- Chuyện Cổ Xương Triều đừng quản nữa, kệ lão ta đi, ta có chuyện quan trọng cần đệ đi làm.
- Xin đại ca phân phó!
- Đệ đi mua chuộc thương tào lại của Bắc đại doanh, cho gã năm nghìn quan tiền, để gã thay ta làm một chuyện.
Trương Nghiêu Tá ghé vào tai Trương Nghiêu Thừa nói vài câu, Trương Nghiêu Thừa gật gật đầu:
- Đại ca yên tâm, đệ nhất định làm tốt chuyện này, nhất định sẽ không liên lụy đến chúng ta!
Trương Nghiêu Thừa vội vã bước đi, Trương Nghiêu Tá trở lại trước bàn, lão lấy từ trong ngăn kéo ra một cái hộp, đây là sách lược cuối cùng mà Dương Khải cho lão, phải tới thời điểm cuối cùng mới mang ra sử dụng.
Bây giờ đối với Trương Nghiêu Tá mà nói, đã là thời cơ cuối cùng của lão rồi, Trương Nghiêu Tá mở hộp ra, bên trong là một tờ giấy, lão chậm rãi mở rộng tờ giấy, trên tờ giấy chỉ có ba chữ: Triệu Tông Thực.
Đây là nhược điểm chí mạng của Triệu Trọng Châm.
Người cảm thấy lo lắng cực độ với việc kiểm duyệt quân đội vùng ven không chỉ có Trương Nghiêu Tá, Triệu Tông Thực cũng sắp sụp đổ tới nơi, tục ngữ có câu gia đình đế vương không có tình thân, ở nơi cao nhất của ngai vàng cái gì mà tình phụ tử, tình anh em, tình vợ chồng, tất cả đều chẳng quan trọng, con giết cha, huynh đệ tương tàn, vợ chồng phản bội từ lâu đã được ghi chép lại.
Triệu Tông Thực đã bị loại trong cuộc đuổi theo ngôi vị hoàng đế, Triệu Văn Uẩn cũng sắp không trụ được, hiện tại Triệu Tông Thực còn có một tia hy vọng cuối cùng đó là con trai nhường lại ngai vàng cho y để y ngồi hoàn toàn vào ngôi vị hoàng đế, về sau sẽ truyền lại ngôi vị hoàng đế cho con trai cũng coi như là kết cục viên mãn, dù sao thì hiện tại con trai y chỉ mới mười ba tuổi, còn 5 năm nữa là trưởng thành, chỉ cần trong 5 năm này con trai y kế vị, y sẽ có hy vọng lên được ngôi vị hoàng đế.
Hiện tại mấu chốt là thiên tử còn sống được bao lâu, Thiên tử có thể sống được quá năm năm hay không, Triệu Tông Thực hoàn toàn không biết gì cả, y nên làm gì, làm như thế nào mới có thể biết được tình hình của thiên tử?
Hai ngày nay Triệu Tông Thực vẫn luôn suy nghĩ chuyện này, chiều hôm đó, hoạn quan Trương Nguyên tới chơi, đây là thông lệ mỗi tháng, chủ yếu dành cho người trong hoàng tộc, để xem có gì khó khăn cần phải giúp đỡ hay không.
Triệu Tông Thực tiếp kiến Trương Nguyên ở phòng dành cho khách quý, Trương Nguyên là người quản sự bậc trung trong cung, chủ yếu phụ trách đối ngoại, mấy năm qua gần như mỗi tháng đều đến thăm hỏi một lần, Triệu Tông Thực rất quen thuộc.
- Ta vẫn ổn, sức khỏe tốt, tâm tình cũng rất bình an, cuộc sống tuy rằng hơi nhàn tản, nhưng đã thành thói quen, bận bụi tối ngày ngược lại ta lại cảm thấy không quen nữa.
- Vậy Quận vương điện hạ còn có yêu cầu gì không?
Triệu Tông Thực lắc đầu:
- Về cơ bản chẳng có gì phải yêu cầu cả, chẳng qua là hơi lo lắng cho đứa con kém cỏi kia, không biết nó ở trong cung tình hình thể nào?
- Chắc hẳn là không tệ lắm đâu! Nghe nói ngài ấy đã có thể thay Quan gia chia sẽ bớt phần nào, tuy rằng còn trẻ nhưng lại là ông cụ non, Quận vương điện hạ sinh ra được quý tử đó.
- Nó cũng gặp may thôi, Trương công công quá khen rồi, không biết là hiện tại sức khỏe Quan gia thế nào rồi?
Triệu Tông Thực hỏi một cách rất tự nhiên giống như là rất quan tâm đến thiên tử.
Trương Nguyên lắc đầu nói:
- Tình trạng sức khỏe của Quan gia là việc cơ mật của nội cung, một mặt là ta quả thật không biết, mặt khác dù cho có biết ta cũng không thể tùy tiện tiết lộ ra, xin điện hạ thứ lỗi.
