Phạm Ninh truyền đạt xuống, lập tức tiếng hoan hô vang dội, Triệu Trinh khoát tay, trên trường diễn võ lập tức an tĩnh lại, Triệu Trinh lại nói:
- Phạm Ninh ở đâu!
Phạm Ninh tiến lên quỳ xuống:
- Có vi thần!
- Phạm ái khanh là người chủ yếu đề xuất và đẩy mạnh cải cách quân đội lần này, có công cải cách, có công phụ tá, có công bảo vệ xã tắc, Trẫm gia phong khanh chức Khai Quốc Thanh Hà huyện công, phong Ngân Thanh Quang Lộc Đại Phu, đảm nhiệm Thái Tử chiêm sự, kiêm nhiệm Điện Tiền Phó Đô Chỉ huy sứ, chỉ huy Thần Võ cấm quân.
Quan viên xung quanh được dịp xôn xao, tước vị Khai quốc huyện công mặc dù là tòng nhị phẩm, nhưng tước vị bình thường đều đã cực cao, mấu chốt là quan giai, lại là Ngân Thanh Quang Lộc Đại Phu tòng tam phẩm, nhảy cóc thăng lên hai cấp so với tòng tứ phẩm trước đó, mà Phạm Ninh hiện tại mới hai mươi lăm tuổi.
Nhưng điều khiến cho đủ loại quan lại hâm mộ nhất cũng không phải Phạm Ninh thăng quan, mà là chức vụ hắn đảm nhiệm, đảm nhiệm Thái Tử chiêm sự, đây là chủ quan Đông cung, đồng thời lấy thân phận quan văn kiêm nhiệm Điện tiền Phó Đô Chỉ Huy Sứ, thống lĩnh hai vạn Thần Võ cấm quân, chính là người điều động đội quân trước mắt này.
Nếu là mười năm trước, Thái Tử chiêm sự hoàn toàn là một chức quan dưỡng lão không có việc để làm, nhưng hiện tại mắt thấy Triệu Trọng Châm sắp được sắc phong, chức hư quan ở Đông cung này của hắn liền biến thành thực quan, trở thành quan to có quan hệ gần nhất với Thái Tử, tiền đồ vô lượng, khiến đám quan lại không hâm mộ không thôi.
- Thần Phạm Ninh tạ ơn!
Lúc này, Triệu Trinh lại nói:
- Triệu Trọng Châm nghe phong?
- Có hoàng tôn!
Triệu Trọng Châm tiến lên quỳ xuống.
Triệu Trinh lại nói:
- Con thành công chủ trì biến pháp, không khiến trẫm thất vọng, trẫm phong con là Lương Vương, phong Phiêu Kỵ Đại tướng quân, Xu Mật Sứ.
Tất cả quan viên đều thở dài trong lòng một tiếng, rốt cục bụi bậm rơi xuống đất, sắc phong thái tôn đương nhiên sẽ không tiến hành lúc này, ít nhất phải chuẩn bị mấy tháng đến nửa năm, nhưng Triệu Trọng Châm hiện tại trở thành thân vương duy nhất của thế hệ sau trong hoàng tộc, hơn nữa là Lương Vương đang ở ngay tại kinh thành, phong Hoàng thái tôn chỉ là vấn đề sớm muộn thôi.
- Hoàng tôn tạ chủ long ân!
Ngoại trừ Phạm Ninh ra, những quan viên khác tham dự biến pháp (cải cách chính trị) đều được ban thưởng, như Lỗ Xuân Thu được thăng làm Kinh Đông Lộ Chuyển Vận Sứ, nguyên Kinh Đông Lộ Chuyển Vận Sứ Vương Giản được chuyển sang làm An Phủ Sứ, Vương An Thạch được thăng lên một cấp làm Tri sự phủ Ứng Thiên, thay chức vụ của Phạm Ninh.
Nguyên tri huyện Tống Thành Hầu Văn thăng lên làm Thông phán, Ti lục tham quân Lã Huệ Khanh được thăng làm Tuyên Đức Lang thất phẩm, chuyển công tác làm tri huyện Tống Thành, Lưu Sở thăng một cấp làm Triều Tán Đại Phu tòng ngũ phẩm, đảm nhiệm Đại Lý Tự Thiếu Khanh.
Về phía quân chức, Lý Hàn thăng làm Viễn tướng quân chính ngũ phẩm, đảm nhiệm Tả tướng quân Thần Võ quân.
Bởi vì Sương quân thay đổi chế độ thành Cấm quân, nên tất cả tướng lĩnh đều được thăng một cấp, lương tháng của binh lính thì tăng đến hai quan tiền, thêm phần thưởng tập luyện võ nghệ, một thời gian trong doanh trại quân đội tiếng hoan hô vang như sấm, cả doanh trại quân đội đều vui mừng.
