- Vậy Yến Tử trong đó thì sao?
Triệu Trinh lại hỏi, Yến Tử là mấu chốt của vụ án này, Ngô Xuân Yến tên mụ là Yến Tử nên bị nghi ngờ.
- Yến Tử trong bài từ là quan kỹ Chu Thái Mi, tên thật của nàng chính là Chu Yến, Âu Dương Tu rất thích nàng, bài ca này chính là ông ta viết cho Chu Thái Mi, ti chức ở chỗ của Chu Thái Mi lấy được lời khai và nguyên bản bài từ này.
- Khốn khiếp!
Triệu Trinh tức giận đập bàn một cái thật mạnh, dặn dò kẻ dưới nói:
- Nhanh đi tuyên triệu Văn tướng công, Phú tướng công và Hàn tướng công tới gặp trẫm!
Thái giám nhanh đi tuyên triệu ba vị tướng quốc, tâm trạng của Triệu Trinh trở nên rất tồi tệ, khoanh tay đứng ở trước cửa sổ không nói gì, Phạm Ninh thì khoanh tay đứng ở một bên, không dám quấy nhiễu Thiên tử trầm tư.
Một lúc lâu sau, Triệu Trinh chậm rãi nói:
- Hủy danh dự của một người không ngờ dễ như vậy, bịa ra một câu chuyện là được rồi, đường đường là lãnh tụ văn đàn mà bị hủy hoại danh tiếng như vậy.
Phạm Ninh trầm giọng nói:
- Vi thần cho rằng, mấu chốt là cái giá phải trả khi vi phạm quá thấp, nếu nói xấu một người, phải trả cái giá thê thảm và nghiêm trọng, thì sẽ không có nhiều người thêu dệt vô căn cứ trắng trợn không kiêng dè như vậy, cũng sẽ không có "Tiểu Báo" tùy ý bịa đặt, Tiết Tông Nhũ thân là Ngự sử, lại tùy ý bịa đặt nói xấu, đức hạnh hoàn toàn không xứng làm Ngự sử, như vậy ai đề cử gã làm Ngự sử có phải cũng nên gánh vác trách nhiệm đề cử hay không?
Triệu Trinh gật gật đầu:
- Khanh nói rất đúng, chuyện này nếu không nghiêm trị trừng phạt, sẽ còn có càng nhiều sự kiện Âu Dương Tu xuất hiện.
Lúc này, thái giám ở cửa bẩm báo:
- Bệ hạ, ba vị tướng công đến rồi!
- Tuyên bọn họ vào!
Triệu Trinh quay lại ngồi xuống ghế, một lát, ba tướng công đi vào, cùng nhau khom người hành lễ.
Triệu Trinh khoát tay:
- Báo cáo của Phạm tri viện đã xong rồi, các khanh xem đi!
Văn Ngạn Bác nhận lấy báo cáo xem kỹ, Phạm Ninh lại thuật lại tình hình vừa mới báo cáo một lần nữa, Phú Bật cầm nguyên bản bài từ Âu Dương Tu gửi cho Chu Thái Mi nhìn xem, rõ ràng đã mấy năm rồi, không phải mới viết, nhân chứng, vật chứng cùng với logic của báo cáo đều rất rõ ràng, như vậy chuyện này rõ rồi, quả thật là Tiết Tông Nhũ bịa đặt sự thật vu cáo hãm hại Âu Dương Tu.
Triệu Trinh lại hỏi:
- Tiết Tông Nhũ là ai tiến cử làm Ngự sử vậy?
Phú Bật suy nghĩ một chút nói:
- Hình như là Lại bộ tả Thị lang Liễu Vân và Trực học sĩ Lưu Thấm kết hợp tiến cử.
Triệu Trinh gật gật đầu, hỏi ba người:
- Sự việc đã rõ chân tướng, ba vị tướng công cho rằng chuyện này nên làm thế nào?
Hàn Kỳ khom người nói:
- Bệ hạ, vi thần nhận thấy chuyện này tính chất tồi tệ, hậu quả cực kỳ nghiêm trọng, gây tổn thương rất lớn đến đại thần vô tội, nếu không dập tắt làn gió này, tương lai sẽ có càng nhiều đại thần gặp phải bất hạnh, vì kỷ cương triều đình, vi thần cho rằng phải nghiêm trị người bịa đặt nói xấu, cũng phải nghiêm trị người có trách nhiệm liên quan.
Phú Bật cũng tỏ thái độ nói:
- Vi thần tán thành ý kiến của Hàn Tướng công, ủng hộ nghiêm trị!
- Vậy Văn Tướng công thì sao?
Văn Ngạn Bác cũng gật gật đầu:
- Chuyện này quả thật rất nghiêm trọng, cần răn trước ngừa sau.
Giọng điệu của Văn Ngạn Bác hơi nhỏ, trên thực tế lập trường của lão khá trung lập, lão cho rằng Tiết Tông Nhũ có thể là vì bảo vệ lợi ích của chị ruột mới xảy ra hiểu lầm lần này, tuy nhiên lão cũng thừa nhận chuyện này tính chất rất nghiêm trọng, cho nên lão không có ý định biện hộ thay cho Tiết Tông Nhũ.
Triệu Trinh liền lạnh lùng nói:
- Nếu ba vị tướng công nhất trí ý kiến, vậy truyền ý chỉ của trẫm, Tiết Tông Nhũ tùy tiện nói xấu đại thần, tính chất tồi tệ, hậu quả nghiêm trọng, cách hết tất cả chức quan, giao Đại Lý Tự hỏi tội!
