Đại Tống Siêu Cấp Học Bá (Dịch Full )

Chương 629 - Chương 626

dai tong sieu cap hoc ba
Chương 626
 

Tìm nhà đương nhiên thông qua người môi giới là thuận tiện nhanh chóng nhất, không đến nửa canh giờ, Phạm Ninh liền tìm được một viện tử rất phù hợp, nằm ở trong một ngõ ngắn, viện tử diện tích đại khái tám phần đất, gần như còn mới, chính diện là ba gian phòng, hai bên trái phải có một gian phòng, dùng làm để đồ linh tinh và nhà bếp, ở giữa sân là một cây lê, sát tường còn có một cái giếng nước.

- Quan nhân, viện tử này tiền thuê năm quan, nửa năm trả một lần, người cảm thấy thế nào?

Phạm Ninh quay đầu lại hỏi Âu Dương Thiến:

- Tỷ cảm thấy sao?

Âu Dương Thiến vui vẻ gật đầu, cô thích sự yên tĩnh của nơi này, phòng cũng không tệ, rất sạch sẽ.

Phạm Ninh lại hỏi:

- Viện tử này bán không?

Trong lòng người môi giới vui mừng, tiền hoa hồng mua nhà còn cao hơn mấy lần, gã đương nhiên chỉ mong khách sẽ mua.

Người môi giới vội vàng nói:

- Nếu quan nhân muốn mua đương nhiên có thể, chủ cho thuê nhà ra giá ba nghìn quan tiền, ta sẽ giúp người trả giá, ta đoán có thể rẻ hơn mấy chục quan tiền.

- Không cần trả giá, nếu hôm nay ngươi có thể sang tên nhà, ta cho ngươi tiền hoa hồng gấp đôi.

- Không thành vấn đề, chỉ cần quan nhân chuẩn bị tiền xong, trong vòng một canh giờ sẽ giúp người làm xong.

Âu Dương Thiến vội vàng kéo Phạm Ninh qua một bên, nhỏ giọng nói:

- Thuê là được rồi, mua quá đắt.

Phạm Ninh cười lắc đầu:

- Đệ cảm thấy vẫn nên mua thì tốt hơn.

Hắn lại nói với người môi giới:

- Ngươi đi tìm chủ nhà đến, ta chờ ở đây, sau khi ký khế ước, ta trực tiếp trả tiền.

Quy trình mua nhà trước tiên là tìm một người môi giới nhà đất, sau đó hai bên thương lượng, sau khi quyết định giá cả, do người môi giới lấy ra khế ước chuyên dụng quan phủ, hai bên ký tên đồng ý, sau đó đồng thời bên mua trả tiền, bên bán cũng đem khế ước mua bán nhà và khế đất giao cho bên mua, cuối cùng do người môi giới phụ trách sang tên, cuối cùng là tiền trả tiền hoa hồng.

Phiền phức ở giữa chủ yếu là khâu hai bên thương lượng, bình thường phải tranh luận vài hiệp, đủ kiều cò kè mặc cả, nếu đi đến nhất trí, vậy chuyện còn lại rất dễ làm, người môi giới sẽ dùng cách làm hiệu suất cao nhất để sang tên ổn thỏa, tiền hoa hồng của gã mới có thể cầm đến tay.

- Mọi người chờ một lát, ta đi tìm chủ nhà đến.

Người môi giới chạy như bay.

Âu Dương Thiến thở dài:

- Tỷ đi quán trà chờ!

- Tỷ vẫn chưa thể đi, đợi lát nữa tỷ phải ký lên khế ước nữa.

Âu Dương Thiến kinh ngạc:

- Đây là đệ mua, tại sao tỷ phải ký tên?

Phạm Ninh khẽ mỉm cười:

- Viện tử này là đệ tặng cho tỷ, đệ vẫn cảm thấy, nữ nhân phải có nhà của mình, trong lòng mới có cảm giác an toàn.

- A Ninh, tỷ không thể nhận!

- Đừng nói ngớ ngẩn nữa.

Phạm Ninh nhẹ nhàng ôm cô nói:

- Tỷ ở nơi này cũng là tạm thời, đợi thời cơ chín muồi, đệ bảo Chu Bội nhận tỷ vào trong phủ, chỉ sợ sẽ oan ức cho tỷ.

Khuôn mặt xinh đẹp của Âu Dương Thiến đỏ bừng lên, cúi đầu ngượng ngừng nói:

- Tỷ sẽ không để ý!

Phạm Ninh không kìm nổi nâng cằm của cô lên, cúi đầu hôn, hai môi chạm nhau, Âu Dương Thiến lập tức mê say, dựa thật sát vào trong ngực Phạm Ninh.

Không biết hai người đã hôn bao lâu, bên ngoài truyền đến tiếng bước chân, Phạm Ninh vội vàng buông cô ra, một lát sau, người môi giới dẫn theo chủ nhà đến.

Chủ nhà là một thương nhân, nghe nói người mua không trả giá, gã cũng rất vui vẻ, phải biết ba nghìn quan tiền có thể mua được nhà một mẫu đất ở chỗ khác, mà ở đây chỉ có tám phần, tương đương với giá gấp hai lần ở thị trường.

