Hôm nay trong cung xảy ra hai chyện lớn, đả kích Trương Nghiêu Tá rất nhiều: Một là Cổ Xương Triều đã chủ động kết tội Dương Độ dẫn đến Dương Độ tạm thời bị cách chức, điều này có nghĩa là Phạm Ninh đã đoạt quyền thành công ở phủ Ứng Thiên.
Đương nhiên Trương Nghiêu Tá cũng không ngu, đương nhiên lão biết phủ Ứng Thiên đã xảy ra chuyện lớn, Cổ Xương Triều mới đau lòng giết ngựa, nếu không thì với tính cách của Cổ Xương Triều, sao có thể dễ dàng từ bỏ phủ Ứng Thiên.
Trương Nghiêu Tá không trách Cổ Xương Triều đã cắt đứt kế mưu sinh, thực tế cách này cũng rất quen thuộc, lúc lão bán đứng Chu Nguyên Tuấn cũng không phải giống như thế đó sao?
Mấu chốt ở chỗ liệu lợi ích của Trương Nghiêu Tá có bị tổn hại không, một là lợi ích thương nghiệp, lão thông qua việc cai quản lá trà và lương thực của phủ Ứng Thiên, mỗi năm thu được từ phủ Ứng Thiên hơn 10 vạn quan tiền, đã kéo dài mấy năm rồi, không biết nguồn thu của lão có bị ảnh hưởng bởi trận phong ba này không, bây giờ thì không thể biết được nhưng lợi ích chính trị của Trương Nghiêu Tá thực sự đã bị tổn hại.
Phải biết rằng quyền lực quân đội và chính trị lúc nào cũng nằm trong tay Trương Nghiêu Tá, để liên minh với Cổ Xương Triều lão đã ngầm đồng ý để Dương Độ đoạt quyền hành của Triệu Tri Niên, coi như là nhượng phủ Ứng Thiên cho Cổ Xương Triều, chỉ để Lý Đức Xương nắm giữ một nghìn xã binh coi như một biện pháp để bảo vệ lợi ích buôn bán của bản thân.
Nhưng bây giờ phủ Ứng Thiên đã đổi chủ rồi, bị Phạm Ninh cưỡng ép cướp đi, không cần nghĩ Trương Nghiêu Tá cũng biết Lý Đức Xương cũng xong đời rồi, tên đó có quá nhiều nhược điểm, một khi bắt được sẽ bắt trúng, gã muốn thoát khỏi chuyện này thì trừ phi Phạm Ninh không dám đùa với mình, không muốn xâm phạm đến lợi ích của lão, nhưng có khả năng đó không?
Trong lòng Trương Nghiêu Tá rất rõ, khoan hãy nói đến việc Phạm Ninh sẽ không bỏ qua bản thân mình, cứ coi như Phạm Ninh muốn hoãn nước cờ này, tên ngu xuẩn Lý Đức Xương đó cũng sẽ chui đầu vào giọ.
Cú sốc của Trương Nghiêu Tá đối với phủ Ứng Thiên vẫn chưa lắng xuống, một chuyện quan trọng khác từ trong cung truyền ra, thậm chí chuyện này còn ảnh hưởng nghiêm trọng đến Trương Nghiêu Tá, lão lập tức không màng đến việc tổn hại lợi ích ở phủ Ứng Thiên nữa.
Không ngờ con trai của Triệu Tông Thực lại có được tiếng vang lớn trong cung, sự nhận xét về văn võ xuất sắc của y nhận được nhiều lời khen của các đại thần, tin tức này khiến Trương Nghiêu Tá có chút lo sợ.
Trương Nghiêu Tá rất rõ Triệu Văn Uẩn làm thế nào để từng bước từng bước một có được lợi thế, cuối cùng thì vị trí của y trong lòng các quần thần cũng hơn Triệu Tông Thực.
Chỉ là Triệu Văn Uẩn tuổi nhỏ mà thông minh lại thêm vẻ ngoài thanh tú lanh lợi còn Triệu Tông Thực thì đã ngoài 30 rồi, không có sức hấp dẫn đối với Quan gia vốn yêu thích vẻ đẹp thư sinh nho nhã, chỉ phạm lỗi nhỏ thôi Quan gia đã thấy vô cùng bất mãn rồi.
Bây giờ đứa con trai 12 tuổi của Triệu Tông Thực đã đứng ra tranh đấu, lại cùng tuổi với Triệu Văn Uẩn, từ miêu tả của tin tức trong cung mà nói biểu hiện của Triệu Trọng Châm vượt xa Triệu Văn Uẩn, Triệu Văn Uẩn chỉ thông minh lanh lợi nhưng tuyệt đối không có tài năng thiên phú, cũng không có bản lĩnh cưỡi ngựa bắn cung càng không có khí phách thực hiện lời thề khôi phục sự nghiệp vĩ đại của tổ tiên, nhiều nhất thì y cũng chỉ là một con nai hoạt bát mà thôi, hoàn toàn không có khí chất nuốt mây nhả khói của loài rồng phượng.
