Trong lòng Cao Thao Thao trở nên lo lắng, nàng liên tục tự cảnh cáo mình, nhất định phải luôn để mắt tới chồng, không để y làm chuyện ngu xuẩn, không thể để Trương Nghiêu Tá bắt được nhược điểm của y.
rời chưa sáng, Phạm Ninh đã dậy rồi, Chu Bội ngủ ở bên cạnh nhỏ giọng nói:
- Ngoài trời còn chưa sáng, cũng không vội lên triều, ngủ thêm chút nữa đi mà.
- Hôm nay bắt đầu thi hành bước đầu tiên của cải cách chính trị, phải đến quan doanh sớm một chút.
Chu Bội giơ tay nhẹ nhàng vuốt lên khuôn mặt của chồng:
- Chàng có chút lo lắng sao?
Phạm Ninh gật đầu, dùng khuôn mặt vuốt nhẹ vào tay của nàng, cảm nhận sự ấm áp trên tay của nàng.
- Nàng cứ ngủ tiếp đi, A Thiến có lẽ đã dậy rồi.
- Thiếp cũng không ngủ được nữa, chàng đỡ thiếp một chút.
Phạm Ninh đỡ sau lưng cho vợ ngồi dậy, A Nhã đi vào đưa áo khoác cho nàng, Chu Bội chống lưng rồi nói:
- Ngươi rửa mặt chải đầu cho quan nhân trước đi, hôm nay quan nhân phải đi ra ngoài sớm.
A Nhã dạ một tiếng, ra ngoài cửa trước, Phạm Ninh còn muốn đỡ vợ, Chu Bội đẩy hắn ra cửa cười nói:
- Mau đi đi, thiếp đi ra sau viện đi bộ, hoạt động một chút.
Phạm Ninh rửa mặt chải đầu xong, Phạm Ninh đi đến ăn sáng, Âu Dương Thiến đã đưa cho hắn một bát cháo ngon, lại lấy hai chiếc màn thầu nhân thịt và vài đĩa rau.
Phạm Ninh thấy Âu Dương Thiến có chút không vui, liền cười hỏi:
- Sao thế? Ai chọc giận nàng rồi?
- Còn không phải là con gái quý giá của chàng sao, tối qua khóc cả đêm, thực sự khiến thiếp tức chết mất.
- Con gái làm sao thế?
- Nó thấy hai con nai con chưa đủ, còn đòi nuôi một con khỉ nhỏ, bị thiếp mắng cho một trận, khỉ rất nguy hiểm, có thể cho con gái nuôi sao?
Phạm Ninh suy nghĩ một chút nói:
- Không thể nuôi khỉ, nhưng có thể nuôi vài con thỏ hoang, nghe nói có bán trên đường, để quản gia mua hai con về là được rồi.
- Nghe nói thỏ hoang cũng cắn người đó.
Phạm Ninh khẽ mỉm cười:
- Nàng muốn cho nó cắn cũng không có cơ hội, căn bản không bắt được nó, dù sao nàng cứ cho con nhìn, sau đó thả ở trên núi là được rồi.
- Chàng cứ chiều con gái như thế, ngày mai con muốn mặt trăng, xem chàng làm thế nào?
- Nói không chừng qua vài ngày nữa phải đi ra ngoài, nàng nói với con, cha đi hái mặt trăng rồi trở về ta dùng bạc trắng đánh một mặt trăng cho con.
Âu Dương Thiến không còn lời nào để nói nữa.
Tiến hành thay đổi quân đội là một việc vặt vãnh rất phiền phức, đầu tiên ba nghìn sương quân Kinh Đông Lộ sắp xếp ở trong vài châu phủ, chỉ xác nhận số người cũng phải chạy đi một vòng, cho nên vài ngày trước Sở Trị Quân luôn khua chuông gõ mõ chuẩn bị thay đổi nhỏ.
Đầu tiên là thành lập cơ cấu liên quan, Sở Trị Quân trước sau thành lập ty quyết sách, ty tham quân, ty chấp hành, ty giám sát và kho quân doanh, hiến binh doanh, tổng cộng có bốn ty hai doanh, trong đó ty quyết sách là cơ cấu quyền lực cao nhất.
Ngoại trừ bảy quan viên ra, Sở Trị Quân lại điều vào năm mươi tòng sự và văn lại, cùng với một nghìn tinh binh chọn ra từ sương quân phủ Ứng Thiên làm hiến binh.
Mệnh lệnh đã được truyền xuống dưới, điều tra binh sĩ bốn mươi tuổi trở lên ở các quân doanh, mệnh lệnh phân làm ba bước tiến hành kiểm kê binh lính quá tuổi, đầu tiên các quân doanh tự kiểm tra, lập sổ ghi chép, sau đó do ty chấp hành, ty giám sát và hiến binh doanh phân thành chín tổ, sắp xếp tiến vào chiếm giữ chín quân doanh, xác minh lại tuổi của binh lính, cuối cùng sau khi hoàn thành xác minh, binh lính bị sa thải sẽ tập trung ở phủ Ứng Thiên, sau khi tiến hành bồi thường thì trở về quê.
