Dĩ nhiên, Triệu Trọng Châm được phong là Lương quận vương cùng cấp bậc với Lang Gia quận vương, biểu thị y đã đuổi kịp Triệu Văn Uẩn, nếu như Triệu Trọng Châm được phong là Lương vương, vậy thì cục diện đã hoàn toàn ngã ngũ rồi.
Cho dù nói thế nào, hôm nay Tào Tông đặc biệt vui mừng chuẩn bị rượu để khoản đãi hai vị khách quý.
Tào Tông bưng rượu lên cười nói với Triệu Trọng Châm:
- Mạng lưới quan hệ là tài nguyên quý báu, rất nhiều mâu thuẫn xích mích nhìn như không có cách giải quyết, nhưng lượn quanh một vòng, ngài sẽ phát hiện ra chìa khóa tháo gỡ nó ở đâu.
Phạm Ninh ngồi bên cạnh cười nói:
- Những lời này của lão gia tử ta thấu hiểu rất rõ, ban đầu Dương Độ khống chế chặt chẽ quyền hành chính trị và quân sự phủ Ứng Thiên, ta thật sự không biết bắt tay từ đâu, nhưng phân tích bối cảnh Tả Tuần Sử Cố Trường Vũ, phát hiện tổ phụ y từng là thuộc hạ của Tào lão gia tử, cuối cùng dựa vào một bức thư của Tào lão gia tử, giúp ta mở ra cục diện này.
Phạm Ninh tâng bốc không để lộ dấu vết khiến Tào Tông vui vẻ cười ha hả, Phạm Ninh thấy cảm xúc lão rất tốt, nháy mắt ra hiệu với Triệu Trọng Châm.
Triệu Trọng Châm nói:
- Thật ra thì hôm nay ta cùng Phạm sứ quân tới thăm Tào các lão, là có chuyện mong Tào các lão giúp đỡ.
- Các vị nói đi, chỉ cần ta có thể làm được, ta nhất định hết lòng tương trợ.
Triệu Trọng Châm nói qua tình hình tiến hành cải cách ở sương quân Kinh Đông Lộ.
Sắc mặt Tào Tông cứng lại, mặc dù Triệu Trọng Châm luôn nhấn mạnh chỉ là điểm thử nghiệm, nhưng Tào Tông vẫn nhanh nhạy cảm nhận được tình thế chính trị trong đó, thiên tử không vừa lòng với quân đội, muốn dùng quân đội làm nơi đầu tiên cải cách chính trị.
Binh thừa là thừa nhất trong ba thừa, thử tính mỗi tên lính trung bình bổng lộc quân đội mỗi tháng bốn xâu tiền, một năm chi ra năm mươi xâu tiền, Đại Tống có một triệu hai trăm ngàn quân đội, gánh bổng lộc quân đội năm đến sáu mươi triệu, còn có ăn uống mặc ở quanh năm suốt tháng của binh lính, còn chế tạo binh giáp, chế tạo binh khí quân đội, xây dựng quân doanh, chăn ngựa vân vân và có chi phí khác liên quan trong quân đội.
Mà thu nhập tài chính một năm của Đại Tống không đến tám chục triệu xâu, quân đội đã hao phí hơn nửa, chi phí quân sự vẫn kinh người như vậy, sức chiến đấu của quân đội Tống càng ngày càng kém, vấn đề nằm ở đâu, trong lòng mọi người đều hiểu, trong quân đội Đại Tống đang hư hao ít nhất một nửa, kết quả chính là chi phí quân đội càng ngày càng tăng, binh lính cũng càng ngày càng khốn khổ.
Những vấn đề này Tào Tông cũng biết, nhưng cải cách quân đội sẽ liên quan đến lợi ích của bao nhiêu người, nếu như Triệu Trọng Châm thực hiện, sợ rằng y sẽ trở thành kẻ địch chung của toàn bộ quân đội, đắc tội quá người nhiều, dù là điểm thử nghiệm cũng sẽ khiến người thu được lợi ích trong quân đội phản cảm mạnh mẽ, từ đó dẫn đến quân đội không ủng hộ Triệu Tông Thực.
Tào Tông thật sự hơi khó xử, lão không hy vọng Triệu Trọng Châm đảm nhiệm chuyện vô tích sự khó giải quyết này, nhất thời, Tào Tông trầm ngâm không nói.
Phạm Ninh nhìn ra cái khó của Tào Tông, lại khuyên nhủ:
- Tào các lão, đây là một đề thi thiên tử ra cho điện hạ, rất quan trọng đối với tiền đồ của điện hạ, kết quả thế nào không quan trọng lắm, chủ yếu là điện hạ có để tâm làm việc hay không.
Cuối cùng Tào Tông hiểu được, trợn to hai mắt hỏi:
- Ngươi nói là liên quan đến cải cách chính trị Kinh Đông Lộ lần này.
Phạm Ninh chậm rãi gật đầu.
- Thật sự như vậy.
- Nói như vậy, vậy không làm cũng phải làm rồi, các ngươi định bắt tay từ đâu?
