Đại Tống Siêu Cấp Học Bá (Dịch Full )

Chương 614 - Chương 611

dai tong sieu cap hoc ba
Chương 611
 

Phạm Ninh lúc này mới ý thức được thủ đoạn cay độc của Cổ Xương Triều, dùng đạo đức làm tổn hại Âu Dương Tu, cuối cùng chỉ có thể buộc tội về mặt đạo đức mà không thể điều tra về mặt đạo đức.

Giống như đời sau qua lại với gái ngành, chuyện không có gì to tát nhưng nhân phẩm lại trở thành xấu xa.

Phạm Ninh trầm tư hồi lâu nói:

- Vậy chúng ta lại lập án điều tra có phải Tiết Tông Nhũ gài tang vật hãm hại hay không.

Lý Duy Trăn suy nghĩ một lát rồi nói:

- Đúng là có một phần dâng thư như vậy, chỉ ra Tiết Tông Nhũ gài tang vật vu cáo hãm hại Âu Dương Tu, yêu cầu Gián Viện điều tra chuyện này.

- Sau đó thì sao?

- Sau đó Cổ Viện không đáp lại, sau đó người gửi thư lại dâng thư lần nữa, gửi đến Kiểm Viện, hình như ngày hôm qua ta đã đọc được lá thư cáo trạng này.

- Là thư ai gửi? - Phạm Ninh hỏi tới.

rên cửa đông bên ngoài quán rượu Thanh Phong, Vương An Thạch đã tới trước một lúc.

Y ngồi ở lầu hai dựa vào bên cửa sổ, rượu và thức ăn đã chuẩn bị xong nhưng vẫn chưa được mang lên, cũng không có ai tới quấy rầy Vương An Thạch, mặc dù y dâng "Vạn Ngôn Thư", nhưng cũng không dẫn tới bất kỳ gợn sóng nào trong triều đình, giống như khối đá lớn "Vạn Ngôn Thư" kia là trượt vào ao nước, chứ không phải là đập vào ao nước.

Tâm tình Vương An Thạch không tốt lắm, nói cho đúng, y đang lo âu, lo âu vì tiền đồ số mạng Đại Tống, Đại Tống không hoàn toàn cải cách lần nữa, sợ rằng cuối cùng sẽ hoàn toàn bị phá hủy.

Lúc này, một thân hình cao lớn xuất hiện ở bên cạnh y, ngay sau đó ngồi xuống đối diện y.

- Để huynh đợi lâu rồi.

Người tới chính là Phạm Ninh.

- Không sao, ta cũng vừa tới không lâu.

Vương An Thạch ngoắc tay, để cho tửu bảo bắt đầu mang rượu và thức ăn lên.

- Rượu nhà bọn họ không tệ, Thanh Phong nấu ta rất thích, đệ thì sao?

- Ta không có vấn đề, rượu trắng đi.

Tửu bảo lên rượu cho bọn họ, Phạm Ninh đoạt lấy bầu rượu rót rượu cho Vương An Thạch, lại cười hỏi:

- Hình như huynh có chút lo lắng, còn đang phiền lòng về "Vạn Ngôn Thư" à?

Vương An Thạch than thở.

- Được hay không cũng cần có một lời giải thích.

- Uống rượu trước đi! Uống rượu xong có lẽ ta sẽ cho huynh một đề nghị.

- Đề nghị?

Vương An Thạch nghi ngờ nhìn Phạm Ninh, gật đầu một cái nâng ly nói:

- Nào! Chúng ta vì chức mới của nhau, cạn ly rượu này.

- Cạn!

Hai người một hơi uống cạn sạch rượu, Vương An Thạch cướp bầu rượu trước rót một ly rượu cho Phạm Ninh, cười nói:

- Nói đi! Đệ có đề nghị gì tốt?

Phạm Ninh nhàn nhạt nói:

- Chưa nói tới đề nghị hay, ta chỉ đề nghị huynh đợi thêm mấy năm.

- Ý đệ là... bây giờ thời cơ cải cách chính trị chưa chín muồi?

Phạm Ninh bưng chén rượu lên cười nói:

- Cũng không phải vấn đề thời cơ cải cách chính trị không đúng, mà là cải cách chính trị căn bản sẽ không xuất hiện trong mấy năm nay.

- Lý do?

Vương An Thạch nói chuyện rất đơn giản dứt khoát.

Phạm Ninh thật ra thì không hề trách Vương An Thạch, Vương An Thạch không thể nào biết Triệu Trinh chỉ sống được năm năm, dĩ nhiên, có lẽ bởi vì sự xuất hiện của Phạm Ninh, tuổi thọ Triệu Trinh sẽ tăng thêm một ít.

Có thể như thế không? Phạm Ninh cho là không có khả năng lớn, lần trước hắn ra mắt Thiên tử phát hiện sinh mạng Triệu Trinh có dấu hiệu bắt đầu suy kiệt.

Hắn thậm chí hoài nghi tuổi thọ Triệu Trinh sẽ hết trước thời hạn, bởi vì Trương quý phi, ông ấy đã hao tổn quá nhiều khí lực và tinh thần vì bà ta.

