Đại Tống Siêu Cấp Học Bá (Dịch Full )

Chương 737 - Chương 734

dai tong sieu cap hoc ba
Chương 734
 

- Tại sao?

Phạm Ninh thực sự kinh ngạc.

Lưu Sở lắc đầu:

- Ta cũng không biết vì sao.

Phạm Ninh nhìn y một lát, chỉ đành gật gật đầu:

- Ta cũng không muốn làm khó ngươi, việc này để ta tự tìm cách hỏi thăm.

Phạm Ninh xoay người đi ra ngoài, bỗng nhiên Lưu Sở thấp giọng nói:

- Em gái của Lý tri viện là thiên phi của Cự Lộc Quận Vương.

Phạm Ninh dừng lại một chút, rồi lập tức đi vào làn mưa phùn mông lung. Hắn bám tay từ từ đi về hướng cửa chính, chỉ cảm thấy trong miệng có chút chua xót, là Triệu Tông Thực, là Triệu Tông Thực yêu cầu Lý Duy Trăn che giấu mình.

"Vì sao?"

Chỉ bởi vì con y sắp trở thành Hoàng thái tôn sao? Y mất đi cơ hội để đăng cơ, liền trút giận sang mình?

Phạm Ninh hơi bất đắc dĩ, bây giờ còn chưa chiến thắng Trương Nghiêu Tá cơ, mà đã bắt đầu nội bộ sinh bất hòa rồi. Vậy nếu Triệu Trọng Châm thành Hoàng thái tôn thật, thì có phải bùng nổ đại chiến giành ngôi giữa phụ tử không đây?

Phạm Ninh ngửa đầu nhìn mưa phùn trong không trung, lại nhớ đến lúc trước hắn kết giao với Triệu Tông Thực, khi đó, Triệu Tông Thực rất tín nhiệm hắn, có thể nói là nói gì nghe đó. Quan hệ giữa bọn họ cũng từng rất tốt, thậm chí Triệu Tông Thực hứa hẹn: nếu y đăng cơ, đầu tiên sẽ phong chính mình làm tể tướng.

Nhưng hiện tại ư?

Triệu Tông Thực chẳng còn tín nhiệm với mình, thậm chí đến Trương Nghiêu Tá phái người hoạt động ở phủ Ứng Thiên, việc trọng đại như vậy đều không nói với mình.

Nhất thời, Phạm Ninh thấy lòng nguội lạnh.

***

Vài ngày tiếp theo, Sở Trị Quân triệu tập hiến binh ở chung quanh tìm kiếm tung tích của Chu Thanh và Vương Xác.

Nhưng hai người giống như rời khỏi phủ Ứng Thiên vậy, không còn xuất hiện tung tích của bọn họ, thậm chí phủ Ứng Thiên điều tra thấy hai mươi nghìn quan tiền gửi của Chu Thanh trong quầy tiền Thiên Kiều, rồi phong tỏa nó, cũng không phát hiện thấy tung tích của Chu Thanh.

Trên thực tế, mấy ngày nay Chu Thanh trốn trong một tòa nhà lớn ở ngoài thành, khi binh lính tới lục soát, gã bèn trốn vào trong giếng nước, nghe thấy tiếng đi lại trong sân, thực sự khiến gã lo lắng. Không phải gã lo cho bản thân mình, nếu thực sự bị phát hiện, mười mấy tên lính này còn chưa đủ cho gã giết, gã chỉ lo lắng cho vợ con.

Lúc này, Chu Thanh lại không nhớ đến năm tiểu thiếp của gã nữa, những đứa đàn bà đó chỉ là đồ chơi mà gã nuôi, khi gặp nguy hiểm cũng sẽ không quá để ý trong lòng.

Trong lòng gã thực sự trằn trọc là vợ con của gã, một bên là phu thê kết tóc cùng gã đồng hành hai mươi năm, một bên là con cả gã kỳ vọng vô cùng, đó mới là hai người quan trọng nhất trong đời gã.

Cũng may binh lính chỉ điều tra một lần xong không quay lại, Chu Thanh liền đi qua đi lại cả ngày trong phòng, thực sự lo lắng vạn phần.

Mấy buổi chiều nay, Chu Thanh đi qua đi lại như hằng ngày trong phòng. Lúc này, cửa ngoài mở, Vương Xác vọt vào mấy bước, gã ra ngoài mấy ngày, chắc là mới quay về.

Chu Thanh lập tức chạy vội vào sân, hỏi liền một mạch:

- Vợ con ta đã đưa đi chưa?

- Ta có hai tin xấu báo với ngài, thứ nhất, tiền ngài gửi ở quầy tiền Thiên Kiều bị soát thấy, chắc là không lấy được ra nữa.

Chu Thanh xiết chặt nắm tay, lại từ từ buông ra, hỏi:

- Vợ con ta bây giờ đang ở đâu?

- Tin thứ hai chính là liên quan đến họ.

Vương Xác thở dài, vẻ mặt nuối tiếc nhìn Chu Thanh:

- Chúng ta đã chậm một bước, bọn họ đều không may bị giết bởi quan binh. Chu Thanh, xin nén bi thương!

