Đại Tống Siêu Cấp Học Bá (Dịch Full )

Chương 719 - Chương 716

dai tong sieu cap hoc ba
Chương 716
 

Triệu Trọng Châm ngồi bên cạnh ghi chép tóm tắt cuộc nói chuyện, bấy giờ mới lên tiếng:

- Ta cũng nghiêng về phương án thứ nhất, dù sao chỉ có chín quân doanh, đều đóng quân ở các châu tương đối lớn, cửa hàng tiền Chu thị có thể mở chín chi nhánh, đơn giản lại có hiệu quả.

Dừng một chút, Triệu Trọng Châm cười tiếp lời:

- Trong tài khoản tiền có thể điều chỉnh hạn chế hay không? Chủ yếu đề phòng bản thân binh lính phung phí tiêu hết, tốt nhất là giữ lại một ít cho người nhà bọn họ.

Phạm Ninh lắc đầu.

- Điều này không cần thiết, hạn chế ngược lại sẽ khiến binh lính nảy sinh nghi ngờ với cửa hàng tiền, tiết kiệm hay không là vấn đề tính cách cá nhân, hạn chế lấy tiền cũng không có ích gì, hắn ta không lấy tiền cũng có thể đi mượn, cuối cùng vẫn không khá gì nhau, ta cảm thấy cứ tự do lấy tiền gửi thì tốt hơn.

Lưu đại chưởng quỹ trầm tư chốc lát nói:

- Nếu như là do chủ nhân tới phổ biến chuyện này, vậy cửa hàng tiền Chu thị có cần tránh né hay không? Để tránh bị người khác chỉ trích, nói chủ nhân giữ quyền hành mưu tính chuyện riêng.

Lưu đại chưởng quỹ thật sự lo lắng, lợi ích trong này của hắn rất lớn, chi phí quân đội hàng năm là chi tiêu lớn nhất triều đình, trong này liên quan đến bổng lộc, mua vật liệu, chế tạo vật phẩm quân đội, xây dựng quân doanh, bảo đảm hậu cần vân vân.

Đem bổng lộc đưa cho cửa hàng tiền, như vậy chi tiêu quân đội tiếp theo cũng sẽ tiếp tục đưa giao cho cửa hàng tiền, đó đúng là số tiền bạc kinh người, cửa hàng tiền khác nhất định sẽ vô cùng ghen tỵ.

Hắn ta biết mỗi một cửa hàng tiền lớn đều có bối cảnh phía sau, giống như cửa hàng tiền Kim Kiều Trương gia, trước mắt là cửa hàng tiền lớn nhất phủ Ứng Thiên, cửa hàng tiền Chu thị mới vừa đến phủ Ứng Thiên đã nhận đơn đặt hàng lớn như vậy, cửa hàng tiền Kim Kiều nhất định sẽ nhảy lên.

Hắn ta lo lắng chủ nhân sẽ bị người trong triều công kích.

- Không cần lo vấn đề này.

Triệu Trọng Châm quả quyết hủy bỏ lo âu của Lưu đại trưởng quỹ.

- Ta sẽ báo cáo với thiên tử, được thiên tử đồng ý, nói cửa hàng tiền Chu thị hợp tác là ý của thiên tử, không ai dám nói ra nói vào.

Phạm Ninh cũng cười nói:

- Gần quan được ban lộc để cửa hàng tiền Chu thị tham gia trước thời hạn rất bình thường, ta không thèm để ý người khác chỉ trích vấn đề này, chỉ là phổ biến ở Kinh Đông Lộ đã, cửa hàng Chu thị bên này phải chuẩn bị trước.

Lưu đại chưởng quỹ gật đầu.

- Hôm nay ta bắt đầu cân nhắc.

Lúc này, Phạm Ninh nhìn qua sắc trời không còn sớm, hắn cười nói với Triệu Trọng Châm:

- Nói qua sắp xếp hai ngày này, hôm nay ta đi gặp Hàn tướng công Hàn Kỳ, chúng ta cần lão ủng hộ tiền và đất đai, lão đồng ý ra sức tranh thủ, ngày mai ngài lại đến hối thúc lão.

- Ngoài ra, tốt nhất buổi tối đi hỏi thăm ông cụ Tào, tranh thủ sự ủng hộ của lão, tiện thể xin lão giúp ngài liên kết với quân doanh tốt nhất, chiều mai đến điều tra nghiên cứu, có lợi cho ngài khi viết báo cáo.

- Tối nay phải đến?

Phạm Ninh gật đầu.

- Tối hôm nay đến.

Triệu Trọng Châm do dự.

- Ta đang suy nghĩ có nên nói trước với cha hay không?

- Ngài đã bao lâu không gặp cha?

- Khoảng hai tháng.

Triệu Trọng Châm thở dài nói:

- Thật ra, chuyện xảy ra trong cung ta cũng không nói với người.

- Chuyện này cũng như vậy, ta nghĩ cha ngài luôn lặng lẽ quan tâm ngài, trong cung xảy ra rất nhiều chuyện y đều biết, nếu như y muốn biết cái gì, y sẽ thông báo với ngài.

Triệu Trọng Châm yên lặng gật đầu.

- Ta biết rồi, tối nay ta sẽ đến Tào phủ, nhưng Sứ quân đi cùng ta được không?

