Ông lấy ra một phần ngân thư của cửa hàng Chu thị, đặt lên bàn nói:
- Điện hạ chuyển phần của mình ở kỳ thạch quán cho ta, vốn cũng không đền bù cho điện hạ, một vạn lượng bạc này liền xem như bạc đền bù phần của kỳ thạch quán, mời điện hạ nhận cho.
Trên thực tế, tiền Triệu Tông Thực chuyển nhượng phần của y ở kỳ thạch quán đã sớm đưa cho y, Chu Nguyên Phong giả bộ như quên đi, lại dùng chuyện này làm cớ, đưa lên một vạn lượng bạc, dù sao hiện tại Triệu Tông Thực đã bị loại, Chu Nguyên Phong cũng không muốn ném tiền qua cửa sổ nữa, lần này xem như tài trợ hữu nghị cuối cùng.
Trong khoảng thời gian này Triệu Tông Thực chi tiêu khá lớn, trong túi đang cần bạc, Chu Nguyên Phong đưa than sưởi ấm trong ngày tuyết rơi, nét lạnh cứng trên mặt y rốt cục cũng dịu đi, gật đầu nói:
- Đa tạ ân tình Chu viên ngoại, ngày sau ta nhất định sẽ hồi báo gấp đôi!
Chu Nguyên Phong cáo từ rời đi. Trong ngực có một vạn lượng bạc, trong lòng Triệu Tông Thực thư thái rất nhiều, lúc này, vợ y Cao Thao Thao xuất hiện.
- Phu quân, lần trước không phải chúng ta đã nói rồi sao, không nhận tiền của Chu gia nữa, phu quân tại sao lại…
Triệu Tông Thực sau một lúc lâu nói:
- Một vạn lượng bạc này là tiền chuyển nhượng một phần của kỳ thạch quán, là tiền ta được nhận, không liên quan đến sự trợ giúp của ông ấy.
Cao Thao Thao âm thầm thở dài, tiền bồi thường mấy năm trước của kỳ thạch quán lấy rồi, sao phu quân lại không biết xấu hổ nhận lần nữa chứ.
Nhưng nếu tiền đã thu, nàng cũng không muốn so đó quá nhiều, nàng lại nói:
- Thái y Trương Hồng Tể lại là người của Trương Nghiêu Tá, trước đó phu quân không điều tra à!
Sắc mặt Triệu Tông Thực cực kỳ khó coi, tuy là lòng y biết rõ, lần này mình thua trong tay Trương Hồng Tể, nhưng về thể diện y lại không nén giận được, y hừ một tiếng:
- Ai cũng là người của Trương Nghiêu Tá, nàng cho rằng Trương Nghiêu Tá thần thông tới cỡ nào?
Nhưng Cao Thao Thao lại không chịu cứ như vậy bỏ qua cho trượng phu, nàng phải nói nhiều lời, nhất định phải để y nhớ kỹ.
- Kỳ thực Chu viên ngoại nói đúng, Trương Nghiêu Tá tuyệt sẽ không cam lòng thối lui, lão ở trong bóng tối nằm chờ, sẽ chờ để cho Châm nhi một kích trí mạng, ta không giúp được Châm nhi thì cũng đừng ngáng chân thằng bé.
Triệu Tông Thực căm tức nói:
- Một thương nhân như lão thì biết cái gì, đây rõ ràng là Phạm Ninh muốn nói, ta còn cần Phạm Ninh giả vờ giả vịt khuyên bảo sao?
Cao Thao Thao thấy oán hận của trượng phu đối với Phạm Ninh cực sâu, nàng thở dài nói:
- Không có Phạm Ninh giúp đỡ, Châm nhi sẽ không có ngày nay, nếu không có Phạm Ninh tại Ứng Thiên phủ nhìn thấu vụ ám sát, Châm nhi đã gặp nguy hiểm rồi, hắn vì Châm nhi làm nhiều như vậy, ta cần phải mang lòng cảm kích mới đúng, không thể lấy oán trả ơn.
- Đó là nàng, nàng muốn cảm kích hắn, ta mặc kệ, nhưng hắn chặt đứt của khát vọng làm hoàng đế của ta, nàng bảo ta phải cảm kích hắn như thế nào đây?
Nói xong, Triệu Tông Thực nổi giận đùng đùng rời đi.
Cao Thao Thao hồi lâu nói không ra lời, vai trò của nữ nhân là ở trong gia đình, mẫu thân vĩnh viễn là trọng yếu nhất, trong lòng nàng, vị trí của trượng phu còn kém rất xa nhi tử, làm mẫu thân, nàng đương nhiên là hi vọng nhi tử lên ngôi, có trượng phu khư khư cố chấp như vậy, nàng thấy bản thân cần phải tìm một cơ hội nói chuyện ổn thỏa với Phạm Ninh mới được.
