Đại Tống Siêu Cấp Học Bá (Dịch Full )

Chương 694 - Chương 691

dai tong sieu cap hoc ba
Chương 691
 

Lần này Phạm Ninh ở huyện Tống Thành chỉ mướn hai kẻ phu xe quen với đường xá ở đây, còn lại gần 40 người ở và vú nuôi đều là đưa từ kinh thành theo, đều là do đại quản gia Lưu Kinh và bà quản gia Ngô Thị phụ trách.

Ba chiếc xe ngựa lớn cùng với mười mấy con ngựa đã được đưa tới trước một ngày bằng đường bộ.

Đương nhiên, đi cùng với gia đình Phạm Ninh còn có cả sản nghiệp của Chu gia và Phạm gia, cửa hàng kim tiền của Chu thị chuẩn bị lại mở thêm 3 cửa tiệm nữa ở phủ Ứng Thiên, ngoài ra kỳ thạch quán Thạch Trân do hoàng đế Triệu Trinh đề tên cũng sẽ mở thêm một cửa tiệm ở huyện Tống Thành và một cửa tiệm của Chu Lầu cũng sẽ được mở ở phủ Ứng Thiên.

Chuyển nhà là một việc rất mệt người, chủ yếu là lượng lớn đồ đạc cần phải phân chia lại còn phải từ từ mua thêm rất nhiều thứ, có điều cũng may là hầu hết các đồ đạc từ Bình Giang vẫn chưa phân chia ra được, lại trực tiếp đưa đến phủ Ứng Thiên, giảm bớt rất nhiều phiền phức. Có điều cứ cho là như vậy, ít nhất bọn họ cũng phải thu dọn nửa tháng mới có thể ổn định được.

So với những buồn phiền của chuyển nhà mang lại, thông phán mới nhậm chức - Vương An Thạch lại nhanh hơn nhiều, ngày thứ hai y có thể toàn tâm toàn ý xử lý chính vụ rồi.

Vương An Thạch là điển hình của kẻ tham công tiếc việc, ngày nào cũng vậy, trời còn chưa sáng y đã tới nha môn rồi, phải đến tối khuya mới chịu về nhà, cứ như thế vài ngày liên tiếp, y đều toàn tâm tìm hiểu các loại tài liệu, sổ sách liên quan đến phủ Ứng Thiên.

Phạm Ninh không một mình nắm quyền giống như người tiền nhiệm - thông phán Dương Độ, sự tranh giành của hắn với Dương Độ không phải là vì quyền lực mà là bè phái tranh đấu, Vương An Thạch là người của Phú Bật cùng bè phái với Phạm Ninh, hắn đương nhiên không cần phải nghi ngờ Vương An Thạch, thậm chí Phạm Ninh đều đem phần lớn việc chính sự giao phó cho Vương An Thạch, hắn chỉ nắm một vài việc quan trọng ví dụ như ngân lượng, thu nhập từ sự phân phối nguyên liệu thực phẩm, ví dụ như việc cung cấp lương thực cho hai nghìn binh sĩ, chẳng hạn như việc quản lí ruộng đất trực tiếp thuộc sự quản lí của phủ hay là việc kiểm tra đánh giá quan lại vân vân, những việc chính như này hắn đều giao cho hai phụ tá là Công Tôn Huyền Sách và Trương Bác.

Chỉ có một việc mà Phạm Ninh tự mình làm mà không giao nó cho hai phụ tá, đó chính là điều động binh sĩ và tuần tra.

Về chuyện của Vương An Thạch thì nhiều rồi, lục tào xử lý chuyện ngày thường, giáo dục, giữ gìn sự yên ổn, sửa chữa cầu đường, giúp đỡ dân kháng án, ứng phó với các huyện trực thuộc và cấp trên của lộ ty, v.v…

Trưa nay, Phạm Ninh mời Vương An Thạch ăn cơm ở tửu lầu Tống Châu, đây cũng là lần đầu tiên hai người ăn cơm cùng nhau sau mấy ngày Vương An Thạch nhậm chức.

- Người nhà của Giới Phủ huynh định khi nào đến phủ ứng Thiên?

Vợ con, mẫu thân của Vương An Thạch đều ở kinh thành, người ở bên cạnh bây giờ chỉ có một a hoàn chăm lo cuộc sống hành ngày cho y.

Vương An Thạch là một người con có hiếu, phụ mẫu thân sinh ra y được chôn cất ở kinh thành, mẫu thân hiện tại là vợ kế của phụ thân y nhưng Vương An Thạch vẫn coi như mẫu thân ruột của mình, cực kì hiểu lễ nghĩa, đi đâu nhậm chức điều đầu tiên y nghĩ đến là làm sao để thu xếp ổn thỏa cho mẫu thân.

- Căn nhà quan vẫn đang được thu xếp, đợi sau khi thu xếp xong xuôi sẽ đón vợ con và mẹ già từ kinh thành lên đây, ít nhất phải cần khoảng nửa tháng nữa.