Y ngẩng đầu lên, mong đợi nhìn Phạm Ninh.

Phạm Ninh cười.

- Ta dĩ nhiên phải đi cùng người, chỉ là chuyện này trên danh nghĩa ngài là chủ đạo, cho nên ngài đến liên hợp tốt hơn, ta có thể sai người đưa tin thay ngài.

Trong lòng Triệu Trọng Châm thở phào nhẹ nhõm.

- Được rồi! Bây giờ ta viết một tấm thiếp bái phỏng.

Suy cho cùng y mới chỉ mười hai tuổi, rất nhiều chuyện y không thể một mình đối mặt giống như người trưởng thành.

Triệu Trọng Châm viết thiếp bái phỏng, Phạm Ninh sai Chu Báo đưa thiếp bái phỏng của hắn và Triệu Trọng Châm đến Tào phủ.

Phạm Ninh ăn cơm tối trong cửa hàng tiền, để Lưu đại chưởng quỹ sắp xếp cho hắn một chiếc xe ngựa, hắn ngồi xe ngựa cùng Triệu Trọng Châm đến Tào phủ.

Sắc trời đã dần dần tối đen, xe ngựa đi chậm dọc theo phố đông.

Lúc này, Phạm Ninh hỏi:

- Hôm nay ta hơi nghi ngờ, tại sao Quan gia muốn hỏi ta có võ nghệ hay không, điện hạ biết là vì sao không?

Triệu Trọng Châm suy nghĩ lại cười nói:

- Ta cảm thấy ý nghĩ của hoàng tổ phụ ban đầu là để thúc đảm nhiệm tri phủ Chân Định kiêm Tây Lộ Phòng Ngự Sử Hà Bắc chứ không phải đến phủ Ứng Thiên.

- Cái gì? - Phạm Ninh kinh hãi, tại sao là để cho hắn đi biên cương?

- Thật sự là như vậy?

Triệu Trọng Châm cười lên.

- Ta cũng không biết, có một lần hoàng tổ phụ ngẫu nhiên nói, ông ấy nói thúc không thể ở nơi nhàn hạ, trước kia đi Côn Châu, sau đó đến phủ Chân Định, ông nói đề nghị thúc luyện võ nghệ thật giỏi, sau này khai chiến với quân đội nước Liêu.

- Cho dù khai chiến với quân đội nước Liêu cũng không cần ta ra chiến trường, ta là soái chứ không phải đại tướng, chỉ cần biết cưỡi ngựa là được.

Phạm Ninh nhất thời tỉnh ngộ lại.

- Khó trách ông còn hỏi ta có biết cưỡi ngựa hay không.

- Vậy thì đúng rồi, hoàng tổ phụ thật sự muốn cho thúc đi biên cương.

Phạm Ninh khẽ cắn môi dưới.

- Nhưng vẫn để ta đi phủ Ứng Thiên, đoán chừng muốn ta làm chuyện gì đó ở phủ Ứng Thiên.

- Phạm thúc, ta thật sự mong cải cách lần này thành công.

Yên lặng giây lát, Triệu Trọng Châm nhỏ giọng nói.

Phạm Ninh liếc qua ánh mắt y, thấy được trong mắt có một sự trưởng thành và quật cường không hợp với tuổi tác của y.

Thiếu niên mới mười hai tuổi, bắt đầu có lý tưởng và hoài bão rồi.

Phạm Ninh thành khẩn nói:

- Sở dĩ ta nói với ngài cải cách chính trị thành công là niềm vui ngoài ý muốn, thất bại là trong dự liệu, cũng không phải là nói lần này cải cách sương quân Kinh Đông Lộ sẽ thất bại, ngược lại, ta nắm chắc chín phần thành công, nhưng chuyện ta lo lắng nhất là sợ nói gạt ngài, khiến ngài cảm thấy cải cách chính trị rất đơn giản, giống như một huyện lệnh có thể quản lý huyện rất khá, nhưng không thể vì vậy nói gã có thể quản lí tốt cả thiên hạ, cải cách chính trị khó khăn, không phải Kinh Đông Lộ rất khó, mà cải cách chính trị cả thiên hạ vô cùng khó khăn, lợi ích cần đạt được quá lớn, đợi sau này ngài sẽ hiểu.

Trong mắt Triệu Trọng Châm lóe lên nghi vấn, y không hiểu 'Đợi sau này sẽ hiểu' có ý gì.

Tào Tông hết sức nhiệt tình tiếp đãi Phạm Ninh và Triệu Trọng Châm, một canh giờ trước, trong đại nội truyền ra ý chỉ, phong Triệu Trọng Châm làm Lương quận vương, trấn giữ Nam Kinh, thay thiên tử tuần tra Kinh Đông Lộ.

Người hơi hiểu tình thế triều đình đều biết, Triệu Trọng Châm được phong tước vị quận vương có hàm ý gì, phải biết, người ủng hộ lớn nhất phe phái Triệu Văn Uẩn chính là thiên tử Triệu Trinh, mà sự biến đổi nhỏ thái độ của thiên tử Triệu Trinh là một tín hiệu mạnh mẽ cho mỗi một quan đại thần.

Bình Luận (0)
Comment