Đại Tống Siêu Cấp Học Bá (Dịch Full )

Chương 622 - Chương 619

dai tong sieu cap hoc ba
Chương 619
 

- Hàn tướng công nói đúng, ta vẫn còn quá trẻ tuổi.

- Cháu đã làm rất tốt, chuyện này không cần để ở trong lòng.

Phạm Ninh khom mình hành lễ:

- Đa tạ Hàn tướng công ủng hộ!

Hàn Kỳ vỗ vỗ bả vai hắn, liền bước nhanh rời đi...

Phạm Ninh thấy thời gian đã đến giữa trưa, cũng bước nhanh rời khỏi Hoàng cung, ra bên ngoài ăn cơm.

Rất nhanh, tin tức Tiết Tông Nhụ vu cáo Âu Dương Tu, bị cách chức tống vào ngục trong khoảng thời gian rất ngắn đã truyền khắp triều đình và dân chúng, lập tức triều đình và dân chúng xôn xao lên, không chỉ Tiết Tông Nhụ bị hỏi tội, Lại bộ tả Thị lang Liễu Vân và Trực học sĩ Lưu Thấm cũng đồng thời bị truy cứu trách nhiệm, cách chức làm quan địa phương.

Trực học sĩ Lưu Thấm bị truy cứu trách nhiệm mọi người quan tâm không nhiều, mấu chốt là Lại bộ tả Thị lang Liễu Vân, đây chính là quan lớn thực quyền có hi vọng làm tướng, trợ thủ đắc lực của Trương Nghiêu Tá, nói giáng chức là giáng chức luôn, tin tức này mới làm cho người ta vô cùng khiếp sợ.

Rất nhiều người đều mơ hồ đoán được, Thiên tử sớm đã muốn xử lý Liễu Vân rồi, chỉ là tìm được cái cớ tiến cử thất trách mà thôi.

Thiên tử chặt đứt trợ thủ đắc lực của Trương Nghiêu Tá, việc này có ý nghĩa gì? Toàn bộ quan viên triều đình đều đang thì thầm nghị luận việc này.

***

Cổ Xương Triều lại yên lặng không ngờ, bất kể là Tiết Tông Nhụ bị bắt, hay là Lưu Thấm bị giáng chức, dường như đều không có bất cứ gì liên quan với lão, nhưng Liễu Vân bị giáng chức lại làm cho lão mừng thầm trong lòng.

Trong lòng lão rất rõ, có cái mất tất có cái được, Quan gia sẽ không để cho phái của Triệu Tông Thực lớn mạnh, Liễu Vân bị giáng chức liền nghĩa là khoảng cách giữa mình và Tri Chính Đường lại gần thêm một bước.

Tuy nhiên Cổ Xương Triều cũng có phiền não, đó chính là Tiết Tông Nhụ, Tiết Tông Nhụ vu oan Âu Dương Tu, chính là do chính mình đích thân bố trí, đêm hôm đó, Tiết Tông Nhụ bị gọi vào thư phòng của mình để gặp mặt bàn bạc.

Liệu gã có thể chịu đựng thẩm vấn của Đại Lý Tự không, hay bán đứng mình, theo đạo lý chắc sẽ không, nhưng Cổ Xương Triều rất rõ thủ đoạn thẩm vấn phạm nhân của đám khốn khiếp Đại Lý Tự, Tiết Tông Nhụ lại là công tử con nhà giàu điển hình, gã có thể chịu được không?

Màn đêm đã lặng lẽ buông xuống, Cổ Xương Triều vẫn khoanh tay đi qua đi lại trong thư phòng, lộ rõ tâm sự nặng nề, lão đã sai con trai Cổ Viêm đi hỏi thăm tình hình của Tiết Tông Nhụ, bây giờ vẫn chưa có tin tức quay về.

Lúc này, trong sân truyền đến tiếng bước chân dồn dập, đây chắc là con trai Cổ Viêm đã quay về, rất nhanh, ngoài cửa truyền đến giọng nói của Cổ Viêm:

- Phụ thân, con đã về rồi!

- Vào đi!

Cổ Viêm bước nhanh đi vào trong, Cổ Viêm hiện giờ là thị vệ trong cung, nhưng cậu ta suy nghĩ rành mạch, làm việc khôn khéo giỏi giang, rất được phụ thân Cổ Xương Triều coi trọng, rất nhiều việc không tiện để lão ra mặt, đều là để con trai đi làm.

Cổ Viêm vào phòng hành lễ:

- Phụ thân, tình hình dường như có chút không ổn!

Trong lòng Cổ Xương Triều trầm xuống, vội hỏi:

- Tiết Tông Nhụ liên lụy tới ta sao?

- Hài nhi mua chuộc được ngục thừa, gã nói cho hài nhi, chỉ bị đánh một gậy, Tiết Tông Nhụ đã bắt đầu cắn người loạn lên, không chỉ khai ra phụ thân, Trương Nghiêu Tá và Trương Thăng cũng khai ra rồi, nếu thẩm tra thêm, chỉ sợ gã sẽ khai ra hết.

- Tên yếu đuối vô dụng này!

Cổ Xương Triều căm hận chửi một câu, lại hỏi:

- Tại sao Trương Nghiêu Tá cũng có liên quan?

