Đại Tống Siêu Cấp Học Bá (Dịch Full )

Chương 752 - Chương 749

dai tong sieu cap hoc ba
Chương 749
 

Mười mấy quan viên này đều thuộc Cổ phái, cũng coi là nòng cốt cấp trung của phe Cổ Xương Triều, hoặc là môn đệ của lão, hoặc là thân tín lão một tay cất nhắc lên. Trong đó, chức quan cao cấp nhất là cấp sự trung chính tứ phẩm Trương Giác, gã cũng là con rể của Cổ Xương Triều, nhưng đứng đầu đám người này vẫn là con rể Lý Vân.

Lý Vân đảm nhiệm Diêm Thiết Sứ tam ty, nắm trong tay hàng hóa của thiên hạ núi sông, chợ vùng biên, sông ngòi, việc của bộ máy quân đội, sử dụng bang quốc, mặc dù chỉ là chính ngũ phẩm, nhưng thực quyền gã nắm giữ trong tay lại vượt xa quan lớn tứ phẩm.

Hơn nữa gã là con rể của Cổ Xương Triều, được Cổ Xương Triều coi trọng, bởi vậy gã liền trở thành thủ lĩnh nòng cốt của Cổ phái.

Trong thời gian này, thế cuộc khá tinh xảo, Cổ Xương Triều bày mưu tính kế cho Lý Vân, muốn lôi kéo được nhóm nòng cốt cấp trung này, Lý Vân vâng lệnh nhạc phụ, gần như mỗi ngày đều phải triệu tập gặp gỡ mọi người.

- Lý sứ quân, sau khi triều đình kiểm duyệt sương quân diễn võ, có thể thi hành biến pháp sương quân trong thiên hạ hay không?

Một gã quan viên nâng chén rượu lên hỏi.

Vấn đề này cũng rất nhiều người chú ý, mọi người cũng nhao nhao dừng lại chén rượu nhìn chăm chú vào Lý Vân, chờ đợi câu trả lời của gã.

Lý Vân ăn một miếng, điềm tĩnh nói:

- Nếu chuyện này phát sinh vào mười năm trước, có lẽ có khả năng, nhưng hiện tại không thể, thân thể Quan gia ngày càng sa sút, không có nhiều tinh lực mà làm đi làm lại biến pháp như vậy.

- Nhưng biến pháp sương quân phủ Ứng Thiên dường như cũng không khó, hai tháng đã kết thúc, chủ yếu thời gian đều dùng để luyện binh, nếu do Lương quận vương chủ trì, mở rộng cũng không phải là không thể.

Một gã quan viên khác nói.

- Đơn giản?

Lý Vân hừ một tiếng.

- Ai nói cải cách sương quân đơn giản, nếu không phải triều đình trợ giúp nhiều tiền, lương thực, thổ địa như vậy, cải cách có thể thành công không? Trị một phạm vi thì dễ dàng, trị thiên hạ thì khó!

Lý Vân thấy ánh mắt của mọi người đều chăm chú vào biến pháp, trong lòng không khỏi có chút căm tức, gã gõ cái bàn nói:

- Ta muốn nói với các ngươi, mấu chốt lần này của diễn võ không ở chỗ sẽ tiếp tục biến pháp hay không, mà ở chỗ Lương quận vương sẽ lên ngôi hay không, đây mới là vấn đề mấu chốt, các ngươi đều đang suy nghĩ gì vậy?

Mọi người tự cảm thấy xấu hổ, đều không dám lên tiếng nữa, trong lòng cấp sự trung Trương Giác có chút không thoải mái, liền chậm rãi nói:

- Cổ công không có ý trách các vị, chỉ là hôm nay có mấy lời phân phó cho mọi người.

Lý Vân gật gật đầu.

- Hôm nay triệu tập mọi người, đúng là phải truyền đạt một vài giao phó của Cổ công, phải cắt đứt quan hệ với Trương Nghiêu Tá nhanh một chút, ta biết trong các ngươi rất nhiều người đều từng được lợi của Trương Nghiêu Tá, nhưng sau này những lợi ích này trở nên càng ngày càng khó giải quyết, thậm chí sẽ trở thành vết nhơ trên con đường làm quan, cho nên phải nhanh một chút tính rõ ràng món nợ, nên trở mặt thì trở mặt, không được có bất kỳ liên quan gì với Trương gia. Mai sau đến lúc triều đình xử lí Trương gia mà bị liên lụy, đừng có ta trách hôm nay không nói rõ với mọi người.

Công bộ Viên Ngoại Lang, Tri sự Hình Châu Cầu Hoài Nghĩa hỏi:

- Năm kia cha ta mừng thọ, Trương Nghiêu Thừa tặng một khối Điền Hoàng thạch thượng phẩm làm thọ lễ, không biết vậy có tính là được lợi hay không?

Trương Giác biết Cầu Hoài Nghĩa rất thích khối Điền Hoàng thạch kia, liền an ủi y nói:

- Theo lý, loại thọ lễ này thuộc loại lễ vật qua lại, có lẽ vấn đề không lớn, chỉ có khối Điền Hoàng thạch mà thôi, nếu thích có thể giữ lại.

Lý Vân lại nghiêm túc, trực tiếp hỏi:

- Trương Nghiêu Thừa hoặc là Trương Nghiêu Tá mừng thọ, ngươi có trả lại lễ hay không?