- Cái gì!

Tin này khiến Chu Thanh trừng mắt đến sắp nứt ra.

Dương Khải xuất hiện rồi, gã đưa cho Chu Thanh một danh sách, đây là đầu danh trạng của hôm nay, tổng gồm bốn mươi ba điều.

- Rất xin lỗi, đẳng giáp chỉ còn một điều, đẳng ất cũng chỉ còn năm điều, còn lại đều là đầu danh trạng đẳng bính mà người khác không muốn lấy. Ngươi tự chọn, ta không can thiệp, một khi đã chọn là không được đổi nữa.

Ánh mắt lạnh lùng của Chu Thanh nhắm chằm chằm vào nhiệm vụ đẳng giáp trong đầu danh trạng, nhìn thật lâu sau, gã không chút do dự gật gật đầu:

- Ta sẽ nhận nhiệm vụ này.

- Ngươi dám chắc chứ, nhiệm vụ này không ai dám nhận, cần phải có võ nghệ cao cường mới được.

Chu Thanh lạnh lùng nói:

- Quân vùng ven Kinh Đông Lộ, không ai dám đọ võ với ta, Cấm quân Lệnh Hồ Tấn quân cấp cao hơn ta, nhưng võ nghệ không bằng ta!

Dương Khải cũng lạnh lùng nhìn chằm chằm gã nói:

- Ta không nói đến võ nghệ, là sự dũng cảm!

Chu Thanh cười thản nhiên:

- Ta đến chết còn không sợ, còn sợ gì?

Dương Khải gật gật đầu:

- Nếu thành công, ta tiến cử ngươi làm đại tướng quân, hoặc thưởng vàng mười vạn lượng.

- Đợi ta thành công xong rồi nói sau đi!

Chu Thanh đứng dậy đi ngay, Dương Khải chăm chú nhìn theo bóng gã, nói với Vương Xác đang đứng trong phòng nghe trộm nhẹ nhẹ rằng:

- Ngươi phụ trách trông nom gã, một khi gã hoàn thành nhiệm vụ liền phụ trách giết gã, không được thất thủ!

- Ti chức tuân lệnh!

Vương Xác hành lễ đi ra ngoài, Dương Khải khoanh tay đi vài bước, lẩm bẩm:

- Thắng bại chỉ còn bước này thôi.

………………

Lúc này cải cách của Kinh Đông Lộ cũng đến tới vòng ba, thành lập chế độ tướng binh.

Đặc điểm quân đội triều Tống là chiến đấu và huấn luyện bình thường là tách biệt, một khi bùng nổ đại chiến, ngay cả điều động quân đội từ cấm quân và các tuyến quân vùng ven, rồi đưa các đội quân thường nhật đánh loạn chỉnh biên lại, thống soái trong quân, thống soái và tướng lĩnh được bổ nhiệm mới, chủ soái cũng là quan văn.

Làm như vậy tuy rằng có thể phòng trừ các nơi phiên trấn cắt cứ, song hậu quả cũng rất nghiêm trọng, dẫn đến tướng không biết binh, binh không biết tướng, khi chiến đấu loạn thành một bầy.

Cải cách tướng binh chính là đưa huấn luyện bình thường và chiến đấu hợp lại thành một, huấn luyện bình thường lính nào tướng nào, khi chiến đấu cũng như vậy, cũng có thể nói, để cho một đô chỉ huy sứ có thể thống soái một đội quân lâu dài.

Đương nhiên, để phòng quân đội trở thành quân tư của các tướng quân, đô chỉ huy sứ cũng có nhiệm kỳ, Phạm Ninh chủ trương năm năm một nhiệm kỳ, với tình hình mỗi năm sát hạch đều phải đạt chuẩn, nếu như suy xét không đạt chuẩn, có thể thay thế bất cứ lúc nào.

Cải cách tướng binh trên thực tế là một trong những nội dung của biến pháp Vương An Thạch, chỉ là Phạm Ninh đem nó thí điểm trước thôi.

Cải cách tướng binh chủ yếu nhằm vào cấm quân, quân vùng ven lấy khu vực làm doanh, thực chất đã phân khai rồi, các doanh đều là độc lập, chỉ cần khi chiến đấu đừng phân tách lần nữa là được. Còn cấm quân thì không như vậy, cấm quân là một đại doanh mà mười nghìn người cùng lẫn với nhau trong đó, bình thường tương đối hỗn loạn, khi chiến đấu cũng hỗn loạn không kém.

Cho nên Phạm Ninh thúc đẩy Cải cách tướng binh trong quân vùng ven Kinh Đông Lộ thay đổi không nhiều, đổi canh không đổi thuốc, sửa cái tên mà thôi, chủ yếu là để xây dựng nên một tấm gương cho cải cách cấm quân sau này.

Bước cải cách này rất đơn giản, ngược lại việc cùng thi hành cải cách tướng binh và chế độ chia tách nhân bổng thì thúc đẩy hơi khó.

Chế độ chia tách nhân bổng là một trọng điểm của cải cách lần này.

Bình Luận (0)
Comment