- Hình như Trương Nghiêu Tá cũng đến tìm gã, Trương Thăng giữa trưa hôm qua cũng tới tìm gã, con nghe nói bởi vì can hệ trọng đại, Đại Lý Tự không dám ghi khẩu cung, muốn đợi ngày mai xin ý kiến Tri Chính Đường xong rồi nói tiếp.

Cổ Viêm đang nhắc nhở phụ thân, đêm nay là cơ hội cuối cùng.

Cổ Xương Triều lúc này càng quan tâm tới Trương Nghiêu Tá hơn, tại sao Trương Nghiêu Tá cũng tìm Tiết Tông Nhụ?

Rất rõ ràng, Trương Nghiêu Tá cũng không tin mình, đoán là lão ta muốn lợi dụng Tiết Tông Nhụ buộc tội nhiều người nữa, ví dụ như Bao Chửng, không ngờ rằng cũng lại bị Tiết Tông Nhụ bán đứng, Cổ Xương Triều cười lạnh một tiếng, lão có thể tưởng tượng được Trương Nghiêu Tá lúc này tức đến nổ phổi.

- Phụ thân, chúng ta nên làm gì bây giờ?

Cổ Viêm nhỏ giọng hỏi.

Cổ Xương Triều khoanh tay đi vài vòng, đột nhiên hỏi:

- Nếu để Tiết Tông Nhụ vĩnh viễn câm miệng, con cảm thấy độ khó lớn không?

Cổ Viêm nhỏ giọng nói:

- Treo cổ tự tử mà chết trong tù, Tương ngục thừa hoàn toàn có thể làm được, hơn nữa Tiết Tông Nhụ khai ra Trương Nghiêu Tá, hài nhi cho rằng, nếu gã chết rồi, bên trên cũng sẽ thở phào nhẹ nhõm.

- Tương ngục thừa này muốn cái gì?

Cổ Xương Triều lại hỏi.

- Tiền! Gã ra giá với con năm trăm lượng bạc.

Cổ Xương Triều gật gật đầu, Tương ngục thừa này là người thông minh, thứ gã muốn chưa chắc là tiền, nhưng nếu không cần tiền mình cũng không dám phó thác gã làm việc.

Cổ Xương Triều liền nói:

- Cho gã năm trăm lượng bạc, rồi nói với gã, về sau có cơ hội thích hợp, ta sẽ để cho gã thăng thêm một cấp.

- Vậy vấn đề chắc sẽ không lớn, đêm nay hài nhi sẽ giải quyết tốt việc này.

- Thà không thành công, cũng phải ổn thoả, đi đi!

Cổ Viêm hành lễ, chậm rãi lui xuống.

Cổ Xương Triều còn đang suy nghĩ chuyện của Trương Nghiêu Tá, lão và Trương Nghiêu Tá ở cùng một chiến tuyến, đều ủng hộ Lang Gia Vương, tuy nhiên trong này dính đến vấn đề phân chia lợi ích, lão và Trương Nghiêu Tá trước giờ vẫn chưa đạt được sự đồng thuận, Cổ Xương Triều tin rằng chỉ cần mình làm tướng, Trương Nghiêu Tá lại mất đi Liễu Vân, vậy lão sớm hay muộn cũng sẽ đến cầu xin mình.

***

Ngày kế tiếp là ngày nghỉ, các quan nghỉ ngơi ở nhà một ngày, liên tục mấy ngày lên triều làm cho Phạm Ninh cũng có chút mệt mỏi, hắn ngủ một giấc, mãi đến khi trời sáng hẳn mới rời khỏi giường.

Trong rừng trúc nhỏ ở hậu viện, Phạm Ninh khoanh tay đi dạo, chuyện của Âu Dương Tu đã giải quyết xong, một số việc xảy ra trong vụ án này lại cho hắn gợi ý rất lớn.

Ấn tượng sâu sắc nhất cho Phạm Ninh chính là ảnh hưởng của "Tiểu Báo" và "Triều Báo", có kiếm được tiền hay không tạm thời không cần suy nghĩ, nhưng sức ảnh hưởng của hai tờ báo này với dư luận lại khiến cho người ta không thể không cảm thấy thán phục.

Mình có thể làm một tờ báo không, nắm giữ dư luận ở trong tay mình?

Ý nghĩ làm báo Phạm Ninh sớm đã có rồi, chỉ là hắn làm quan ở hải ngoại, tạm thời không chú ý đến, mãi đến lần tự trải nghiệm này, hắn mới lĩnh giáo sâu sắc được tầm quan trọng của dư luận đến Đại Tống, cũng làm cho Phạm Ninh lại một lần nữa hứng thú với ý nghĩ làm báo.

Đương nhiên, báo chí không phải mình làm, mà là Chu Nguyên Phong ra mặt làm báo, do Chu gia ra mặt, mình tránh ở phía sau, tính bí mật càng cao hơn một chút.

Làm mảng báo chí này không chỉ là vì bản thân, cũng là vì Triệu Tông Thực, thông qua sự việc của Âu Dương Tu lần này, hắn phát hiện Tiền gia ít nhiều gì cũng thiên về phía Trương quý phi, cũng chưa hẳn hoàn toàn trung lập, trong tương lai khi cạnh tranh kịch liệt nhất, chỉ sợ định hướng dư luận báo chí sẽ là khuynh hướng trong thời khắc then chốt, vẫn nên nắm dư luận ở trong tay mình mới tốt.

Bình Luận (0)
Comment