Đừng tưởng quan văn sẽ ngầm đấu đá, che giấu một chút, Tống triều lại không như vậy, quan văn Tống triều tranh đấu hoàn toàn công khai, không hề nể tình, có thế nói là trở mặt mắng thẳng.
Giống như đảng mới và đảng cũ tranh giành sau này, đấu tranh đến ngươi sống ta chết, hoàng đế cũng không có cách giải quyết, chỉ có thể đi theo tranh đấu, như vậy một phái thua chỉ có thể bị cách chức.
Bây giờ Phạm Ninh muốn biết, rốt cuộc mâu thuẫn hai bên Gián Viện nằm ở đâu?
Lý Duy Trăn trầm tư nói:
- Thật ra mâu thuẫn của hai Gián Viện thì luôn có, vào thời điểm xảy ra tân chính Khánh Lịch, Tả Gián Viện ủng hộ Phạm tướng công, Hữu Gián Viện là địa bàn của Lữ tướng công, những chuyện vạch tội Phạm tướng công trên thực tế đều là do hữu Gián Viện làm, truyền thống chia phe kéo phái này kéo dài cho đến ngày hôm nay.
Dừng lại chút, Lý Duy Trăn lại nói:
- Đoạn thời gian trước có tin đồn học sĩ Lưu Tẩm sẽ tiếp quản tả gián ti, nhưng chúng ta đều biết là không thể nào.
- Tại sao?
- Bởi vì Lưu Tẩm là môn sinh của Cổ Xương Triều, mà Cổ Xương Triều ủng hộ Lang Gia vương.
Trong lời nói của Lý Duy Trăn mang theo ám chỉ mạnh mẽ, Phạm Ninh nghe hiểu, hữu Gián Viện ủng hộ Lang Gia vương, mà tả gián nghị ủng hộ Cự Lộc vương, phe phái đối đầu, cho nên Cổ Xương Triều sẽ không có cơ hội tranh giành quyền lợi tả Gián Viện.
Thật ra thì còn có một tầng ý nghĩa sâu xa hơn, hai bên Gián Viện phe phái rõ ràng, trên thực tế là do sắp xếp của Thiên tử.
Lúc học lãnh đạo đều cùng nhau hô: Mọi người phải đoàn kết nhất trí. Nếu như ngươi xem là thật, vậy thì thật là ngu ngốc.
Buổi chiều Phạm Ninh trở lại trong phủ, Chu Bội giống như nữ chủ nhân nhỏ nghênh đón hắn vào hậu đường, giúp hắn cởi áo khoác, lại tủm tỉm rót cho hắn chén trà.
- Hôm nay đi Gián Viện cảm giác thế nào?
- Chưa ra hình dạng gì.
Phạm Ninh uống hớp trà lại nói:
- Hôm nay ở Gián Viện một ngày, quan viên hữu Gián Viện một người cũng không nhìn thấy, có cảm giác cả đời không qua lại với nhau, quả thực rất hoang đường.
Chu Bội cũng biết Gián Viện do hai gián nghị đại phu cùng cấp bậc nắm trong tay, trượng phu nàng đảm nhiệm tả gián nghị đại phu, nàng nhu hòa an ủi:
- Hẳn không phải vấn đề ở quan viên phía dưới, bọn họ sợ hãi cấp trên mới không dám đến gặp chàng, nếu có một ngày chàng trở nên hùng mạnh áp chế được hữu gián nghị đại phu, thái độ của bọn họ sẽ khác.
Phạm Ninh chỉ lắc đầu, loại chuyện này cũng chỉ nói qua thôi, không thể thật sự làm thế, thực lực mạnh chế trụ được hữu gián nghị đại phu, đầu tiên sẽ kéo mặt đen của Thiên tử, dĩ nhiên, nếu như đang trong quá trình phá án xảy ra mâu thuẫn, lại là một chuyện khác.
Phạm Ninh không muốn tiếp tục nói đến vấn đề này, nói tránh đi:
- Còn một chuyện phiền não.
- Chuyện gì?
- Bắt đầu từ ngày mai, ta phải vào triều sớm.
....
Có quan viên đi địa phương làm quan là vì đạt được thu nhập nhiều hơn, ở trong dinh thự lớn hơn, có quan viên vì hưởng thụ cảm giác ngồi tít trên cao, mắt nhìn xuống chúng sinh, có quan viên vì muốn tăng thêm lý lịch, không xuống cơ sở, nhưng cũng không làm được lãnh đạo cấp cao, đây đều là quy tắc từ xưa đến nay.
Nhưng bất kể vì mục đích gì đến địa phương làm quan, đều có một số điểm chung, chính là có thể thoát khỏi việc phải vào triều sớm.
Vào triều sớm vẫn luôn là chuyện đau khổ nhất của các quan viên, trời chưa sáng đã phải thức dậy, hoàng đế cũng không ngoại lệ, làm một minh quân cũng không dễ dàng.