- Tốt nhất có lẽ là nên đón người nhà lên trước khi trời trở nóng, mùa hè ở kinh thành thực sự rất nóng, mặc dù Ứng Thiên phủ cũng nóng nực nhưng quan phủ có đủ băng để dự trữ, có quan phủ chăm sóc, ít nhất sẽ tốt hơn một chút.

Vương An Thạch gật gật đầu, rót cho Phạm Ninh một chén rượu đầy rồi nói:

- Vị trí ti lục tham quân vẫn đang bỏ trống, có ảnh hưởng khá lớn, có người phù hợp để chọn chưa?

Ti lục tham quân bình thường là do Tri phủ đề bạt sau đó báo lại với Lại bộ, chức vụ này là một nút giao quan trọng để kết nối tri phủ và thông phán lại với nhau, tác dụng chính là làm cân đối quyền hành của thông phán và tri phủ. Cho nên chức vị này rất quan trọng, tốt nhất là có thể lấy được sự tán thành của đôi bên.

Phạm Ninh luôn luôn cân nhắc người được chọn này, hắn trầm tư chốc lát nói:

- Huynh thấy Lã Huệ Khanh như thế nào?

Lã Huệ Khanh và Vương An Thạch có quan hệ vô cùng tốt lại được Phạm Ninh đề cao, thêm nữa người này có năng lực xuất chúng, quả thực là một lựa chọn tốt nhất.

Vương An Thạch gật gật đầu:

- Y quả thật khá thích hợp!

Trên thực tế, Vương An Thạch định thúc đẩy phương án cải cách của y ở phủ Ứng Thiên, mặc dù y không nắm rõ thái độ của Phạm Ninh nhưng ít nhất kế hoạch cải cách của y và Phạm Ninh rất sâu sắc, sẽ không mâu thuẫn mãnh liệt, lại thêm sự giúp đỡ của Lã Huệ Khanh, tin chức phủ Ứng Thiên sẽ trở thành điểm đi đầu tiêu biểu cho việc mở rộng cải cách.

Không lâu, Phạm Ninh liền rời khỏi huyện Tống Thành, đem theo vài tên tùy tùng đi tuần tra các huyện trực thuộc của phủ Ứng Thiên, có 7 huyện thuộc phủ Ứng Thiên là Tống Thành, Ninh Lăng, Chá Thành, Cốc Thành, Ngu Thành, Hạ Ấp, Sở Khâu. Ngoài sự phát triển thương nghiệp ở huyện Tống Thành ra, các huyện khác đều lấy nông nghiệp làm chính, là khu vực sản xuất quan trọng của khu vực trung nguyên, khắp nơi đều là đồng ruộng mênh mông.

Phạm Ninh đến huyện Cốc Thành trước, lúc này đã bước vào tháng 5 chính là thời kì lúa mì làm đòng, hai bên quan đạo khắp nơi đều là một màu xanh mướt, trên cánh đồng những người nông dân bận rộn bắt côn trùng, nếu có thảm họa châu chấu thì còn có những cuộc vận động toàn dân xuống ruộng bắt côn trùng nữa cơ.

Triều Tống diệt côn trùng chủ yếu dùng tro, nước cá tanh trộn với vôi, lưu huỳnh vv… Mỗi năm sau khi Côn Châu vận chuyển đến nước Tống hàng trăm vạn cân lưu huỳnh thì giá cả của lưu huỳnh bị hạ xuống rất thấp, giá tiền mỗi cân lưu huỳnh chỉ bán được hai mươi mấy đồng, phần lớn những người nông dân đều nghiền nát lưu huỳnh thành bột rồi rắc vào nơi sâu bệnh dễ sống, hiệu quả kiểm soát dịch hại vô cùng tốt.

Cách huyện thành còn mười mấy dặm, Phạm Ninh liền nhìn thấy khoảng 18 người đang dựng một cái guồng nước lớn, tất cả mọi người cùng nhau hợp lực, kéo dây thừng, cho guồng nước dựng thẳng lên.

Phạm Ninh thấy mọi người có chút vất vả bèn nói với bốn tên thuộc hạ rằng:

- Đi giúp họ một tay đi.

Chu Long và 4 tên thị vệ chạy đến giúp giữ guồng nước, guống nước cuối cùng cũng được dựng đứng lên rồi. Trong tiếng hét gọi, cuối cùng thì guồng nước cũng đã được đưa vào cái khung có sẵn và nhiều bộ phận khác nhau cũng được lắp đặt vào phía sau nó. Về cơ bản thì guồng nước có thể dùng được rồi.

Lúc này, một người đàn ông trung niên tiến đến cảm ơn:

- Đa tạ quan nhân đã giúp đỡ, nếu không thì hôm nay cũng không lắp xong được guồng nước.

Phạm Ninh nhìn bên trong đám đông, hình như có vài người đều mặc trang phục của cung thủ, còn mang theo đao, hắn liền hỏi:

Bình Luận (0)
Comment