Đợi Phạm Ninh đi xa, Cổ Xương Triều mặt lạnh lại, hừ một tiếng:
- Cho thể diện mà không cần!
Lão cũng quay người đi về phía Tri Chính Đường.
Phạm Ninh về tới Tả Gián Viện, vừa mới vào quan phòng, Lý Duy Trăn liền đi theo vào:
- Tri viện, bản kế hoạch điều tra được phê duyệt rồi.
- Là đi đâu?
Phạm Ninh vội hỏi.
- Đi phủ Diên An!
- Ở đâu?
Phạm Ninh hơi sửng sốt, hắn cảm thấy mình nghe không rõ ràng.
Lý Duy Trăn cười gượng một tiếng:
- Chính xác là đi quân biên cương điều tra.
Gã lấy bản kế hoạch đã phúc đáp đưa cho Phạm Ninh, bản kế hoạch là Phạm Ninh phác thảo, hắn đề xuất ba nơi điều tra, Mật Châu, Minh Châu và Tuyền Châu, đều là các châu buôn bán hải ngoại, kết quả Thiên tử Triệu Trinh đều không tiếp nhận, mà viết một hàng chữ rồng bay phượng múa, "Chuẩn tấu, đề nghị đi Tuy Đức quân phủ Diên An."
Phạm Ninh có chút đau đầu, đi biên cương vừa đi vừa về phải một tháng, hơn nữa một khi điều tra quân biên cương, không thể nào chỉ đi một chỗ, đi một vòng khu lân cận, ít nhất lại phải tốn một tháng, chuyến đi này của mình, không ngờ cần hai tháng.
- Bao Tri viện tiền nhiệm đã đi đâu?
Phạm Ninh hỏi.
- Bao Tri viện là đi Chân Định phủ ở Hà Bắc, thật ra cũng là quân biên cương, Thiên tử rất chú ý đến khí thế quân biên cương, Trương Tri viện của Tả Gián Viện khi đó cũng là đi biên cương Hà Đông, sau đó bên Ba Thục xảy ra dân loạn, lão mới đổi hướng đi Ba Thục.
Phạm Ninh gật gật đầu:
- Được rồi! Nếu Thiên tử sắp xếp rồi, chúng ta chỉ có thể tuân chỉ, ta chuẩn bị ngày mốt lên đường, sự vụ hàng ngày của Tả Gián Viện liền làm phiền cậu rồi.
- Ti chức nhất định sẽ làm hết sức.
Phạm Ninh trầm tư một lát lại hỏi:
- Chuyện Văn tướng công bị tố cáo, hiện tại đã có tiến triển chưa?
Lý Duy Trăn lắc lắc đầu:
- Không giống lần trước, sau khi trình lên vẫn chưa có tin tức, xem ra Thiên tử rất thận trọng, không dễ dàng bắt đầu việc này.
Phạm Ninh biết "bắt đầu việc này" Lý Duy Trăn nói là có ý gì, tố cáo là một quy trình, bao gồm thu thập manh mối, xin chỉ thị tố cáo, điều tra tố cáo, cho đến báo cáo luận tội cuối cùng, đương nhiên, cũng không phải tố cáo mỗi người đều sẽ phức tạp như vậy, đây chỉ là đối với quan lớn, nhất là Hữu tướng như Văn Ngạn Bác, quy trình tố cáo nhất định phải làm.
"Bắt đầu công việc" Lý Duy Trăn nói đến chính là bước thứ hai, xin chỉ thị tố cáo, Trương Thăng thu thập được manh mối tố cáo, Văn Ngạn Bác tặng Trương quý phi một tấm gấm Tứ Xuyên cho nên đã giành được vị trí Đại học sĩ Chiêu Văn Quán, nếu Thiên tử đồng ý thỉnh cầu tố cáo của Trương Thăng, vậy bắt đầu bước thứ ba, điều tra tố cáo, nếu quả thật manh mối là sự thật, thì tới bước thứ tư, giao lên báo cáo luận tội.
Lý Duy Trăn lại nói:
- Đoán là dính đến Trương quý phi, cho nên Quan gia rất thận trọng.
Phạm Ninh lại không cho là như vậy, Trương quý phi chắc chắn sẽ không có bất kỳ ảnh hưởng gì, nếu không Trương Nghiêu Tá sẽ cho phép Trương Thăng buộc tội sao?
Triệu Trinh thận trọng là vì dính đến Văn Ngạn Bác, Cổ Xương Triều vừa mới khôi phục tướng, lại thay đổi Văn Ngạn Bác, việc này sẽ khiến cho triều đình chấn động.
Tuy nhiên chuyện này Phạm Ninh cũng không quan tâm, sáng ngày mốt hắn đã phải xuất phát, ngày nay ngày mai phải chuẩn bị một chút.
***
Giữa trưa, Phạm Ninh lại đến nơi ở của Âu Dương Thiến, từ sau khi sắp xếp cho Âu Dương Thiến ổn thỏa, số lần hắn tới cũng không nhiều, một mặt là hắn có chút hổ thẹn với thê tử Chu Bội, mặt khác cũng là hắn chưa tìm được biện pháp giải quyết tốt, nhưng Âu Dương Thiến rõ ràng đã coi mình làm chỗ dựa của cô ấy rồi.