Trương Nghiêu Tá cảm thấy bản thân như sắp nổi điên lên, hôm nay mới là lần đầu, khi Triệu Trọng Châm vừa xuất đầu lộ diện y hoàn toàn gây sức ép cho Triệu Văn Uẩn, vậy sau này thì sao?
Trương Nghiêu Tá lòng nóng như lửa đốt, đi đi lại lại trong phòng, lão đã mưu tính kế hoạch này được 10 năm rồi, từ trước đến nay chưa bao giờ gần sát với mục đích giống như bây giờ, nhưng vào lúc này lại xuất hiện một tên Triệu Trọng Châm lại một lần khiến công sức của lão đổ xuống sông xuống biển, Trương Nghiêu Tá làm sao có thể cam tâm? Làm sao có thể nhận thua chứ?
Lúc này, một suy nghĩ gian ác không thể xoa dịu nỗi đau trong lòng Trương Nghiêu Tá, "Nếu như không thắng được thì tiêu diệt nó luôn!"
"Không được! Phải bình tĩnh lại, hậu quả quá nghiêm trọng, một khi bại lộ thì xong đời hoàn toàn."
"Nhưng nếu không làm như thế thì còn cách nào khác có thể giải quyết chứ?"
Các loại mâu thuẫn đang diễn ra trong đầu Trương Nghiêu Tá quả thực khiến lão không thể xác định rõ biện pháp.
Cuối cùng thì Trương Nghiêu Tá cũng từ bỏ suy nghĩ ám sát Triệu Trọng Châm, kinh nghiệm mấy chục năm nói cho lão biết chưa đến thời khắc nguy cấp thì đừng nghĩ đến cách này, nếu không thì dù có giết chết thành công, kẻ tình nghi lớn nhất cũng là lão.
Mặc dù từ bỏ suy nghĩ ám sát Triệu Trọng Châm nhưng không có nghĩa là Trương Nghiêu Tá sẽ khoanh tay chịu chết, cứ cho là không giết Triệu Trọng Châm thì cũng có thể làm y mất mặt, sẽ miêu tả y thành một thiếu niên có tâm cơ sâu xa, dùng tâm cơ sâu xa của y để ủng hộ Triệu Văn Uẩn đơn thuần lương thiện.
Ngoài ra lúc nào cũng phải giám sát Triệu Trọng Châm, nắm được nhược điểm của y, lợi dụng nhược điểm của y để lật đổ y hoàn toàn.
Thư định tội của Phạm Ninh ngày sau mới đưa đến kinh thành, cùng với thư định tội, còn có các ghi chép về những việc xấu của em vợ Dương Độ và chứng cứ việc gã đã giết người trên phố. Ngoài ra thư định tội còn nhằm vào Lý Đức Xương.
Bởi vì nhân chứng vật chứng đều đầy đủ, chứng cứ lại vô cùng xác thực, lúc đó Tri Chính Đường đã thông qua quyết định đã được mọi người đồng ý để bãi bỏ mọi chức vụ của Dương Độ, giao gã cho Đại Lý Tự thẩm tra.
Lý Đức Xương đồng thời cũng bị Xu Mật Viện bãi bỏ chức vụ trong quân trở thành thường dân, Cố Trường Vũ được thăng lên làm Tả tuần kiểm sứ, chỉ huy sứ Diêu Cẩm được thăng làm Hữu tuần kiểm sứ.
Tri Chính Đường chấp nhận lời đề nghị của Phạm Ninh bãi bỏ chức vụ ti lục Chu Hành và phán quan Lưu Xích, điều đến các châu khác để làm hạ cấp, thăng cho Tống Lăng làm phán quan, để xóa bỏ sự ảnh hưởng xấu của Dương Độ, đánh giá các quan viên của phủ Ứng Thiên trong hai năm qua hoàn toàn đều không còn giá trị, bắt đầu đánh giá lại.
Lúc này, Tri Chính Đường lại bổ nhiệm Vương An Thạch làm thông phán của phủ Ứng Thiên thông qua đề nghị của tả tướng Phú Bật.
Liên tục trải qua ba ngày chấn động, tình hình của phủ Ứng Thiên đã dần dần yên ổn, lề lối quan lại của phủ Ứng Thiên đã có dấu hiệu khởi sắc, tàn dư của Dương Độ được loại bỏ hoàn toàn. Tạm thời Phạm Ninh vẫn chưa bổ nhiệm chức vụ ti lục tham quân mới, thay vào đó để hai tên phụ tá của mình chia ra giữ quyền chưởng quản lục tào, hành sử của Ty lục tham quân.
Cho đến lúc này, Phạm Ninh hoàn toàn nắm trong tay quyền binh của phủ Ứng Thiên, phủ Ứng Thiên chính thức mở ra khởi đầu cho thời đại Phạm Ninh.
Vào buổi sáng, Phạm Ninh đi cùng với Thương tào tham quân La Liên và phụ tá Công Tôn Huyền Sách, lần đầu tiên đi thị sát kho hàng của phủ Ứng Thiên.