Tiến hành kiểm kê binh lính ở phủ Ứng Thiên trước, bên trong năm cái lều lớn của lều quân đội, sáu gã văn lại chia thành ba tổ, đang kiểm tra tư liệu của từng binh lính, mỗi tư liệu của binh lính tương đối hoàn thiện, bao gồm tuổi tác, hộ tịch, tình hình người nhà…vv cũng đã tiến hành đăng ký, cho nên thanh tra tương đối dễ dàng.
Trên tay ba tổ văn lại đều có một danh sách dày, một gã văn lại đọc tên, một gã văn lại ghi chép, sau khi kết thúc toàn bộ đăng ký, lại trao đổi danh sách thẩm tra lần nữa, công việc này tương đối đơn giản, hai ngày có thể hoàn thành.
- Hoàng Văn Vinh, 44 tuổi, hỏa trường, người Đào Mộc Hương huyện Đơn Châu Phong, nhập ngũ 10 năm.
Binh sĩ hơn 40 tuổi mỗi người ngoài được bồi thường hai mươi mẫu ruộng, hai thạch gạo ra, còn được trợ cấp tuổi quân, trên cơ bản là một năm một quan tiền.
Nếu như là hỏa trường bồi thường là ba mươi mẫu ruộng, giống như Hoàng Văn Vinh, nhập ngũ 10 năm, vậy được bồi thường 10 quan tiền, bởi vì gã là hỏa trường, cuối cùng gã được 30 mẫu ruộng, hai thạch gạo và mười quan tiền.
Ngoài ra Vương An Thạch đề xuất các tiêu chuẩn cho các tướng sĩ cấp thấp rút khỏi quân, mọi người thảo luận, tướng sĩ cấp thấp có thể đến 45 tuổi, bao gồm ba chức quan áp ti và đội trưởng, đội phó, bồi thường cũng cao hơn nhiều so với binh lính bình thường.
- Vương Bình, 47 tuổi, binh lính bình thường, người Cốc Thực phủ Ứng Thiên, nhập ngũ hai lăm năm.
Phạm Ninh ngồi ở bên cạnh nhướn mày nói với văn lại:
- Đem tư liệu của Văn Bình cho ta xem.
Văn lại vội vàng rút thẻ quân ra đưa cho Phạm Ninh, Phạm Ninh xem một chút, thẻ quân này đã ố vàng rồi, ít nhất đã mười chín năm.
Hắn lại đối chiếu với biểu kỷ niên bên cạnh một chút, Vương Bình này sinh năm Trung Tường Phù thứ bảy, nhập ngũ năm Cảnh Hữu thứ ba, tính ra không phải nhập ngũ hai mươi lăm năm.
Trở thành sương quân hai mươi lăm năm, vẫn là một binh lính bình thường, lão quân người lọc lõi điển hình, Lỗ Xuân Thu bên cạnh nhỏ giọng nói:
- Người lính này ta biết, năm năm trước đã chết rồi.
Phạm Ninh lập tức hiểu, năm năm trước thì không có nữa, nhưng quân bổng vẫn phát hành như thường, đây là quân bổng khống.
- Trong quân đội phủ Ứng Thiên có bao nhiêu quân bổng khống, người có biết không?
Lỗ Xuân Thu thản nhiên nói:
- Quân đội có hai người rõ nhất, một là chỉ huy sứ, một là hộ tào lại, giống Lý Hàn là vừa tiếp nhận chỉ huy sứ, có thể y không nhất định biết, nhưng sáu gã chỉ huy sứ dưới mỗi người đều có lều nhỏ của mình.
- Còn có chính là hộ tào lại, y phụ trách phát lương bổng, theo quy định, y phải đối chiếu trên từng người cụ thể, cho nên y cũng rất rõ.
Phạm Ninh lại không có dự định truy cứu lương bổng ăn không, nhưng không có nghĩa về sau này không truy cứu, nếu như số tiền nhỏ có thể bỏ qua, nếu như số tiền lớn thì trả lại hơn nửa cũng có thể giảm nhẹ hoặc bỏ qua.
Nhưng đề cập tới số tiền lớn, lại không trả lại, vậy thì sau mùa thu nhất định tính sổ, tướng lĩnh sâu mọt như thế giữ lại ở trong quân đội sớm muộn cũng biến thành mục rữa.
Phạm Ninh suy nghĩ nói:
- Dẫn ta đi doanh trướng của hộ tào lại.
Mỗi tòa quân doanh cũng có lục tào lại tương ứng và một gã chủ sự, tham quân, binh, hộ, công, pháp, thương, nối sáu tào của An Phủ Sứ Ty và Lục Sự Tham Quân, nhưng mà sáu tào của quân doanh cấp bậc tương đối thấp, ngay quan cửu phẩm cũng không phải, thuộc loại văn lại cho nên tên là Lục Tào Lại.