Phạm Ninh cũng không biết, hôm đó hắn kích động hôn Âu Dương Thiến thắm thiết một lần, đối với Âu Dương Thiến không khác chuyện mất trinh là mấy.
Phạm Ninh gõ cửa:
- Thiến tỷ, là đệ!
Âu Dương Thiến mừng rỡ mở cửa:
- Tỷ vừa rồi còn đang nghĩ đệ có thể sẽ đến ăn cơm trưa, quả nhiên đến rồi.
Trong viện tử mùi đồ ăn bay ra, Phạm Ninh cười nói:
- Bắt đầu tự làm cơm rồi sao?
- Bắt đầu nấu cơm đã mấy ngày rồi, đệ đều không đến!
Âu Dương Thiến oán giận lườm hắn một cái.
- A Đào đâu?
Phạm Ninh thấy tiểu hầu gái hình như không ở trong tiểu viện.
- Tỷ tỷ của muội ấy vừa mới sinh con, tỷ để cho muội ấy qua đó xem, khả năng phải buổi chiều mới trở về.
Âu Dương Thiến hơi ngượng ngùng, vội vàng xoay người vào nhà, Phạm Ninh bỗng nhiên hiểu, đây là Âu Dương Thiến đang tạo điều kiện cho mình đây!
Trong lòng Phạm Ninh rung động, ôm cô từ phía sau, nhẹ nhàng hôn lên cái cổ thanh tú của cô, bàn tay bắt đầu không yên phận.
- Đừng! Đừng! Chúng ta ăn cơm đi!
- Không! Ta muốn ăn Thiến tỷ trước.
Tay Phạm Ninh đã tiến vào váy, cả người Âu Dương Thiến lập tức mềm nhũn ra, cô thế nào cũng tránh không thoát được móng vuốt của Phạm Ninh, chậm rãi, cô cũng hòa vào, Phạm Ninh chỉ cảm thấy ngọn lửa hừng hực đốt cháy trong lòng, dứt khoát ôm ngang cô đi vào trong nhà, cửa phòng ngủ đóng lại, bên trong thỉnh thoảng truyền đến từng đợt âm thanh nồng tình mật ý...
Nhìn trên lụa trắng loang lổ điểm đỏ, Phạm Ninh ngẩn người ra, Thiến tỷ không ngờ là lần đầu tiên, mình thật sự là hồ đồ rồi, Thiến tỷ tuy rằng đã gả vài lần rồi, nhưng đều không thể gả ra ngoài!
Âu Dương Thiến lại rất thản nhiên, lòng của cô sớm đã hứa hẹn cho Phạm Ninh, ngày này sớm hay muộn cũng sẽ đến, cô sửa sang lại quần áo, lại thu tấm lụa trắng lại, dịu dàng cười nói:
- Chắc đồ ăn đều nguội hết rồi, tỷ đi hâm lại.
- Ừ!
Phạm Ninh đáp lại một tiếng.
Âu Dương Thiến bỗng nhiên cúi đầu hôn mạnh một cái lên mặt hắn, nở nụ cười, rồi mới chậm rãi đi ra ngoài, dù sao cũng là lần đầu tiên, cô đi có vẻ hơi không được tự nhiên.
- Thiến tỷ, không cần đi làm nóng, trời nóng nực, ăn nguội chút không có vấn đề gì.
- Vậy... Vậy được rồi! Tỷ pha trà cho đệ.
Phạm Ninh mặc xong quần áo, đi đến gian ngoài, trên bàn bày bốn món ăn một chén canh, còn có hai chén cơm.
Phạm Ninh bưng bát lên chậm rãi ăn cơm, hắn còn đang nhớ dư vị màn vừa rồi, dư vị thân thể đầy đặn mà trắng nõn của Âu Dương Thiến, nữ nhân này từ hôm nay trở đi chính thức thuộc về mình.
Lúc này, Âu Dương Thiến bưng một bình trà tiến vào, mỉm cười nói:
- Long trà này phụ thân từ trước cũng được mấy cân, coi như là bảo bối, thật sự rất thơm.
- Long trà nào có thơm bằng Thiến tỷ!
Phạm Ninh cười hì hì trả lời một câu.
- Đệ đồ tồi này!
Khuôn mặt Âu Dương Thiến đỏ lên, lườm hắn một cái yếu ớt.
Trong lòng Phạm Ninh rung động, không muốn ăn cơm nữa, lại nửa ôm nửa bế Âu Dương Thiến kéo vào buồng trong.
Mai nở lần hai, Phạm Ninh rốt cuộc đã đủ hài lòng, bắt đầu tập trung ăn cơm, Âu Dương Thiến lại thẹn thùng không chịu ra.
- Thiến tỷ, tỷ đi ra đi! Ta có chuyện quan trọng muốn nói với tỷ.
Một lát sau, Âu Dương Thiến từ từ đi ra, khuôn mặt xinh đẹp đỏ giống như quả hồng, cả người tỏa ra mùi thơm của nữ nhân trưởng thành.
- Chuyện quan trọng gì?
- Thiến tỷ, ngày mốt ta phải đi phủ Diên An tuần tra, là lần đầu tiên đi tuần của Gián nghị Đại Phu, khả năng phải đi hai tháng.