Vậy tại sao không thể vào triều muộn một canh giờ chứ? Thật sự không được, thời gian vào triều quá muộn sẽ ảnh hưởng đến việc xử lý chính vụ bình thường.
Nói cách khác, đi làm trước tám giờ rưỡi, triều quan cùng hoàng đế phải tập trung lại sớm, cũng không khác việc giao ban buổi sáng ở đời sau là bao, chỉ có điều thời gian vào triều sớm hơn rất nhiều mà thôi.
Trên truyền hình thường thấy hoàng đế nói, 'Có chuyện tấu lên, không chuyện tan triều. '
Mọi người đừng hiểu lầm, không phải sau khi giải tán là có thể về nhà, mà sau khi tan triều mỗi người trở về phòng làm việc đi làm, buổi làm bình thường vẫn phải làm.
Canh năm ngày hôm sau, Phạm Ninh dậy sớm, Chu Bội cũng phải thức dậy, chủ nhân cũng đã dậy, nha hoàn vú già còn có thể ngủ sao? Thế là đều dậy hết, bắt đầu làm cơm sáng, bắt đầu nấu nước.
Một hầu gái nhỏ phải phục vụ chủ nhân rửa mặt chải đầu, Phạm Ninh ăn xong bữa sáng, lại mặc quan phục vào, đội mũ quan lên, thời gian không còn nhiều, phải lên đường ngay.
- Phu quân, hay là ngồi xe ngựa đi.
Chu Bội khuyên nhủ:
- Chàng là quan tứ phẩm, ngồi xe ngựa là việc nên làm, trước kia cha vào triều đều ngồi xe ngựa.
Phạm Ninh suy nghĩ một chút, thật ra thì cũng không có vấn đề, chỉ cần không cưỡi ngựa là được, hơn nữa hắn hay dùng xe hai ngựa kéo, thật ra thì như vậy là khiêm tốn rồi.
Ngồi xe ngựa quả thật thuận lợi, còn có thể chợp mắt ở bên trong khoang xe.
Nghĩ tới đây, Phạm Ninh cười nói:
- Vậy thì theo ý hiền thê, ngồi xe ngựa đi! Nhưng mà còn phải tìm cho ta một người hầu trà.
Quan viên ngũ phẩm trở lên sẽ mang một người hầu trà nhỏ, chừng bảy tám tuổi, pha trà, truyền tin tức, thông minh lanh lợi, sai bảo rất thuận lợi, mà gã sai vặt tuổi hơi lớn sẽ không tiện dẫn theo đến phòng nghỉ, dĩ nhiên, phụ tá lại là một chuyện khác.
Chu Bội gật đầu.
- Tìm trà đồng bên ngoài cũng bất tiện, hôm nay muội gọi Tiểu Văn tới.
Tiểu Văn là trà đồng trong phủ tam tổ phụ Chu Nguyên Phong, chỉ có tám tuổi, pha trà rất ngon, cũng vô cùng thông minh lanh lợi.
Lúc này, xe ngựa rộng lớn chậm rãi dừng lại trước cửa phủ, Phạm Ninh lên xe ngựa, phất tay với thê tử một cái.
- Ta đi đây.
- Quan nhân về sớm.
Xe ngựa lăn bánh, hướng cửa Chu Tước mà đi.
Tảo triều cũng có đại triều hội, trung triều hội cùng tiểu triều hội, cũng không phải là mỗi ngày đều sẽ đông đúc như thế, đại triều hội chỉ có lúc đặc biệt mới có, ví dụ như mùng một tháng giêng hàng năm, chẳng hạn như Thiên tử lên ngôi, còn có quyết định tạm thời vân vân, quan viên bình thường ở kinh thành đều phải tham gia, đại triều hội đều là thảo luận, chủ yếu là một loại nghi thức.
Mà trung triều hội chính là cử hành mỗi tháng năm lần, chức quan thất phẩm trở lên tham gia, những loại đại tướng quân, thứ sử, tiết độ sứ, các loại quan trên danh nghĩa cũng không cần tham gia.
Hôm nay chính là trung triều hội, đại khái sẽ có hơn ngàn quan viên tham gia triều hội.
Tiểu triều hội chính là chủ quan cùng chức vụ phó các tỉnh bộ các ti các tự tham gia, nhìn chung sẽ có hai ba trăm người, bình thường đều là tiểu triều hội.
Nhưng bất kể là loại triều hội nào, là một trong chủ quan Gián Viện, Phạm Ninh đều phải tham gia.
Nói cách khác, trừ ngày nghỉ theo luật định ra, mỗi ngày hắn đều phải tham gia triều hội.
Nhưng mà bởi vì thiên tử Triệu Trinh thân thể hơi kém, ông không thể mỗi ngày cử hành triều hội giống như trước, cơ thể ông không chịu nổi, cho nên không có chuyện gì quan trọng, cũng có lúc ông sẽ hủy bỏ triều hội.
Đây cũng là một phúc lợi tốt.