Đại Tống Siêu Cấp Học Bá (Dịch Full )

Chương 631 - Chương 628

dai tong sieu cap hoc ba
Chương 628
 

Người như vậy hẳn là có lợi cho Trương Nghiêu Tá, vậy tại sao lão muốn buộc tội Văn Ngạn Bác?

- Ti chức có thể đi điều tra một chút, nếu Tri viện cảm thấy cần thiết.

Phạm Ninh gật gật đầu:

- Ta muốn biết nguyên nhân thật sự.

***

Buổi chiều Phạm Ninh quay về phủ, nhưng không ngờ lại thấy nhị thúc Phạm Thiết Qua cùng một người đàn ông trung niên đang khảo sát ở trong viện tử, Phạm Ninh ngẩn ra, tiến lên cười hỏi:

- Nhị thúc sao lại tới đây?

Phạm Thiết Qua cười nói:

- Buổi sáng Bội nhi phái người tới tìm ta, bảo ta giới thiệu một thợ chuyên xây nhà, vị Tạ đông chủ này cũng là người phủ Bình Giang chúng ta, cao thủ xây lâm viên, gã vừa hay dẫn dắt một đám đệ tử xây nhà ở kinh thành, ta liền mời gã tới.

Người đàn ông trung niên liền vội vàng tiến lên hành lễ:

- Tại hạ Tạ Cửu Linh, nghe đại danh Phạm Tri viện đã lâu.

Gã nói đặc giọng Ngô âm, rất lâu không nghe được giọng nói quê hương, Phạm Ninh cũng cảm thấy rất thân thiết, đáp lễ nói:

- Tạ đông chủ ở kinh thành mở cửa tiệm sao?

- Chuẩn bị mở cửa tiệm, giờ vẫn chưa, hội đồng hương giới thiệu Phạm đông chủ cho ta, ta còn phải làm phiền Phạm đông chủ tìm mặt tiền cho ta.

Phạm Ninh cũng biết, mấy trăm thương nhân phủ Bình Giang ở kinh thành ba năm trước đã thành lập liên hội thương nhân Tô Châu, Chu Nguyên Phong trở thành hội trưởng, nhị thúc là một trong năm phó hội trưởng, chủ yếu là cung cấp cho đồng hương ở kinh một sân chơi giao lưu trao đổi cơ hội buôn bán.

Xây vườn vốn là điểm mạnh của thợ phủ Bình Giang, Chu Bội muốn tìm nhị thúc đến giúp đỡ cũng có thể lý giải được.

Phạm Ninh cười hỏi:

- Vậy Tạ đông chủ có ý kiến gì về việc xây vườn ở quý phủ của ta?

Tạ Cửu Linh gật gật đầu:

- Ta đại khái hiểu được tình hình một chút rồi, quý phủ mua lại nhà bên cạnh rồi, chuẩn bị biến trung đình bên này thành hồ nước, sau đó lầu Thúy Vân trở thành một cái đảo, xây một cái cầu nối liền với hậu trạch phía tây, ta nói sơ qua không sai chứ!

- Đúng là như vậy, ta muốn nghe xem cao kiến của Tạ đông chủ.

- Cao kiến thì không dám nhận, ta chỉ nói ý tưởng ban đầu của mình.

Tạ Cửu Linh vuốt râu nói:

- Đầu tiên là nguồn nước rất quan trọng, vừa hay hồ nước phía bắc thông với sông Thái Hà, ta liền chuẩn bị đào một cái rãnh nhỏ, từ nhà trong dẫn qua đây, sau đó dùng đá vuông cố định lại móng của lầu Thúy Vân, diện tích mặt hồ đại khái khoảng bốn mẫu, lấy hoa sen trải khắp mặt hồ, ở giữa xây một cái cầu ngắm cá, như vậy hồ nước sẽ không đơn điệu, một vòng xung quanh xây hành lang dài, ở tây nam, tây bắc và đông nam xây ba cái đình, phối hợp đắp đá Thái Hồ, sau đó nơi ở của người làm lúc đầu ta tính phá bỏ, một mặt là mở rộng mặt hồ, đồng thời lại xây một phòng khách để nghỉ ngơi du ngoạn, như vậy, tường hai bên đều phải dỡ bỏ, bức bình phong cũng phải dời đi, cửa chính tất nhiên cũng phải niêm phong lại.

- Vậy bến đò phía sau thì sao?

Phạm Ninh lại hỏi.

- Bến đò phía sau phải chuyển qua nhà bên cạnh, bên đó vừa hay có đất chừa lại để xây bến đó, điều này không khó, chỗ khó của toàn bộ khu nhà vẫn là ở đào hồ nước, hồ nước ít nhất phải sâu sáu thước, cho nên ta định dùng đất đào hồ nước xây dựng thành một gò núi nhỏ, chính là xây ở chỗ ở của người làm ban đầu, phía dưới là đá lớn cố định lại, sau đó lại trồng cây kiên cố đất, đỉnh núi lại xây một cái đình nhỏ, ăn ý với lầu Thúy Vân.

- Vậy nhà ta mới mua cũng cần tu sửa.