Dừng một chút, Triệu Trinh lại nói:
- Lại bộ tả Thị lang Liễu Vân và Trực học sĩ Lưu Thấm tiến cử con người thất đức làm Ngự sử, khinh nhờn chức quan, miễn đi chức quan hiện giờ của hai người, Liễu Vân cách chức làm tư mã Từ Châu, Lưu Thấm cách chức làm Huyện úy Tuyên Thành, tương lai néu có người tùy tiện nói xấu hãm hại đại thần, chắc chắn thuộc vào trọng tội!
Lúc này, Phạm Ninh lại nói:
- Bệ hạ, "Tiểu Báo" vô lương tâm tùy ý làm nhục đại thần, đã gây nên ảnh hưởng xấu nghiêm trọng tới danh dự của đại thần vô tội, có phải cũng nên nghiêm trị hay không?
Văn Ngạn Bác hoảng sợ, vội vàng nói:
- Bệ hạ, vạn lần không được, nói người vô tội, trừng phạt quan viên tung tin đồn là được, không thể liên lụy đến dư luận dân gian!
Phạm Ninh có chút không vui, hắn lạnh lùng nói:
- Xin hỏi Văn tướng công, "Tiểu Báo" thêm mắm thêm muối, hoàn toàn hủy đi danh dự của Âu Dương Tu, một câu nói người vô tội coi như xong sao?
Văn Ngạn Bác hung hăng trừng mắt nhìn Phạm Ninh nói:
- Tin "Tiểu Báo" đăng đều là tin đồn đường phố, bản thân nó không có bao nhiêu phần tin cậy, chỉ cần "Triều Báo" công khai chân tướng, mọi ảnh hưởng bất lợi tự nhiên sẽ bị loại bỏ, đâu cần truy đến cùng?
Phạm Ninh cứng rắn nói:
- Nếu Văn tướng công luôn miệng nói người nói vô tội, vậy tại sao còn phải truy cứu xử phạt Tiết Tông Nhụ? Tiết Tông Nhụ bịa đặt có tội, chẳng lẽ "Tiểu Báo" bịa đặt là có thể cao hơn luật pháp của Đại Tống, không cần gánh chịu bất kì xử phạt nào?
- Ngươi…
Văn Ngạn Bác bị Phạm Ninh cãi một câu đến nói cũng không nên lời.
Phú Bật vội vàng hoà giải nói:
- "Tiểu Báo" bôi nhọ danh dự Âu Dương Tu quả thật có quá đáng, nhưng nó dù sao không phải người khởi xướng, vi thần cho rằng để "Tiểu Báo" công khai bác bỏ tin đồn và xin lỗi, xử phạt cũng có thể miễn đi.
Phạm Ninh tiếp lời nói:
- Vi thần tán thành phương án của Phú tướng công, tuy nhiên có một điểm cần làm rõ, nếu "Tiểu Báo" không chịu xin lỗi thì làm sao?
Lúc này, Triệu Trinh lạnh lùng nói:
- Yêu cầu "Tiểu Báo" công khai bác bỏ tin đồn và xin lỗi, nếu như không chịu xin lỗi, vậy phạt tiền một vạn quan, nếu còn không chịu nộp tiền phạt, vậy thì trực tiếp niêm phong nó!
Nói xong, Triệu Trinh vung tay áo, đứng dậy rời đi.
Sắc mặt Văn Ngạn Bác hết sức khó coi, lão cũng hừ lạnh một tiếng, không thèm nhìn Phạm Ninh, xoay người đi.
Phú Bật lắc đầu, xoay người đuổi theo, lão muốn thương lượng cụ thể việc xử phạt "Tiểu Báo"với Văn Ngạn Bác.
Hàn Kỳ và Phạm Ninh đi ra khỏi ngự thư phòng, Hàn Kỳ vỗ vỗ bờ vai của Phạm Ninh, khen:
- Chuyện này làm tốt lắm!
Phạm Ninh cười cười:
- Ta chỉ sợ đắc tội nặng với Văn tướng công rồi.
- Cái đó đừng quan tâm nữa, ít nhất Thiên tử ủng hộ cháu, cháu không cảm nhận được sao? Thái độ dung túng của Văn tướng công với "Tiểu Báo" cũng làm cho Thiên tử có chút bất mãn.
Phạm Ninh thở dài một tiếng:
- Một loạt tin của "Tiểu Báo" về Âu Dương Tu rõ ràng có ác ý, là giậu đổ bìm leo điển hình, cháu vẫn nghĩ không thông, vì sao Văn tướng công lại làm như không thấy, chẳng lẽ "Tiểu Báo" có lợi ích của lão?
- Lợi ích thật sự không có, tuy nhiên Văn tướng công vẫn luôn rất coi trọng giám sát dư luận báo chí, coi trọng thái quá, liền trở thành dung túng rồi, đương nhiên, Văn Ngạn Bác và chủ nhân phía sau của "Tiểu Báo" quan hệ rất tốt, đây là việc mọi người đều biết, trong chuyện này, lão khó tránh khỏi sẽ mang theo một chút tình cảm cá nhân, chúng ta nên hiểu, quan trọng là lão ủng hộ trừng phạt Tiết Tông Nhụ, trên đại cục nhất trí với chúng ta, tiểu tiết khác cũng đừng có quá so đo.