Triệu Trọng Châm lắc đầu.
- Manh mối của ta không được rõ ràng, hay là mởi Phạm sứ quân nói đi.
Phạm Ninh liền nói:
- Chúng ta định bắt tay xử lý từ tàn quân già yếu, sương quân hơn bốn mươi tuổi trở về quê hương, mỗi người bồi thường hai mươi mẫu đất, coi như tiền dưỡng lão.
Phạm Ninh cân nhắc rất nhiều lần, đặt ra chỉ tiêu nghỉ hưu là bốn mươi tuổi, tuổi thọ trung bình của dân Đại Tống là hơn năm mươi tuổi, cho nên mới nói người thọ bảy mươi xưa nay hiếm, bốn mươi tuổi xuất ngũ, cho hai mươi mẫu ruộng là đủ dưỡng lão rồi.
Đây cũng là ưu thế của điểm thí nghiệm, bởi vì là điểm thử nghiệm, số người ít, mới có đầy đủ tài nguyên tiến hành bồi thường, nếu là phát triển rộng khắp thiên hạ, qua tuổi xuất ngũ, lấy đâu ra hai mươi mẫu đất bồi thường mỗi người, sợ rằng năm mẫu đất cũng không có.
Tào Tông gật đầu nhẹ, điểm đột phá này không tệ lắm, có bồi thường, chỉ nhằm vào binh lính, mâu thuẫn rất thấp với tướng lĩnh, vẫn có thể tạm phát triển được.
Triệu Trọng Châm ngồi bên cạnh bổ sung nói:
- Thật ra cũng vì bước thứ hai, thực tế chuẩn bị cho việc quản lý không bổng, cho các cấp tướng lĩnh một cơ hội đổi sai khiến bọn họ kiểm tra lại bản thân, không chờ chúng ta tra đến, nếu không thì quân pháp vô tình.
- Vậy cũng được, nếu như là vậy, cũng không nên nói là cải cách, hai chữ cải cách quá nhạy cảm rồi, nói là chỉnh đốn dọn dẹp quân đội, các ngươi cảm thấy thế nào?
Phạm Ninh cười nói:
- Dốc sức hạ độ khó xuống không có lợi với điện hạ, đến cuối cùng chấm điểm cũng bị kéo xuống thấp.
Tào Tông nhất thời tỉnh ngộ.
- Đúng! Đúng! Đúng! Là ta suy nghĩ không chu đáo.
- Thực tế vẫn là cải cách, ta tính toán phát triển rộng việc tu sửa binh pháp, giảm chín quân doanh xuống còn bốn, mỗi quân doanh năm ngàn người, không thay đổi thời gian dài của binh lính, biên chế ra chiến trường cũng không thay đổi, như vậy tránh được lúc tác chiến bị động, tướng không biết binh, binh không biết tướng.
Đại Tống thừa kế chế độ triều Đường, thời đại hòa bình là một biên chế, lúc tác chiến lại là một loại biên chế khác, lúc tác chiến lộ ra hỗn loạn, khó mà cân đối phối hợp, cải cách chính trị của Phạm Ninh vừa muốn biên chế bình thường và thời chiến kết hợp lại làm một, không có chỉ huy sứ, đô chỉ huy sứ, chỉ có tướng, phó tướng, thiên tướng, lữ soái, đội trưởng, hỏa trưởng, binh lính, bảy cấp đơn giản, cải cách như vậy liền khiến cho binh biết kỳ tướng, tướng luyện kỳ binh, đề cao sức chiến đấu quân đội.
Tào Tông cười nói:
- Dù sao cũng chỉ là thử nghiệm mà! Cho dù thay đổi như thế nào, ta cũng dốc sức ủng hộ, nơi nào cần ta ra mặt xử lý, ta nhất định sẽ ra mặt, tuyệt đối không chậm trễ.
Phạm Ninh cười nói:
- Thật đúng là có một chuyện cần lão gia tử ủng hộ, hai ngày nay có thể đăng lên báo một phần văn chương, lên án mạnh mẽ tai hại của thừa binh đối với Đại Tống không?
Ủng hộ hay không, không phải chỉ nói miệng là được, cần phải hành động thực tế, dựa vào tiếng tăm cao quý của Tào gia ở trong quân đội Tống, văn chương của Tào Tông chính là một loại bày tỏ thái độ rõ ràng.
Tào Tông trầm ngâm lại nói:
- Ta sẽ cố gắng thuyết phục Thạch gia, Cao gia, Hàn gia, Vương gia cùng Phan gia, sáu gia tộc của chúng ta viết một phần văn chương trợ uy quận vương điện hạ cải cách chính trị.
Hậu nhân Thạch Thủ Tín, Tào Bân, Cao Hoài Đức, Hàn Trung Ngạn, Vương Thẩm Kỳ, Phan Mỹ, bọn họ trong quân đội Đại Tống rất có uy tín, đều ủng hộ Triệu Tông Thực làm nhân vật quan trọng quân đội chính thống.