Đại Tống Siêu Cấp Học Bá (Dịch Full )

Chương 693 - Chương 690

dai tong sieu cap hoc ba
Chương 690
 

Kho hàng của phủ Ứng Thiên nằm ở phía bắc thành, rất gần với phủ nha, thực tế kho hàng của huyện Tống Thành cũng trong đó, kho hàng do các kho tạo thành, kho chủ yếu để chỉ các kho lương và kho cỏ khô thôi, việc thu thuế của Đại Tống đều do quan phủ địa phương làm, sau khi thu thuế xong thì sẽ chuyển đến kho trữ trực tiếp nộp cho triều đình, về cơ bản thì không liên quan đến các quan địa phương.

Nhưng trong kho lương của quan phủ lại có không ít lương thực và cỏ khô, ít nhất mỗi năm đều cho vào kho hơn mười mấy vạn thạch. Đây chủ yếu là thu hoạch của các chủ điền, những kho lương thực này ngoài việc nuôi quân ra thì những kho còn lại đều mang ra chợ bán, chuyển thành kinh phí của phủ nha.

Cũng là do nguyên nhân lịch sử nên số lượng chủ điền của phủ Ứng Thiên rất lớn. Điều này mang lại cho phủ Ứng Thiên nguồn tài nguyên dồi dào khiến cho phủ Ứng Thiên luôn là phủ giàu có của Đại Tống chỉ sau Khai Phong phủ.

Ngoài ra, quan phủ cũng có rất nhiều đất đai trong thành, sửa chữa lại các cửa tiệm và cho thuê phòng ốc để lấy tiền, đây cũng là nguồn lợi lớn của các quan địa phương.

Đoàn người cùng Phạm Ninh đến trước kho hàng, tên quản lý kho hàng vội vã ra đón tiếp, Phạm Nih khẽ gật đầu:

- Mở cửa kho ra!

Mấy người ra sức đẩy cửa chính kêu "két két", cửa nhà kho từ từ mở ra.

Phạm Ninh lúc ban đầu không có suy nghĩ sẽ tiếp quản phủ Ứng Thiên, nhưng Triệu Tông Thực hi vọng hắn đến phủ Ứng Thiên nhậm chức, hoàn toàn đảo ngược tình thế của hai nhà Trương - Giả ở phủ Ứng Thiên. Trong thời gian chưa đầy nửa tháng, Phạm Ninh thực sự đã thay đổi được tình thế, kết thúc sự độc quyền của bè lũ Trương - Giả trong cách tổ chức của phủ Ứng Thiên.

Nhưng không thể nói trách nhiệm Phạm Ninh đến đó là kết thúc, hắn chỉ mới đạt được bước đầu của thành công thôi. Trên thực tế kẻ Triệu Tông Thực muốn hắn đối phó không phải là Dương Độ mà là Kinh Đông Lộ An Phủ Sứ Triệu Khiêm.

Phủ Ứng Thiên có được vị trí đáng kính trọng như bây giờ tuyệt đối không phải do một mình phủ Ứng Thiên, mà quan nha trị sở, soái, tào, hiến, thương của bốn lộ lớn trong năm lộ Kinh Đông, cai quản mười hai châu, tám mươi mốt huyện đều nằm ở phủ Ứng Thiên, hơn nữa còn một trăm ngàn quân đóng giữ.

Tất cả các bộ phận chức năng của phủ Ứng Thiên đều phù hợp và chịu sự cai quản của các lộ ty.

Sự phân chia quyền hạn của tri phủ và thông phán sẽ chia theo mối quan hệ với lộ ty, quan phủ địa phương thực hiện chế độ hai đường, tri phủ, tri châu thuộc hàng dưới của triều đình, phụ trách triều đình mà thông phán lại là quan địa phương chủ yếu làm cầu nối với các quan nha ở lộ ty.

Trong bốn lộ ty: An Phủ Sứ Ty, Chuyển Vận Sứ Ty, Đề Điểm Hình Ngục Ty và Thường Bình Ty thì An Phủ Sứ Ty chuyên về binh quyền, chỉ huy 3 vạn quân Kinh Đông lộ, Triệu Khiêm gọi là An Phủ Sứ là do Trương Nghiêu Tá đề bạt, gã thống lĩnh ba vạn quân đóng giữ tại phủ Ứng Thiên, gã đối với Đông Kinh Biện Lương nhìn với đôi mắt thèm thuồng, là một trong những mấu chốt trong trung tâm quyền lực của Trương Nghiêu Tá.

Một khi Triệu Trinh băng hà, tất cả các quần thần đều ủng hộ lập Triệu Tông Thực làm thái tử, kẻ không cam chịu thất bại - Trương Nghiêu Tá rất có khả năng sẽ dựa vào binh lính của phủ Ứng Thiên để phát động đảo chính, đây là điều mà bè phái của Triệu Tông Thực bắt buộc phải đề phòng sự uy hiếp ở bên ngoài.

Phạm Ninh đảm nhiệm chức tri phủ của phủ Ứng Thiên chính là để có một vị trí vững chắc trong phủ Ứng Thiên, sau đó mới tìm cơ hội lật đổ An Phủ Sứ Triệu Khiêm.