Trong lịch sử, "Vạn Ngôn Thư" của Vương An Thạch như đá chìm đáy biển, im hơi lặng tiếng, căn bản cũng không được Triệu Trinh coi trọng, mặc dù nguyên nhân cụ thể phía chính phủ cũng giải thích một ít.

Ví dụ như Triệu Trinh lo ngại loại người vừa thu được lợi ích, nhưng Phạm Ninh tin tưởng, Triệu Trinh không có tinh thần và thể lực để cải cách cũng là một nguyên nhân quan trọng.

Thứ hai là tài sản kinh lược hải ngoại mang tới cũng hóa giải mâu thuẫn cấp bậc ở trình độ nhất định, ví dụ như khủng hoảng tài chính của triều đình tạm thời được giải quyết, triều đình có tài lực để cân nhắc cứu tế và ổn định dân lưu lạc.

Nhưng lý do này Phạm Ninh không muốn cùng Vương An Thạch đàm luận, hắn tin tưởng tự Vương An Thạch sẽ có mắt thấy được rõ những điều này.

Trầm ngâm một hồi, Phạm Ninh nói:

- Lý do thật ra thì rất đơn giản, sợ rằng Quan gia không còn nhiều tinh lực theo đuổi cải cách chính trị của huynh.

Biểu tình của Vương An Thạch hơi khựng lại, nghi ngờ hỏi:

- Lời này của đệ có ý gì?

- Hôm nay tảo triều huynh cũng tham gia, huynh không phát hiện hai năm nay Quan gia trở nên rất già nua sao?

Phạm Ninh cũng ăn nói linh tinh, ở trên đại điện ai có thể nhìn thấy hình dáng của Quan gia, nhưng mà Vương An Thạch cũng không thèm để ý cái vấn đề này, y quan tâm câu nói phía sau của Phạm Ninh hơn.

Quan gia trở nên rất già nua, những lời ngầm không thể nói ra chính là thời gian của Quan gia không còn nhiều.

- Là thật sao?

Phạm Ninh gật đầu.

- Hai ngày trước Quan gia triệu kiến ta ở ngự thư phòng, ta có thể cảm giác được sự mệt mỏi cùng già nua của ông ấy.

Vương An Thạch trầm mặc, bây giờ y rốt cuộc hiểu được tại sao Quan gia đối với kế hoạch cải cách chính trị của y không có hứng thú rồi, thật sự là không vùng vẫy nổi.

Trong lúc nhất thời, y đột nhiên cảm thấy rất mệt mỏi, hoàn toàn không có hứng thú, giống như một trận sương lạnh đột nhiên rơi xuống vườn rau, Vương An Thạch hoàn toàn ủ rũ.

Phạm Ninh nhìn thấu cảm xúc Vương An Thạch giảm xuống, cười an ủi y.

- Tâm tính này của huynh cũng không phải là tâm tính của một người làm cải cách, một điểm nho nhỏ đả kích đã mất đi lòng tin, như vậy ta chỉ biết cảm thấy vui mừng thay cho huynh thôi.

- Vui mừng cái gì?

- ương An Thạch không hiểu hỏi.

- Vui mừng là huynh không bắt đầu cải cách chính trị mới, nếu không ta không biết huynh lấy cái gì để chịu đựng áp lực từ những người phản đối?

Nói đến cuối cùng ánh mắt Phạm Ninh trở nên lạnh lùng.

Trong mắt Vương An Thạch lộ ra tia xấu hổ, y từ từ thẳng người, lắc đầu nói:

- Không phải ta không chịu nổi, chỉ là thất vọng thôi, nhưng mà ta có thể chờ đợi.

- Vậy thì đúng rồi, nào! Chúng ta cạn thêm ly nữa.

...

Buổi trưa Phạm Ninh mới vừa trở lại quan phòng, Lý Duy Trăn đem một túi hồ sơ đặt ở trên bàn Phạm Ninh.

- Đây là toàn bộ tài liệu trước mắt liên quan tới sự kiện Âu Dương Tu, một khi Tri viện phê chuẩn, chúng ta sẽ lập án tiến hành điều tra ngay.

Lý Duy Trăn lại đem một phần thư lập án điều tra khác đặt ở trước mặt Phạm Ninh.

Phạm Ninh gật đầu.

- Ta xem qua vụ án này trước.

Lý Duy Trăn lui xuống, Phạm Ninh mở túi hồ sơ ra, bên trong có không ít tài liệu của Âu Dương Tu, nhưng mà phần lớn không liên quan đến vụ án.

Phạm Ninh rất nhanh tìm được thư dâng lên của Âu Dương Thiến, nội dung gửi thư chủ yếu là trần thuật cha Âu Dương Tu cùng đại tẩu Ngô Xuân Yến không có bất kỳ quan hệ không bình thường nào, những thứ lời đồn đãi không căn cứ hoàn toàn là vu cáo.

Bình Luận (0)
Comment