Đại Tống Siêu Cấp Học Bá (Dịch Full )

Chương 620 - Chương 617

dai tong sieu cap hoc ba
Chương 617
 

- Chuẩn tấu!

Lưu Thấm lập tức quay đầu hỏi Phạm Ninh:

- Tiết Tông Nhũ tố cáo Âu Dương Tu và con dâu thông gian, cũng không có khẳng định là ở trong phủ trạch của mình, nếu như là ở nơi khác, vậy bài thơ cũng không chắc không thể phù hợp, xin hỏi việc này giải thích thế nào?

Phạm Ninh lạnh lùng nói:

- Tiền đề của những lời Lưu học sĩ nói chính là nhận định Âu Dương Tu và con dâu thông gian, vậy trước tiên Lưu học sĩ có chứng cứ gì để ra kết luận này? Tiết Tông Nhũ lại dựa vào cái gì nói ở chỗ khác, y lại có chứng cứ gì? Có cần tìm Tiết Tông Nhũ đến không, để ta chất vấn y?

Tiết Tông Nhũ là quan thất phẩm, không có tư cách tham gia tiểu triều hội, Phạm Ninh trực tiếp nhắm ngay mũi nhọn vào Tiết Tông Nhũ, vậy có cần tìm gã qua không?

Lưu Thấm nhanh chóng liếc nhìn Cổ Xương Triều một cái, thấy lão hướng về phía mình lắc đầu, chuyện này không thể tìm Tiết Tông Nhũ đến, Lưu Thấm cười gượng một tiếng nói:

- Mỗi người đều có lập trường của mình, mọi người đều cho rằng Âu Dương Tu và con dâu thông gian, ta tất nhiên cũng xuất phát từ tiền đề này, nhưng Phạm đại phu một mực phủ nhận, không biết Phạm đại phu có tìm được chứng cứ trực tiếp gì không? Chứng minh bài thơ đó không liên quan tới Ngô Xuân Yến?

Lời này của Lưu Thấm làm cho người ta có chút khinh bỉ, nếu gã ủng hộ tố cáo của Tiết Tông Nhũ, vậy gã nên chứng minh bài ca này có liên quan với Ngô Xuân Yến, hiện giờ gã lại muốn Phạm Ninh chứng minh bài từ này không liên quan tới Ngô Xuân Yến.

Đây giống như một con dê, ngươi muốn nói nó là lợn, ngươi lại không thể chứng minh nó là lợn, lại muốn người khác chứng minh nó không giống lợn, nói trắng ra, chính là cố tình gây sự.

Thật ra tất cả mọi người đều hiểu, trong phủ Âu Dương Tu không có tiểu lâu và hồ nước, đây chính là chứng cứ lớn nhất, Âu Dương Tu mười phần thì tám chín phần là bị bịa chuyện nói xấu.

Không ai chú ý tới, sắc mặt của Thiên tử Triệu Trinh đã dần dần trở nên tái nhợt.

Phạm Ninh thẳng lưng cười lạnh nói:

- Chỉ sợ khiến Lưu học sĩ thất vọng rồi, ta thật sự tìm được bản thảo của bài này rồi, cũng tìm được nữ nhân phù hợp với bài từ này.

Những lời này của Phạm Ninh khiến cho trong đại điện xôn xao, Trương Nghiêu Tá có chút nóng vội, lên tiếng quát hỏi:

- Phạm đại phu, xin hỏi người này là ai?

Phạm Ninh không thèm nhìn lão, khom người nói với Triệu Trinh:

- Bệ hạ, thần nhất định phải bảo vệ nhân chứng, sáng hôm nay vi thần sẽ đệ trình lên cho Bệ hạ một bản báo cáo hoàn chỉnh.

Triệu Trinh gật gật đầu:

- Vậy trẫm đợi báo cáo của khanh, nếu Tiết Tông Nhũ quả thật vu cáo, trẫm chắc chắn nghiêm trị không tha!

Nói xong, ông không để ý tới Trương Thăng, đứng lên nói:

- Bãi triều!

Trương Thăng ngẩn ra, lời buộc tội của gã chỉ nói được một nửa, Thiên tử đã tuyên bố bãi triều rồi, trong lòng gã không khỏi thấy ớn lạnh cả người.

***

Lưu Thấm bước nhanh đuổi kịp Cổ Xương Triều, đi theo phía sau Cổ Xương Triều, gã nhỏ giọng hỏi:

- Cổ công, chúng ta nên làm gì bây giờ?

- Tại sao lại làm gì?

Cổ Xương Triều lạnh lùng nhìn gã một cái.

- Chỉ sợ Tiết Tông Nhũ lần này lành ít dữ nhiều!

- Gã lành ít dữ nhiều có liên quan gì tới chúng ta?

Cổ Xương Triều bất mãn trừng mắt nhìn Lưu THấm một cái, xoay người nghênh ngang rời đi.

Lưu Thấm nhìn bóng lưng Cổ Xương Triều đi xa, trong lòng không khỏi than một tiếng, Cổ tướng công không chịu nhận, vậy phải làm sao bây giờ?

