể sơ suất.

Nhưng mà giống như Chu Nguyên Phủ, Chu Hiếu Vân, cùng với Phạm Trọng Yêm, Phạm Thiết Chu, bốn người này nhất định phải đi bồi khách mời quan trọng, mà Vương thị cùng Trương Tam Nương thì đi tiếp đãi nữ quyến.

Mọi người mới vừa ngồi, tiệc rượu bắt đầu, đủ loại thức ăn cùng rượu ngon như nước chảy đưa ra, bởi vì tiệc rượu phải đến hoàng hôn mới dừng lại, cho nên thức ăn lên một lượt hai đến ba lần, hoàn toàn không cần lo lắng vấn đề ăn trước sau.

Trong tửu lầu nhất thời náo nhiệt, lúc này mọi người tất cả buông xuống phong cách nhà quan, cụng ly đổi chén, phạt rượu uống rượu, trong tửu lầu cười nói vang trời.

Minh Nhân hôm nay là phù rể, cậu phải nắm chắc thời gian ăn chút đồ, sau đó đi giúp đỡ Phạm Ninh, rượu là không thể uống, cậu chỉ có thể ăn một miếng thịt lớn, lúc này Chu Nguyên Phủ dẫn một tên quan viên đi tới, vỗ vai Minh Nhân cười nói:

- Lối ăn quá khó coi, mau mau tém tém lại, tìm ngươi có chút việc.

Trừ Phạm Ninh ra, Minh Nhân là con em Phạm gia được Chu Nguyên Phủ xem trọng, ông luôn suy nghĩ gả cháu gái của Chu Nguyên Phong cho Minh Nhân, nhưng trước khi chuyện này chính thức được quyết định, Chu Nguyên Phủ cùng Minh Nhân vẫn được coi là hai người bạn vong niên.

Minh Nhân thấy là Chu Nguyên Phủ, vội vàng khó khăn nuốt miếng thịt kho xuống, lúc này mới nhảy lên cười hì hì nói:

- Lão gia tử không phải muốn mời ta uống rượu chứ.

- Hừ! Ngươi uống rượu, còn làm người tiếp khách cái gì, có quỷ rượu tiếp khách, ta cũng không để cho cháu gái ta ra khỏi cửa đâu.

- Lão gia tử tìm ta có gì căn dặn?

Chu Nguyên Phủ chỉ quan viên trung niên sau lưng, ghé tai nói thầm với Minh Nhân:

- Vị quan nhân phía sau này là cha vợ Triệu Tông Thực - Cao Tuân Phủ, Cao gia kinh thành có hai nhân vật, muốn cùng ngươi trò chuyện về mỏ vàng ở Côn Châu, ngươi chào hỏi y một chút.

Minh Nhân trong lòng giật mình, lại có người để ý mỏ vàng Côn Châu, nhưng mà đối phương là cha vợ Triệu Tông Thực, Minh Nhân không dám thờ ơ, chắp tay một cái nói:

- Tại hạ Phạm Minh Nhân, mong Cao đại quan nhân chỉ giáo nhiều hơn.

Người tới chính là Cao Tuân Phủ, cha vợ Triệu Tông Thực, hắn ta thông qua quan hệ giữa Triệu Tông Thực và Chu Nguyên Phủ, từ Chu Nguyên Phủ biết chuyện mỏ vàng Côn Châu.

Chu Nguyên Phủ mặc dù trên danh nghĩa là người đầu tiên đào mỏ vàng của Côn Châu, nhưng ông không biết tình hình Côn Châu, ông nể mặt Triệu Tông Thực, giới thiệu Minh Nhân cho Cao Tuân Phủ.

Cao Tuân Phủ cười híp mắt nói:

- Lão đệ không cần khách khí, gọi ta một tiếng lão ca là được, nào! Ta kính lão đệ một ly.

Chu Nguyên Phủ nói cho Cao Tuân Phủ, toàn bộ Đại Tống hiểu rõ nhất tài nguyên khoáng sản vàng bạc Côn Châu, chính là vị Phạm Minh Nhân này, ngay cả Phạm Ninh cũng chưa chắc hiểu bằng cậu, Cao Tuân Phủ vì vậy đối với Minh Nhân cũng đặc biệt khách khí.

Bình Luận (0)
Comment