Bọn họ lên tiếng tạo ra dư luận vì cải cách chính trị của Triệu Trọng Châm, nói là ủng hộ cải cách, không bằng nói là ủng hộ Triệu Trọng Châm thừa kế đại thống.
Ra khỏi Tào phủ, Phạm Ninh đưa Triệu Trọng Châm trở về cung trước, trên xe ngựa, Triệu Trọng Châm không hiểu hỏi:
- Ta vẫn cho là bắt tay từ việc mở tài khoản cho binh lính trước, lúc Phạm thúc giải thích với lão gia tử, tại sao lại biến thành giảm bớt binh lính trước?
Phạm Ninh khẽ mỉm cười.
- Muốn nhặt quả hồng thì phải bóp mềm, cải cách cũng phải bắt tay từ chỗ dễ dàng nhất, giảm bớt binh lính nhất định sẽ động đến rất nhiều lợi ích của binh lính, nhưng chúng ta bồi thường hai mươi mẫu đất, lợi ích của binh lính được bồi thường, mâu thuẫn thì sẽ không lớn lắm, hơn nữa cắt giảm binh lính có thể lấy đi cơ hội cắt xét của rất nhiều tướng lĩnh ăn không bổng lộc, chúng ta không nhắc chuyện cũ, nhưng nếu như không biết điều, vậy cũng đừng trách lúc vô tình chúng ta kiểm tra bổng lộc, đây gọi là trước tiên dùng đạo lý thuyết phục sau đó mới dùng đến áp lực, trước tiên thể hiện lòng dạ bồ tát, sau đó lộ ra thủ đoạn sét đánh, khiến các tướng lĩnh không còn lời gì để nói.
Triệu Trọng Châm bừng tỉnh hiểu ra, khom người xin lỗi nói:
- Phạm thúc cao minh, cháu xin học hỏi.
Phạm Ninh lại cười nói:
- Từ trước đến giờ cải cách trước khác nay khác, bây giờ chúng ta chỉ phải bỏ ra hai ngàn khoảnh ruộng là có thể loại bỏ mâu thuẫn với binh lính, tương lai muốn cắt xén ba trăm ngàn người, triều đình không nhất thiết phải bỏ ra sáu chục ngàn khoảnh đất, cho nên đây chỉ là thử nghiệm, sau này thiên hạ cải cách sẽ có biện pháp bồi thường khác, không thể mò kim đáy bể.
- Cháu đã hiểu, sáng mai sẽ đến giục Hàn tướng công, để ông ấy lấy ra đất đai và bạc.
Đang nói chuyện vui vẻ, Phạm Ninh đã đưa Triệu Trọng Châm đến trên cửa đông, từ chỗ này y đi về nhà trọ Hoằng Văn Quán, trước khi chưa chính thức nhậm chức Triệu Trọng Châm chỉ là học sinh của Hoằng Văn Quán.
Ngay sau đó Phạm Ninh lại để cho xe ngựa đi đến phủ của Chu Nguyên Phong, hắn đi công tác một mình ở kinh thành, nhất định sẽ ở lại phủ Chu Nguyên Phong, mà không phải phủ đệ chú trọng quy củ của cha vợ.
...
Buổi trưa ngày hôm sau,"Tiểu Báo", "Tín Báo" và "Triều Báo" đều phát hành một phần văn chương Tào Tông viết "Bàn về nguy hại của việc thừa binh", văn chương phân tích sự thật, từ gánh nặng tài lực, cuộc sống khốn khổ của binh lính, sức chiến đấu giảm nhanh cùng với nội bộ quân đội tham ô mục nát hoành hành, cả bốn phương diện tiến hành trình bày cặn kẽ.
Phần văn chương này đăng ra, nhất thời tạo nên cơn sóng lớn trên dưới triều đình, lúc này quyết định thực hiện cải cách sương quân Kinh Đông Lộ vẫn còn chưa chính thức tuyên bố, rất nhiều người không hiểu mũi kiếm của Tào Tông chỉ về hướng nào.
Ngày hôm qua Trương Nghiêu Tá biết được chuyện Triệu Trọng Châm phát triển rộng cải cách quân đội sương quân Kinh Đông Lộ, chuyện này khiến Trương Nghiêu Tá vừa hận vừa nôn nóng, hận là Triệu Văn Uẩn không tranh giành, bị Triệu Trọng Châm từ từ đạp dưới chân, ở trong cung mười năm mà không bằng Triệu Trọng Châm mới ở mấy tháng.
Triệu Trọng Châm đã được phong làm Lương quận vương rồi, thay thiên tử tuần tra Kinh Đông Lộ, đây rõ ràng là muốn báo trước việc lên chức, Triệu Văn Uẩn thì đang làm gì, vẫn còn đi học ở Hoằng Văn Quán, hắn ta không thể tranh giành tiếng nói một chút nào.
- Kẻ bất tài! Hắn ta thật là bất tài không chịu được.
Trương Nghiêu Tá giận đến mức cầm tờ báo vỗ mạnh lên bàn.
- Chính hắn ta không tranh giành, ta liều mạng hơn vì hắn ta thì có ích gì?