Trong Tri Chính Đường, Hàn Kỳ cười với Phạm Ninh rằng:
- Ngươi tuy tuổi còn trẻ, nhưng tư cách, và sự từng trải lại không ít, đã ra làm quan mười mấy năm, Phùng Kinh chỉ cao hơn người một lần thi đậu Tiến Sĩ cũng đã thăng đến Long Đồ Các Thị Chế tòng tứ phẩm, lần này thăng liền hai cấp kỳ thực cũng có ý thăng chức, ta không nói sai chứ, năm năm trước ngươi cũng là tòng tứ phẩm rồi!
Phạm Ninh gật đầu:
- Ti chức khi trở về từ Côn Châu, chính là tòng ngũ phẩm, sau này phụ thân có đại tang, đã ở nhà mấy năm.
Hàn Kỳ lại đáp:
- Làm quan cần phải có chiến tích, chiến tích càng cao, chức quan sẽ thăng càng nhanh, người sở dĩ có thể tuổi trẻ đã được thăng làm tòng tứ phẩm, chính là bởi vì người đã khai sáng hải ngoại kinh lược phủ, lập nên Côn Châu, khiến cho Côn Châu trở thành trường đua và nơi tạo ra vàng bạc lớn nhất của Đại Tống, có thể nói công ở xã tắc, mà lần này người từ tòng tứ phẩm thăng lên làm tòng tam phẩm, cũng là bởi vì cải cách quân đội thành công, đây là chiến tích vẻ vang, không có ai có thể nói người cái gì hết!
Phạm Ninh lặng lẽ gật đầu:
- Đa tạ Tướng công khuyên bảo!
Hàn Kỳ lại vẫy tay:
- Chiến tích trước đây, cho dù đã là quá khứ, bây giờ người là Thái Tử Chiêm Sự, chủ quản Đông Cung, người dự định bắt tay vào làm từ đâu?
Phạm Ninh nghĩ ngợi nói:
- Ti chức dự định sẽ bắt tay vào làm từ việc hoàn thiện quy tắc chế độ.
- Ý nghĩ này rất khá, Đông Cung đã hoang phế mấy mươi năm, quan chức thùng rỗng kêu to, theo tất cả những gì ta biết, quan viên của Đông Cung đều rất lười nhác, thậm chí còn có chuyện mở quán ăn trong thời gian vào chầu, chuyện mà người cần làm là chỉnh đốn kỷ luật, không thể để người khác ở sau lưng nói người ngự hạ bất nghiêm.
- Ti chức nhớ rồi.
- Ngoài ra còn có quân đội, người tuy đã đảm nhiệm quân chức, nhưng người không có quan lại thời xưa của quân đội, đây cũng là quan văn chưởng quân điển hình, quan văn chưởng quân cũng đã được phong danh quá nhiều, dù việc quân rõ ràng, nhưng ta vẫn muốn người nắm chắc sự tình của quân đội, giống như người đã thực hành biến pháp phân chia bổng lộc, biến pháp huấn luyện khảo hạch vân vân, phải tiếp tục kiên trì, ngươi lúc nào cũng phải để ý, tự thân can thiệp, không thể để cho quân đội này sau mấy năm đã thoái hoá được, ngươi hiểu ý ta không?
Phạm Ninh rất hiểu rõ ý của Hàn Kỳ, kỳ thực hắn muốn bản thân phải nắm rõ quân đội này trong tay, làm cho quân đội này trở thành một quân đội Đông Cung đệ nhất của Đại Tống, trở thành quân đội mà Triệu Trọng Châm có thể chỉ huy.
- Mặt khác ngươi còn muốn nói gì nữa?
Phạm Ninh thở dài nói:
- Điều mà ta lo lắng nhất bây giờ, vẫn là việc thử nghiệm biến pháp của phủ Ứng Thiên, Vương An Thạch có rất nhiều cách làm ta không tán thành, giống như Thanh Miêu Pháp, trước kia là do ta ngăn chặn, ta sợ sau khi y lên nhậm chức, bắt đầu dốc sức mở rộng Thanh Miêu Pháp, gây tổn hại đến lợi ích của phú nông.
- Chuyện này ngươi không cần quan tâm, dù sao thay đổi cũng chỉ ở một nơi là phủ Ứng Thiên, o thể thi hành trong cả thiên hạ, nếu phát hiện xâm hại nghiêm trọng đến lợi ích của dân chúng, triều đình nhất định sẽ can thiệp, giao trách nhiệm cho y phải thu hồi và sửa đổi.
- Vậy xin phiền Tướng công hãy để ý phủ Ứng Thiên giúp!
- Ta biết rồi, ngoài ra ngươi có thời gian, vẫn phải quan tâm để ý Cự Lộc Quận Vương.
Phạm Ninh nghe trong lời của Hàn Kỳ có ý gì, ông ấy không nói đi thăm hỏi, mà lại là để ý, khiến cho Phạm Ninh lập tức nhận ra được điều gì đó?
- Cự Lộc Quận Vương đã xảy ra chuyện gì?
Hàn Kỳ trầm ngâm chốc lát nói:
- Gần đây cảm xúc của y rất thất thường, ngày trước bị Thiên Tử phái người đi cảnh cáo nghiêm trọng, có thể ssắp đoạt vương vị của y rồi.