- Hóa ra là như vậy, là ta đã thiếu suy xét rồi.
Triệu Tông Thực không hỏi được tình hình, quả thực có chút thất vọng.
Trương Nguyên nhìn y một cái nói:
- Nếu như điện hạ thật sự quan tâm lo lắng cho tình hình sức khỏe Quan gia có thể đi hỏi thái y Trương Hồng Tế, mấy tháng này đều là ông ấy trực bên cạnh Quan gia, nên hiểu rất rõ tình hình sức khỏe thiên tử.
- Ha ha! Ta chỉ thuận miệng hỏi một chút, là hoàng tử đương nhiên rất quan tâm đến tình hình sức khỏe của phụ hoàng, đa tạ Trương công công có lòng tốt.
- Nếu như không còn chuyện gì khác, ta xin cáo từ.
Trương Nguyên chắp chắp tay, đứng dậy cáo từ rồi đi.
Triệu Tông Thực cảm thấy trong lòng ngứa ngáy, đứng ngồi không yên, trong đầu đang nghĩ ngợi đến thái y Trương Hồng Tề, ông ta đương nhiên biết Trương Hồng Tề là thái y xếp hạng thứ ba ở y quán, năm đó ở trong cung hai người thường xuyên tiếp xúc với nhau.
Vào lúc hoàng hôn, Triệu Tông Thực thay quần áo rồi rời khỏi vương phủ từ cửa sau.
Nhà của Trương Hồng Tế nằm ở bên trong hẻm đá ngoài cửa đông của hoàng thành, đương nhiên, là một thái y, ông ta không phải chỉ xem bệnh cho thiên tử và nhóm phi tần, mà còn dùng thời gian rảnh rỗi được cho phép của mình để khám và chữa bệnh như các đại phu khác.
Hôm nay ông ta mới từ hoàng cung trở về, hiện tại có một chút mệt mỏi.
Trương Hồng Tế đang ngồi trong thư phòng uống trà, lúc này, con trai thứ của ông, Trương Đạo Nguyên ở ngoài cửa nói:
- Phụ thân, Cự Lộc Vương điện hạ tới, dường như có chút không thoải mái, mời phụ thân qua xem một chút.
Sự xuất hiện của Triệu Tông Thực dường như nằm trong dự liệu của Trương Hồng Tế, ông ta gật đầu một cái:
- Ta đã biết rồi, mời điện hạ đến tĩnh thất chờ một chút, ta lập tức tới ngay.
Trương Hồng Tế lại uống mấy ngụm trà, lúc này mới thong thả hướng về phía tĩnh thất mà đi.
......
Vào buổi trưa ngày hôm sau, thiên tử Triệu Trinh quay trở về hậu cung với thể xác và tinh thần mệt mỏi, mấy năm gần đây sức khỏe ông ngày càng sa sút, càng ngày càng lực bất tòng tâm, chỉ có thể mỗi buổi sáng đến thư phòng ngồi một chút rồi sau đó trở về cung điện.
Trong điện Khởi Cư ở hậu cung, thái y Trương Hồng Tế giống như trước chẩn mạch cho Triệu Trinh, ông gật gật đầu:
- Khá tốt, thân thể bệ hạ cũng coi như ổn định, chỉ cần chú ý nghỉ ngơi nhiều hơn, trước kia thuốc bổ vi thần kê vẫn uống bình thường, mặt khác nghỉ ngơi sớm hơn vào buổi tối, chú ý không thức đêm là được.
- Buổi tối trẫm đều ngủ rất sớm, vất vả cho thái y rồi.
Trương Hồng Tế do dự một chút rồi nói:
- Ngoài ra vi thần còn có một chuyện cần bẩm báo với bệ hạ.
- Có chuyện gì?
- Tối hôm qua Cự Lộc Vương điện hạ đến tìm vi thần xem bệnh.
Triệu Trinh hơi ngẩn ra:
- Là nó tự mình đến nhà tìm khanh mà không phải là phái người đến mời khanh tới nhà?
- Vâng, là điện hạ chủ động đến nhà, cải trang tới.
Trong lòng Triệu Trinh có phần không được vui cho lắm, Triệu Tông Thực không ở nhà cho đàng hoàng, lại cải trang ra ngoài làm cái gì?
- Nó có chỗ nào không khỏe mà phải đích thân đến nhà tìm khanh?
- Bệ hạ, Cự Lộc Vương điện hạ có chút bí mật khó nói, phương diện phòng the có chút vấn đề, y không muốn để Vương phi biết được.
Triệu Trinh mỉm cười, hóa ra là có chuyện như vậy, cái này cũng có thể lý giải rồi.
- Chỉ xem bệnh một lần thôi sao?
- Ngoài ra, Cự Lộc Vương điện hạ cũng rất quan tâm tới sức khỏe của bệ hạ, hỏi vi thần rất kỹ.