Tin tức Lương Vương đọc sách tại Đông Cung Sùng Văn Quán không thể nghi ngờ đã kích thích rất nhiều người, hai gã quan viên tả hữu Xuân Phường xin nghỉ dài hạn đã cấp tốc trở lại vị trí, rất nhiều người quan viên kiêm chức ở Đông cung đều dần dần điều chỉnh sắp xếp nhật trình, mỗi ngày đều phải rút chút thời gian đi Đông cung xử lý công vụ.
Nhưng làm người ta chú ý nhất vẫn là quan khuyết tỉnh của Đông Cung, hơn chục chức vụ có chức không quan, bị người quên lãng vài chục năm, mới ngắn ngủi hai ngày, đột nhiên liền được người ta đặc biệt chú ý.
Sáng sớm, Phạm Ninh đúng giờ đi tới Đông cung, vừa mới tiến vào cửa chính, Chiêm Sự thừa Chung Nam liền chào đón nói:
- Đại nhân nghe được tin tức chưa?
Đại nhân là cách gọi tắt của đại quan nhân, Tống triều dùng không nhiều lắm, tại Minh Thanh mới bắt đầu thịnh hành, bình thường dùng khi quan cấp trên và cấp dưới có quan giai chênh lệch khá lớn, Phạm Ninh bây giờ là Ngân Thanh Quang Lộc Đại Phu tòng tam phẩm, mà Chung Nam chỉ là hướng tán lang tòng thất phẩm, quan giai hai người chênh lệch quá lớn, cho nên Chung Nam liền dùng tới cách xưng hô đại nhân này.
Phạm Ninh khẽ cười nói:
- Có tin tức gì không?
- Lương Vương điện hạ sắp đổi tên rồi!
Triệu Trọng Châm sắp đổi tên, Phạm Ninh cũng không thấy kỳ quái, chủ yếu là kiêng dè, Triệu Trọng Châm và Triệu Trinh có cùng âm tự, nếu như là hoàng tử bình thường, cùng âm bất đồng hình, cũng không sao, nhưng nếu Triệu Trọng Châm đã nhập chủ Đông cung, như vậy đổi tên bắt buộc phải làm.
Trong lịch sử, Triệu Trọng Châm đã đổi tên là Triệu Húc, không biết bây giờ có đổi tên giống trong lịch sử không.
Phạm Ninh đi vào quan phòng của chính mình, quan phòng của hắn ở lầu hai, Đông cung thật sự là hoang vắng, quan phòng của ắn cũng rất xa xỉ, bên trong hai gian, chí ít có hơn hai trăm mét vuông, không sai biệt lắm có thể so sánh với quan phòng của tướng quốc.
Toàn bộ lầu hai phủ Chiêm Sự chỉ có hai người, Chiêm Sự thừa Chung Nam ở phòng bên trong đối diện thang lầu, Phạm Ninh ở đỉnh phía tây.
Nhưng rất nhanh hai gã phụ tá của hắn cũng sắp qua đây, hắn chuẩn bị đặt quân nha Thần Võ Quân ở Đông cung, Đông cung liền náo nhiệt, đương nhiên, chuyện này phải được Thiên tử phê chuẩn mới được.
Phạm Ninh đi đến phía trước cửa sổ, nhìn lầu phía tây nói:
- Tam Công Lầu vẫn để trống nhỉ!
Tam công lầu chính là hướng lầu của thiếu sư, thiếu bảo, thiếu phó, chỉ có điều có ý nghĩa tượng trưng, không có ý nghĩa thực tế, giống Tào Tông được phong làm Thái tử Thiếu bảo, hắn cũng chưa từng tiến vào Đông cung một bước.
Chung Nam hiểu được ý nghĩ của Phạm Ninh, vội vàng nói:
- Tuy rằng vài chục năm nay chưa bao giờ bắt đầu dùng, chỉ sợ hiện tại bọn họ bỗng nhiên cảm thấy hứng thú đối với Đông cung, đều chạy tới Đông cung trấn thủ, dùng quan lầu của bọn họ, nếu chẳng may bọn họ bất mãn thì làm sao bây giờ?
Chung Nam lo lắng không phải là không có lý, tuy rằng Phạm Ninh rất muốn đổi Tam Công lầu thành quân nha Thần Võ Quân, chỉ sợ đám lão gia này lắm điều, nói mình xâm phạm lợi ích của bọn họ.
Hắn chỉ thở dài nói:
- Vậy thì cứ dựa theo phương án trước kia, thu dọn tầng một của phủ Chiêm Sự đi.
Lầu một Chiêm Sự phủ có mấy chục căn phòng, địa phương ngược lại đầy đủ, nhưng dù sao không phải là quân nha chuyên môn, quân nha Thần Võ quân ở chỗ này chỉ có thể treo bảng hiệu tạm thời, khiến cho Phạm Ninh có chút tiếc nuối.
Lúc này, một tên trà đồng nhỏ tuổi mau mắn tới dâng trà cho Phạm Ninh, kinh thành có vài trường dạy trà tốt, đặc biệt học tập điểm trà cùng tiên trà, hào phú quyền quý đều là mời người đến dạy học, chỉ có nhân gia trung hạ tầng mới có thể đưa con trai con gái đi học tập trà đạo.