- Ngày hôm qua ta đặc biệt đi Thái Thường Tự hỏi thăm, kỳ hạn để tang của ngươi là hai mươi bảy tháng, đã hết từ lâu, ba tháng trước Thái Thường Tự đã gửi thư triệu hồi cho Lại bộ, nhưng không biết tại sao bị Lại bộ giữ lại?
- Hẳn là ý của nhạc phụ ta. Muốn cho ta ở nhà đúng ba năm, đúng lúc đầu năm vợ ta có thai, muốn cho ta nhiều thời gian chăm sóc nàng.
- Thì ra là như vậy, nhưng mà cha vợ ngươi làm như vậy là vi phạm quy lệ, nếu như có ai dồn hết tâm tư vạch tội hắn ta, hắn ta sẽ gặp phiền toái, nhưng mà cha vợ ngươi đối nhân xử thế không tệ, chắc sẽ không có ai làm chuyện này.
Phạm Ninh trầm giọng hỏi:
- Tình hình bây giờ thế nào?
Hàn Kỳ than thở một tiếng.
- Tình huống vô cùng nguy hiểm, ta nghe nói, Quan gia đang suy nghĩ danh sách đám người Trương Nghiêu Tá đề nghị, thật sự định dùng việc lập thái tử để xung bệnh cho Trương quý phi, nhưng vào giây phút quan trọng, Trương quý phi lại qua đời, chuyện này cũng bị gác lại.
Phạm Ninh nhướng mày, không hiểu hỏi:
- Chuyện đại sự quốc gia lập thái tử, làm sao cảm giác có phần tuỳ tiện thế?
Hàn Kỳ cười khổ.
- Quách hoàng hậu chẳng phải nói phế là phế sao? Nghe nói Quan gia còn muốn truy phong Trương quý phi làm hoàng hậu, sẽ đồng thời xuất hiện hai hoàng hậu, đây chính là chuyện trăm ngàn năm qua chưa xảy ra, loại chuyện hoang đường này cũng sẽ xảy ra chứ đừng nói đến thái tử.
Nghe giọng, trong chuyện này Hàn Kỳ oán hận rất sâu, nhưng Phạm Ninh biết, Hàn Kỳ khẳng định không ngăn cản được, nếu không trong lịch sử cũng sẽ không có Ôn Thành hoàng hậu, chỉ có thể nói, tình cảm của Triệu Trinh đối với Trương quý phi quá sâu nặng.
- Vậy, chuyện thái tử phải nói thế nào?
Hàn Kỳ lắc đầu.
- Bây giờ là kỳ lễ cúng của Trương quý phi, chuyện này tạm thời không ai dám nói, chờ sau khi lễ cúng kết thúc hạ táng, đám người Trương Nghiêu Tá sẽ lại nhắc đến.
- Từ nay đến khi lễ cúng kết thúc còn bao nhiêu thời gian.
- Ngươi tự tính toán xem, bảy bảy bốn mươi chín ngày, bây giờ đã qua chín ngày, vậy còn bốn mươi ngày, thời gian không nhiều lắm, bây giờ Cự Lộc quận vương đang trong thế bị động, Quan gia đối với y vô cùng không hài lòng.
- Vì sao? - Phạm Ninh không hiểu.
Hàn Kỳ thở dài nói:
- Có ngự y nói, Trương quý phi bệnh nặng là có liên quan đến chuyện năm đó Cự Lộc quận vương vô lễ, những lời này kích thích đến Quan gia.
- Thật là nói bậy nói bạ, đó là chuyện hai mươi năm trước, hơn nữa Cự Lộc quận vương cũng chưa đụng phải Trương quý phi, chỉ là hù dọa nàng, còn ảnh hưởng hai mươi năm, thật sự muốn vu tội cho người ta cũng không cần vô lý thế chứ?
- Chúng ta đều biết là nói bậy nói bạ, nhưng Quan gia trong cơn đau buồn cực độ, có lúc sẽ bị ưu tư bao vây, loại bêu xấu này đối với Cự Lộc quận vương quả thật tổn hại rất lớn.
Phạm Ninh chắp tay đi mấy bước:
- Một khi Trương quý phi được truy phong làm hoàng hậu, Cự Lộc quận vương nhất định không thể cạnh tranh cùng Lang Gia quận vương, chúng ta không thể đặt cược hết thắng bại vào Cự Lộc quận vương.
Hàn Kỳ ngẩn ra.
- Lời này của ngươi là có ý gì?
- Ý của ti chức là nói, hình tượng Cự Lộc quận vương ở trong lòng Quan gia rất khó thay đổi, không thì chúng ta đổi một người, ta đề nghị đẩy con trai Cự Lộc quận vương là Triệu Trọng Châm lên đài cạnh tranh với Lang Gia quận vương.
Hàn Kỳ nhất thời tỉnh táo, giơ ngón tay cái lên khen:
- Một chiêu cao minh.
Đây là biện pháp Phạm Ninh đã sớm nghĩ xong, dựa vào trí thông minh tuyệt đỉnh cùng sự anh tuấn uy vũ quyết đoán của Tống Thần Tông, làm sao lại không lay chuyển được Triệu Trinh?