Gã không phải lo lắng Tiết Tông Nhũ, mà là lo lắng cho mình, buổi sáng khi lên triều gã đã nhảy ra, lộ rõ là đồng đảng với Tiết Tông Nhũ, một khi Tiết Tông Nhũ bị hỏi tội, bản thân có thể trốn tránh không liên quan sao?

Lưu Thấm lòng nóng như lửa đốt, lại không thể làm gì...

Trương Nghiêu Tá trở lại quan phòng, liền hung hăng ném một cái chén, một đám khốn khiếp vô dụng!

Lão hận đến nghiến răng nghiến lợi, vừa hận Cổ Xương Triều trì hoãn thời gian, làm trễ mất thời cơ tốt nhất, vừa hận Trương Thăng chuẩn bị gấp gáp, không ngờ bị người ta điều tra một ngày đã lật ngược tình thế, chẳng lẽ Trương Thăng thật sự là ăn nói lung tung, không điều tra tí gì sao?

Lúc này, Trương Thăng vội vàng đi vào gian phòng của lão, vừa vào phòng, Trương Nghiêu Tá liền giận dữ hét:

- Ngươi giải thích với ta thế nào?

Trương Thăng đổ mồ hôi đầy đầu, vội vàng nói:

- Chuyện này quả thật không thể trách ti chức, ti chức không ngờ một ngày hắn đã tìm ra được chứng cứ, hơn nữa lúc trước ti chức cũng muốn buộc tội Âu Dương Tu sớm một chút, nhưng…

- Chẳng lẽ là trách nhiệm của ta?

- Ti chức không dám, chuyện này Cổ Xương Triều quả thật có trách nhiệm, lão không nên kéo dài quá lâu.

Trương Thăng đêm trách nhiệm đổ lên Cổ Xương Triều, Trương Nghiêu Tá hung hăng trừng mắt nhìn gã, lại nói:

- Ngươi bây giờ phải làm hai chuyện, thứ nhất, ngươi phải xác nhận Phạm Ninh rốt cuộc có tìm được chứng cứ xác thực hay không, thứ hai, một khi phát hiện Phạm Ninh tìm được chứng cứ xác thực rồi, chuyện này phải không được có bất cứ quan hệ nào với chúng ta, hiểu chưa?

- Ti chức hiểu rồi!

Trương Thăng hành lễ rồi vội vàng rời đi.

Tâm trạng của Trương Nghiêu Tá lại trở nên vô cùng tồi tệ, lão ngồi ở trên ghế nhìn chằm chằm ngoài cửa sổ, thì thầm lẩm bẩm:

- Chẳng lẽ tên tiểu tử thối này lại trở nên lợi hại như vậy?

***

Hôm qua Phạm Ninh đã hoàn thành bản nháp của báo cáo, hắn lại tốn nửa canh giờ, viết lại một bản báo cáo mới, lại để chứng cứ phát hiện được trong một cái túi giấy, rồi rời khỏi Gián Viện vội vàng chạy đến hoàng cung.

Hẳn ở ngoài ngự thư phòng điện Tử Vi đợi một lát, một thái giám chạy tới nói:

- Phạm tri viện, Bệ hạ triệu đại nhân yết kiến.

Lúc này Phạm Ninh mới bước nhanh đi vào ngự thư phòng, một tên thái giám giúp hắn ôm công văn đi theo phía sau hắn.

Trong ngự thư phòng, Triệu Trinh đang ngồi ở trước ngự án uống trà, Phạm Ninh khom người hành lễ:

- Vi thần tham kiến Bệ hạ!

Triệu Trinh gật gật đầu khen ngợi nói:

- Hôm nay ái khanh ở trên triều biểu hiện không tệ, là một gián quan đạt chuẩn, không sợ đắc tội người khác, dám dứt khoát nói lên ý kiến khác biệt của mình, hơn nữa có lý có lễ, trẫm cảm thấy vô cùng vừa lòng!

- Vi thần chỉ muốn làm tốt công việc, sẽ không quá để ý đến cảm nhận của người khác.

- Đây mới là điểm then chốt, trẫm sớm đã nói qua, sợ đắc tội với người khác là không làm được quan tốt, được rồi! Để trẫm xem báo cáo của ngươi.

Phạm Ninh trình báo cáo lên, thái giám cũng đem túi giấy chứa đầy công văn trình lên, Triệu Trinh nhìn nhìn túi giấy hỏi:

- Bên trong là cái gì?

- Là các loại chứng cứ vi thần thu thập được, tính cả năm năm qua, bảy lần Tiết Tông Nhũ bịa đặt nói xấu Âu Dương, lần này là lần thứ tám.

Sắc mặt Triệu Trinh trở nên vô cùng khó coi, từ trong công văn ông nhìn thấy một sơ đồ phác thảo, lại hỏi:

- Sơ đồ này là có ý gì?

- Khởi bẩm Bệ hạ, đây là sơ đồ phác thảo nam viện giáo phường cửa đông, hoàn toàn phù hợp với cảnh vật trong bài từ của Âu Dương Tu, Âu Dương Tu tự khai rõ, bài từ kia chính là lấy cảm hứng từ đây.

Bình Luận (0)
Comment