- Quan nhân bây giờ sẽ giao nhận chứ?

Phạm Ninh lấy ra một bao tiền:

- Đây là ba nghìn quan tiền giấy!

- Tiền giấy sao! Có thể giao bạc trắng không?

Phạm Ninh mỉm cười:

- Nếu như giao bạc trắng, giá cũng không phải là ba nghìn quan, nơi này dù sao chỉ có tám phần, nhiều nhất ta chỉ trả hai nghìn năm trăm quan, hơn nữa giá thị trường của bạc trắng là một lượng bạc đổi một nghìn hai trăm đồng, tự ngươi suy xét.

Chủ nhà là thương nhân, tiền giấy gã miễn cưỡng có thể nhận, nhưng không thể chấp nhận trả giá hai nghìn năm trăm quan.

- Được rồi! Ta nhận tiền giấy.

Gã lấy khế đất và khế ước mua bán nhà ra, người môi giới cũng phác thảo xong khế ước mua bán, Phạm Ninh nhìn nhìn, liền gật gật đầu với Âu Dương Thiến.

Âu Dương Thiến tiến lên ký tên của mình, lại ấn dấu vân tay.

Ba tờ khế ước, hai bên mỗi bên một tờ, một tờ nữa đi quan phủ nộp thuế sang tên, không liên quan với bên bán.

- Lão đệ sảng khoái thật, nhà này liền thuộc về ngươi rồi.

Thương nhân cầm lấy ba nghìn quan tiền giấy và một tờ khế ước, chắp tay về phía Phạm Ninh, xoay người rồi đi, chuyện còn lại không liên quan tới gã nữa.

Tiền hoa hồng của người môi giới là ba mươi quan, cũng chính là một phần trăm, Phạm Ninh hứa hẹn cho gã gấp đôi, hơn nữa khi quan phủ sang tên phải nộp thuế ba phần trăm, tổng cộng còn phải trả một trăm năm mươi quan tiền.

Phạm Ninh lấy ra một trăm năm mươi quan tiền giấy giao cho người môi giới, cười nói:

- Khế ước mua bán nhà và khế đất trưa mai ta đến chỗ ngươi lấy, nhưng tốt nhất hôm nay có thể sang tên xong xuôi.

- Quan nhân yên tâm, hôm nay nhất định làm xong.

Người môi giới một buổi trưa đã kiếm được sáu mươi quan tiền, vô cùng vui vẻ rời đi.

Lúc này, Phạm Ninh giao cái chìa khóa cho Âu Dương Thiến cười nói:

- Đoán là A Đào chờ sốt ruột rồi, chúng ta đón muội ấy, rồi đi mua đồ dùng hàng ngày, nhân tiện thay khóa cửa luôn.

Trong lòng Âu Dương Thiến vui mừng:

- Việc này để tự bọn tỷ làm, buổi chiều đệ còn có việc thì đi làm đi!

Phạm Ninh buổi chiều quả thật còn có việc, hắn lại cho Âu Dương Thiến năm mươi lượng bạc vụn, lúc này mới dẫn cô lên một cái xe bò rời đi.

***

Buổi trưa ngày tiếp theo, Phạm Ninh lấy được khế ước nhà mới và khế đất, hắn lại đi đến tiểu viện của Âu Dương Thiến, Phạm Ninh gõ gõ cửa, bên trong có người hỏi:

- Ai đó!

- Thiến tỷ, là đệ, A Ninh!

Một lát, cửa lẹt kẹt một tiếng mở ra, bên trong cánh cửa lộ ra nụ cười xinh đẹp thanh tú của Âu Dương Thiến:

- Mau vào đi!

Phạm Ninh đi vào sân, chỉ thấy trong sân treo hai sợi dây, bên trên phơi đầy quần áo, Âu Dương Thiến đầu đội một cái mũ rơm, mặc một bộ áo gai rộng thùng thình, tay cầm một cái chổi cán dài.

- Thiến tỷ đang làm gì vậy?

Phạm Ninh tò mò hỏi.

- Bọn tỷ đang dọn dẹp phòng bếp! Bên trong tích đầy bụi.

Phạm Ninh thấy tiểu hầu gái A Đào ở cửa phòng bếp cũng đội mũ rơm, trên mặt đầy bụi, không nhịn được cười nói:

- Đệ tới giúp các tỷ quét dọn!

- Không cần! Không cần! Bụi rất nhiều, đệ ngồi một lát, tỷ pha trà cho đệ.

- Không ngờ còn có trà uống?

- Hôm qua đều mua cả rồi, bên ngoài còn có bán nước, mỗi ngày một bình lớn chỉ cần năm đồng tiền, nơi này rất tiện, ăn, mặc, ở, đi lại mọi thứ đều có.

Phạm Ninh nhìn kỹ từng gian phòng, phòng phía tây để đồ linh tinh đã dọn dẹp sạch rồi, có giường và chăn đệm, trên bàn còn có vài son phấn, đoán là phòng của hầu gái A Đào.

Bình Luận (0)
Comment