Khoảng thời gian này Hàn Kỳ lòng như lửa đốt, Quan gia bởi vì Trương quý phi qua đời mà đau thương, mặc dù Hàn Kỳ có thể hiểu được nỗi đau khổ y trung niên mất vợ, nhưng Quan gia tâm thần hỗn loạn như vậy, nỗi buồn hóa nghiêm trọng, không chỉ muốn truy phong Trương quý phi làm hoàng hậu mà còn muốn sắc phong Lang Gia quận vương làm Thái tử, đây quả thực là liều lĩnh, làm sao không khiến Hàn Kỳ, Phú Bật cùng lớp đại thần nóng nảy.
Hàn Kỳ mặc dù là hữu tướng, trên phương diện chính vụ triều đình có sức ảnh hưởng, nhưng chuyện sắc lập thái tử, sắc phong hoàng hậu, loại chuyện nặng nề của quốc gia này, mặc dù ông ta cũng có quyền đề nghị, nhưng thật sự đánh nhịp quyết định vẫn là Quan gia, mà sức ảnh hưởng của Trương Nghiêu Tá đối với Quan gia đã cách mình rất xa.
Lúc này, Hàn Kỳ mới phát hiện người bên cạnh mình có thể sử dụng quá ít, nhất là người có thể ảnh hưởng đến Quan gia càng ít hơn, ông ta tự nhiên nghĩ tới Phạm Ninh.
Chỉ là Hàn Kỳ cũng không nghĩ tới, đề xuất đầu tiên Phạm Ninh cho ông ta lại là một phương án vô cùng cao minh, để cho Triệu Trọng Châm ra mặt cùng Triệu Văn Uẩn tranh đấu, Triệu Trọng Châm ở trong triều nổi danh thông minh tuyệt đỉnh, Quan gia buông thả thế nào đi nữa, dù sao cũng phải cân nhắc đến sự hòa bình ổn định lâu dài của Đại Tống.
Hàn Kỳ không khỏi nhìn Phạm Ninh với cặp mắt khác xưa, không gặp hai năm, Phạm Ninh thật sự không giống trước kia, ông cảm thấy hình như mình đã tìm được phụ tá đắc lực rồi
Lúc này, Phạm Ninh lại hỏi:
- Lang Gia quận vương như thế nào?
Phạm Ninh biết Triệu Trọng Châm, nhưng đối với Triệu Văn Uẩn lại không hiểu nhiều.
Hàn Kỳ nhàn nhạt nói:
- Lang Gia quận vương cũng rất thông minh, nhưng cũng chỉ là thông minh mà thôi, ngươi hiểu ý ta chứ.
Phạm Ninh dĩ nhiên hiểu, thông minh trong lời Hàn Kỳ là chỉ đứa trẻ bình thường, hắn lại hỏi:
- Phương diện tính cách thì sao?
Hàn Kỳ suy nghĩ rồi nói:
- Tính cách tương đối u ám, không thích nói chuyện lắm, tính cách này di truyền từ cha hắn ta, nhưng mà Quan gia rất thích đứa bé này, có lẽ do yêu ai yêu cả đường đi lối về.
Rõ ràng Triệu Tông Thực ở trên phương diện được cưng chiều không bằng Triệu Văn Uẩn, đây là chuyện cả triều văn võ đều biết, nhưng Triệu Tông Thực là con nuôi Tào hoàng hậu, địa vị chính thống, đây là ưu thế lớn nhất của y, nếu như Trương quý phi cũng được truy phong làm hoàng hậu, một chút ưu thế sau cùng của Triệu Tông Thực cũng mất đi, tình thế hết sức đáng lo lắng.
Hàn Kỳ lo lắng lại hỏi:
- Hiền chất còn có ý kiến nào tốt hơn không?
Phạm Ninh trầm tư chốc lát nói:
- Ta cảm thấy chúng ta cần phải phân hai bước đi, bước thứ nhất ít nhất phải ngăn cản Quan gia vội vàng lập người thừa kế, bước thứ hai đưa Triệu Trọng Châm vào trong cung đi học, để cho cậu ta cạnh tranh cùng Triệu Văn Uẩn, theo thời gian xoay chuyển, Quan gia sẽ từ từ trở nên lý trí, khi đó ông ấy sẽ thận trọng cân nhắc vấn đề kế tục giang sơn Đại Tống.
Hàn Kỳ gật đầu.
- Ngươi nói rất đúng, ta cũng chuẩn bị phát động trăm quan ký một lá thư, ngăn cản Quan gia gấp gáp lập người thừa kế.
Phạm Ninh cười nói:
- Không chỉ phải ngăn cản chính diện, còn phải có sách lược, dùng kế giải quyết tận gốc đả kích tính kiêu căng phách lối của Trương Nghiêu Tá.
- Hiền chất có cách?
Phạm Ninh kề tai nói nhỏ với Hàn Kỳ mấy câu, Hàn Kỳ mắt sáng lên.