Dương Khải thấy Trương Nghiêu Tá lại ném trách nhiệm về phía Triệu Văn Uẩn, trong lòng âm thầm thở dài một tiếng, mỗi lần xảy ra chuyện, trách nhiệm đều là của người khác, vị Trương thái sư này chưa từng kiểm điểm sai lầm của mình.
- Cổ Xương Triều nói thế nào? - Trương Nghiêu Tá quay đầu hung hãn trừng mắt nhìn Dương Khải.
Sáng hôm nay Dương Khải bí mật gặp mặt Lý Vân, con rể của Trương Nghiêu Tá, Trương Nghiêu Tá lại đặt hy vọng lên Cổ Xương Triều.
Dương Khải lắc đầu.
- Lý Vân nói, Cổ Xương Triều chưa bao giờ hi vọng Cổ gia đảm nhiệm một trong ba tướng quốc, Cổ Xương Triều nói, có hắn ta đảm nhiệm một chức tướng quốc, hắn ta đã không hổ thẹn với tổ tiên rồi, con cháu tự có phúc của con cháu, không cần hắn ta quan tâm.
- Không biết xấu hổ, khốn nạn.
Trương Nghiêu Tá hận đến nghiến răng, muốn một phát cắn chết Cổ Xương Triều, ban đầu lúc Triệu Văn Uẩn chiếm thế thượng phong, là ai giữ vững ba tướng quốc mới chịu cùng gã liên minh, bây giờ thấy thiên tử nghiêng về Triệu Trọng Châm, lại nuốt lời.
Loại người hai mặt như Cổ Xương Triều khốn khiếp, so với đám Hàn Kỳ, Phạm Ninh thì còn đáng hận hơn.
Dương Khải lại nói:
- Nhưng mà Lý Vân còn tiết lộ một chút tin tức.
- Tin tức gì?
- Thiên tử muốn phổ biến cải cách sương quân ở Kinh Đông Lộ, chuẩn bị cho Triệu Trọng Châm đứng đầu.
- Đứng đầu cái rắm!
Trương Nghiêu Tá oán hận nói:
- Một đứa bé như nó thì biết cái gì. Rõ ràng là Phạm Ninh đang làm, đến cuối cùng cho nó đến hái đào, biến thành công lao của nó.
- Thái sư, vấn đề ở đây, ta đồng ý cách nhìn của Cổ Xương Triều, đây là thiên tử đang thử thách Triệu Trọng Châm, một khi cải cách thành công, sợ rằng Triệu Văn Uẩn thật sự thua rồi.
- Ngươi cho rằng như vậy? - Trương Nghiêu Tá trợn to hai mắt hỏi.
Dương Khải gật đầu.
- Thái sư, đây là một điềm báo rất nguy hiểm, ngày hôm qua một mình thiên tử triệu kiến Phạm Ninh và Triệu Trọng Châm đến cung Kỳ Lân, còn không cho phép bất kì nội thị nào ở lại, ta cảm thấy có gì không đúng, chuyện khác thường tất có yêu tà, nhất định khi đó thiên tử đã chấp thuận điều gì đó, hoặc là ám chỉ gì, nhưng chúng ta lại không biết được.
Ngày hôm qua đối thoại trong điện Kỳ Lân vô cùng bí mật, ngay cả Trương Nghiêu Tá nhận tin tức nhanh nhất trong cung cũng không biết được nội dung nói chuyện, chuyện lão lo lắng nhất đã xảy ra rồi.
Trương Nghiêu Tá nhất thời hoảng loạn, giọng nói lộ ra vẻ gấp gáp:
- Chúng ta quyết không thể để Triệu Trọng Châm cải cách thành công, đây là hy vọng cuối cùng của chúng ta, ngươi nói nên làm thế nào?
...
Báo chí của ngày thứ ba lại xuất hiện phần văn chương của Cao Kế Tuyên, gia chủ Cao gia, đáp lại "Bàn về nguy hại nhũng binh" của Tào Tông ngày hôm qua, mà lúc này, rất nhiều triều thần đều biết Lương quận vương mới sắc phong thật sự vô tích sự, lại đi nhằm vào cải cách sương quân Kinh Đông Lộ, ban đầu mấy lão đứng đầu quân đội ủng hộ Triệu Trọng Châm.
Trong ngự thư phòng, Triệu Trinh buông báo trong tay xuống, trên mặt lộ ra ý cười, hoàng tôn Triệu Trọng Châm làm việc không tệ, hiểu được trước hết phải tranh thủ dư luận, tranh thủ sự ủng hộ của mấy lão già đứng đầu quân đội, trên đạo nghĩa đạt được đầy đủ ủng hộ, như vậy mới có thể khống chế được lời nói phản đối, đây là điểm mấu chốt nhất.
Triệu Trinh dĩ nhiên biết là Phạm Ninh ra chủ ý, nhưng ông lại không quan tâm đem hết công lao cho Triệu Trọng Châm, Triệu Trọng Châm là soái, Phạm Ninh là tướng, đại tướng lập được công lao, đương nhiên là quy tất cả về cho nguyên soái.