Đương nhiên, Triệu Khiêm không phải Dương Độ, sẽ không dễ dàng để xảy ra xung đột lợi ích với Phạm Ninh, lật đổ gã không phải là chuyện ngày một ngày hai mà phải có kế hoạch lâu dài.

Phạm Ninh ở bến tàu bận rộn đón tiếp hai ngày liên tiếp, ngày đầu tiên là thông phán mới nhậm chức của phủ Ứng Thiên Vương An Thạch, Phạm Ninh dẫn quan lại trong phủ Ứng Thiên đến bến tàu nghênh đón.

Ngày thứ hai lại là người nhà của hắn và vú nuôi, bọn họ đến phủ Ứng Thiên bằng ba con thuyền lớn.

Phạm Ninh bồng con gái Phạm Chân, cùng với thê tử Chu Bội và Âu Dương Thiến đi vào phủ đệ, mẫu thân Trương Tam Nương dắt theo em gái A Đa, phía sau còn có A Nhã, Kiếm Mai Tử và bốn nữ thị vệ.

Trương Tam Nương thở dài nói:

- A Ninh, phủ đệ của con còn xây to hơn rất nhiều so với phủ đệ ở kinh thành!

- Mẫu thân, diện tích của phủ này là 33 mẫu, to hơn phủ đệ ở kinh thành 12 mẫu, hậu viện còn có một hòn núi nhỏ, chúng ta đi xem thử đi.

Chu Bội mang thai được 5 tháng rồi, khuôn mặt ngày càng tròn ra trông thấy, cô nghe nói hậu viện có núi bèn vội vàng giục:

- Sân trước đợi một lát nữa hãy đi xem, đưa chúng ta đi xem thử sân sau đi!

Mọi người đi qua căn phòng ra đến hậu viện, vừa nhìn liền cảm thấy gò núi nhỏ giống hệt với núi non, cùng nhau hét toáng lên, lúc này bỗng nhiên nhìn thấy một con sóc thì vui đến nỗi khua tay múa chân, kêu lên vui sướng.

Mọi người đều đi một vòng quanh gò núi, Chu Bội càng xem càng thích, quay lại hỏi Phạm Ninh:

- Sao chàng không mua lại căn nhà này?

Phạm Ninh cười nói:

- Thứ nhất là chủ nhà không bán, hơn nữa ta cũng chỉ ở đây nhiều nhất là hơn một năm. Sau này không chắc sẽ đến đây nữa, mua thì cũng không ở nữa. Nếu nàng thích thì thuê mười năm cũng được.

Âu Dương Thiến ở phía sau tò mò cười hỏi:

- Phu quân, cánh rừng nhỏ này ngoài sóc ra thì còn có các loại động vật nhỏ khác không?

Đây cũng là đáp án mà mọi người muốn biết, mọi người đều đổ dồn ánh mắt về phía Phạm Ninh.

Phạm Ninh gãi đầu nói:

- Thành thực mà nói, con sóc này là lần đầu tiên ta nhìn thấy, trước đây ta cũng chả phát hiện ra cái gì.

- Ca ca, ở trên đó còn có vài cái tổ chim lớn nữa kìa!

A Đa chỉ vào ngọn cây reo lên.

Phạm Ninh lúc này mới nhận ra trên đỉnh cây còn có vài tổ chim lớn, trước đây hắn cũng không biết điều này.

- Có lẽ ta vẫn chưa để tâm lắm nhỉ! Mọi người cứ tiếp tục tìm kĩ đi, nói không chừng vẫn còn điều bất ngờ nữa đấy.

Phạm Ninh vốn muốn nói rằng có lẽ sẽ còn có cả rắn nhưng hắn không dám nói ra, gia đình hắn ngoài mẫu thân Trương Tam Nương ra thì những người khác đều sợ rắn, nói ra thì không còn cách nào để tiếp tục ở đây nữa.

- Lần sau chúng ta lại ngắm núi non tiếp nhé, giờ đi xem thử phòng ở, hậu viện có tổng cộng năm viện, mọi người tự mình phân chia.

Căn nhà có cây liễu của hậu viện được thiết kế với đường nét độc đáo, lấy 8 mẫu diện tích của sơn lâm làm chủ, xung quanh là một con suối. Sau đó thì năm viện giống như 5 cánh hoa được bao quanh bởi núi non, tiếp theo phía ngoài cùng là một hành lang dài nối năm viện lại với nhau.

Ở đây không có đông viện, Trương Tam Nương đương nhiên cũng muốn ở tại hậu viện, sau đó con dâu cả Chu Bội thì ở hậu trạch, bên cạnh là viện của Âu Dương Thiến, vẫn còn hai viện trống sẽ do Kiếm Mai Tử, A Nhã và 4 nữ thị vệ ở, thêm vào đó còn có hai mươi mấy nha hoàn, vú nuôi khiến cho hậu viện bỗng nhiên trở nên đông vui hơn hẳn.

Bình Luận (0)
Comment