Tạ Cửu Linh khẽ mỉm cười:

- Đây là tiến hành đồng bộ, vườn làm xong, nhà mới cũng tu sửa hoàn thành.

- Vậy cần bao nhiêu thời gian, chi phí thế nào?

- Thời gian ít nhất phải nửa năm, chi phí ta vẫn chưa tính, dự đoán ít nhất cũng phải một vạn quan, hơn nữa đắp gò núi còn phải đi xin quan phủ, ta đoán chỉ cần không vượt quá độ cao của lầu Thúy Vân, vấn đề sẽ không lớn.

Phương án của Tạ Cửu Linh nghe cũng không tệ, Phạm Ninh gật gật đầu:

- Tạ đông chủ tính khi nào thì khởi công?

- Ta khảo sát toàn bộ trước, sau đó vẽ một bản vẽ phác thảo, nếu quan nhân đồng ý, vậy ký tên thỏa thuận là có thể khởi công, rất nhanh thôi, chỉ cần thời gian ba ngày là ta có thể có bản vẽ rồi.

- Được! Đến lúc đó chúng ta sẽ chuyển đi một thời gian.

Tạ Cửu Linh lại tiếp tục đi xem móng của lầu Thúy Vân, Phạm Thiết Qua kéo Phạm Ninh qua nhỏ giọng hỏi:

- Thời gian xây hồ, Thúy Vân Phong làm sao đây?

Phạm Ninh biết ý của ông, liền lắc lắc đầu nói:

- Tạm thời để ở trong phủ tam a công của A Bội, Thúy Vân Phong này quá lớn, kỳ thạch quán không để được.

Trên mặt Phạm Thiết Qua lộ ra vẻ thất vọng, ông còn muốn dùng Thúy Vân Phong kéo khách cho kỳ thạch quán! Tuy nhiên trong lòng ông cũng hiểu, muốn đem Thúy Vân Phong chuyển đến hậu viện kỳ thạch quán, vậy thì phải phá tường rồi.

- Được rồi! Khi nào cháu đến tiệm xem xem, Minh Nhân tìm cháu có việc đấy!

- Hai ngày nữa có thời gian cháu đến xem!

Phạm Ninh không hề di theo nhị thúc, bước nhanh về phía hậu trạch, hắn thấy rất lạ, vẫn không thấy Chu Bội, đi đến nhà nổi gian nhà chính, đã thấy Chu Bội đang hết sức chăm chú vẽ một bức tranh.

- Đang vẽ cái gì vậy?

Phạm Ninh tiến lên trước cười hỏi.

- Phu quân đã về rồi!

Chu Bội hưng phấn kéo chồng:

- Chàng xem bức tranh đình viện thiếp vẽ này.

Phạm Ninh tiến lên trước nhìn kỹ, hóa ra là một bức tranh đình viện trong tưởng tượng, cơ bản không khác những gì Tạ Cửu Linh dự tính là mấy, nhưng mặt hồ sóng đánh mênh mông, rõ ràng còn vẽ mấy con chim biển.

Phạm Ninh không nhịn được cười nói:

- Mặt hồ trong bức tranh này của muội ít nhất phải ba mươi khoảnh mới có hiệu quả như vậy, nhà chúng ta nhiều nhất chỉ có năm mẫu, đừng có nghĩ quá đẹp, đến lúc đó sẽ thất vọng đấy.

- Vậy về sau chúng ta lại mua thêm mảnh đất, xây trang viên như vậy, ta thích hồ lớn cơ!

- Về sau sẽ mua một cái hồ thiên nhiên, xây nhà ở bên hồ, không phải càng tốt sao?

- Vậy còn phải đợi đến khi nào!

Chu Bội vẻ mặt thất vọng.

- Sẽ có một ngày thôi!

Phạm Ninh vỗ nhẹ lên khuôn mặt xinh đẹp của nàng, lại cười nói:

- Tiền nhà hôm nay đã thanh toán rồi sao?

- Buổi sáng thiếp đã thanh toán rồi, là Ngô phu nhân qua đây, cô ấy đem khế ước mua bán, khế đất và chìa khóa giao cho chúng ta, lần trước chàng nói nhị thúc quen một người xây vườn, thiếp bèn bảo bà quản gia đi mời nhị thúc rồi.

- Vậy chúng ta phải chuẩn bị thu dọn đồ đạc chuyển nhà, vừa rồi Tạ đông chủ nói, phải nửa năm đấy!

- Chính là chuyện chuyển nhà thiếp muốn thảo luận với phu quân một chút, mẹ thiếp bảo chúng ta chuyển đến phủ của bọn họ trước, chàng thấy sao?

Phủ trạch của cha mẹ Chu Bội diện tích có hai mươi mẫu, chỉ ba người ở, chuyển đến chỗ của bọn họ thật ra cũng không tệ, nhưng Phạm Ninh nhận được một tin, có thể phụ thân Chu Bội sắp tiếp nhận vị trí Lại bộ tả Thị lang của Liễu Vân, điều này làm cho Phạm Ninh có chút do dự.

- Nàng muốn chuyển qua đó sao?

Bình Luận (0)
Comment