- Điều này thì không có, ta không nhận được thiệp mời!

- Vậy thì trả Điền Hoàng thạch cho bọn họ, chỉ có đến không có đi, vậy không gọi là lễ vật qua lại, mà gọi là nhận hối lộ lấy lợi, Trương Nghiêu Thừa sẽ nhớ rõ có khoản nợ này, nếu ngươi không muốn xui xẻo, vậy thì trả hết Điền Hoàng thạch, đồng thời phải tìm người làm chứng.

Trương Giác hơi mất kiên nhẫn, gã kìm xuống sự bất mãn trong lòng nói:

- Lý sứ quân, chỉ một khối đá Điền Hoàng mà thôi, lại là thọ lễ, không cần phải trông gà hoá cuốc như vậy!

Lý Vân không để ý tới gã, rồi nói với Cầu Hoài Nghĩa:

- Những gì nên nói ta đều đã nói, nên làm thế nào bây giờ ngươi tự quyết định, chỉ là sau này khi bị tra được, đừng trách lúc trước Cổ công không nhắc nhở ngươi.

Cầu Hoài Nghĩa yên lặng gật đầu.

- Ta hiểu rồi, đa tạ sứ quân nhắc nhở.

Trong lòng Trương Giác nổi cáu vạn phần, hừ thật mạnh một tiếng, cũng không nói gì nữa.

Từ khi Dương Khải ở phủ Ứng Thiên ám sát Triệu Trọng Châm thất bại, về sau uống thuốc độc tự sát ngay sau đó, Trương Nghiêu Tá liền trở nên khiêm tốn ẩn nhẫn dị thường, cho nên phủ Ứng Thiên niêm phong mười bảy gian cửa hàng lương thực của Trương thị, tước bỏ quyền kinh doanh trà bánh, khiến Trương gia tổn thất nặng nề.

Trương Nghiêu Tá đành phải đánh gãy răng nanh và nuốt máu, coi như gặp hạn.

Thời điểm hơn một năm sau đó, lão gần như đều viện cớ bị ốm, giống một con hổ bệnh, trốn ở chỗ sâu trong hang núi liếm láp miệng vết thương, chờ cơ hội, không cẩn thận một khắc, nó nhất định sẽ không dễ dàng buông tha.

Sự âm thầm chịu đựng của Trương Nghiêu Tá cũng bỏ ra cái giá thật lớn. Thời gian hơn một năm này, đa số quan viên vốn ủng hộ Lang Gia Vương đều thay đổi lề lối, ngược lại ủng hộ Lương Quận Vương, khiến khí thế Triệu Trọng Châm ở trong triều dâng cao, đã một mực bỏ lại Lang Gia Vương Triệu Văn Uẩn và Cự Lộc Vương Triệu Tông Thực ở rất xa rồi.

Hai ngày nay, Trương Nghiêu Tá quả thực hơi lo lắng rồi, lão biết rõ diễn võ đối với Triệu Trọng Châm có ý nghĩa như thế nào, một khi Triệu Trọng Châm lên ngôi, thì không cách nào cứu vãn nữa.

Trương Nghiêu Tá như kiến bò trên chảo nóng, đi qua đi lại ở trong phòng, lúc này, ngoài cửa có thị vệ bẩm báo:

- Khởi bẩm Thái sư, Tam lão gia đến rồi!

Tam lão gia chính là đệ đệ Trương Nghiêu Thừa của lão, một gã trong mắt chỉ có tiền, cái thứ không làm được đại sự, đoán chừng lại muốn khóc lóc kể lể cái gì với mình, không muốn gặp gã, lại sợ gã gây chuyện, Trương Nghiêu Tá đành tâm phiền ý loạn nói:

- Cho nó vào!

Một lát, Trương Nghiêu Thừa mặt đầy lửa giận đi tới.

- Vô sỉ, không biết xấu hổ, một đám khốn khiếp!

- Lão Tam, lại xảy ra chuyện gì rồi?

Trương Nghiêu Tá không nhịn được nói.

- Đại ca, đám thủ hạ của Cổ Xương Triều, hình như đã hẹn với nhau, đem hết thảy đồ ta tặng họ từ trước trả về, Cầu Hoài Nghĩa đó thậm chí trả cả lễ vật mừng thọ ông nội gã, đây là muốn làm gì, phân rõ ranh giới với chúng ta sao?

- Lại là Cổ Xương Triều!

Trương Nghiêu Tá hận đến nghiến răng, lão hận Giả Xương Triều thậm chí hơn cả Phạm Ninh. Một năm nay, Cổ Xương Triều liên tiếp buộc tội ba viên tướng quan trọng của lão, làm cho thực lực của lão giảm sút.

Bây giờ Trương Nghiêu Tá mới hiểu được, trước kia Cổ Xương Triều vẫn không chịu cùng lão liên minh, cũng không phải vì mình không đáp ứng giá lão ta giao, mà là lão ta căn bản cũng không muốn liên minh cùng mình, đòn xóc hai đầu, hiện tại Triệu Trọng Châm có quyền có thế, lão ta liền thừa cơ hãm hại, đây mới là tiểu nhân đê tiện vô sỉ.

Bình Luận (0)
Comment