Phạm Ninh lại hỏi:
- Điện hạ tính toán chọn ai từ hai nhà Cao, Tào?
- Một là ngoại tổ phụ ta Cao Tuân Phủ, còn có đó là quốc cữu Tào Dật, chiêm sự cảm thấy như thế nào?
- Cao Tuân Phủ có thể, y là quân chức, đảm nhiệm Tả tướng quân Thần Võ quân, nhưng quốc cữu cả ngày tìm hiểu tiên đạo, ông ấy chưa chắc đồng ý vào triều làm quan.
- Ta cũng lo lắng như vậy đấy.
- Tào Thi thì thế nào?
Phạm Ninh cười đề cử:
- Bây giờ y là Triều Tán đại phu tòng ngũ phẩm, đảm nhiệm tri huyện Thái Châu, vừa lúc thích hợp đảm nhiệm Tán Thiện đại phu.
Tào Thi là trưởng tôn của nhà họ Tào, Tào gia đương nhiên càng trọng thị y, nhưng Phạm Ninh đề cử y, là bởi vì y là hệ Côn Châu, kiên định phái hải ngoại.
Triệu Trọng Châm gật gật đầu, viết hai chữ Tào Thi phía sau vị trí Tán Thiện đại phu.
- Hiện tại có hai người rồi, chiêm sự có người thích hợp đề cử hay không?
Triệu Trọng Châm dù sao cũng là thiếu niên mười bốn mười lăm tuổi, không quen thuộc việc đối ngoại với quan viên, y chỉ nghĩ tới ngoại thích, những người khác y không nghĩ tới được.
- Sư phụ của người có đề cử gì không?
Phạm Ninh suy xét sự tình rất chu toàn, sư phụ Triệu Trọng Châm là Hàn Chí ảnh hưởng cũng rất lớn, hắn cũng không thể lấp đầy toàn bộ danh ngạch, đắc tội Hàn Chí.
- Sư phụ đề cử tòng đệ của ông ấy là Hàn Giáng đảm nhiệm Thái Tử tân khách.
Hàn Giáng hiện đảm nhiệm tri sự phủ Khai Phong, cũng là danh tướng Đại Tống thời kì Thần Tông, Hàn Chí đề cử người này rất đáng tin.
Phạm Ninh cười nói:
- Hàn Giáng có tài tể tướng, trẻ trung khoẻ mạnh, chỉ sợ nhậm chức Thái Tử tân khách ủy khuất y.
Triệu Trọng Châm viết tên Hàn Giáng vào vị trí Thái Tử tân khách, cười nói:
- Chỉ cần Chiêm sự không phản đối là được!
Phạm Ninh lại nhắc nhở:
- Còn có tả hữu Xuân Phường lệnh, điện hạ cũng đừng quên ủng hộ Phú tướng công, con rể ông ấy Phùng Kinh hiện đảm nhiệm Long Đồ Các thị chế, có thể nhậm chức hữu Xuân Phường lệnh.
Triệu Trọng Châm giật mình, vội vàng cười nói:
- May có Chiêm sự nhắc nhở, người còn lại trong danh sách hẳn là cho Hàn tướng công đi!
Phạm Ninh cười nói:
- Đứa con cả của Hàn tướng công vẫn chưa đến được ngũ phẩm, để ta đề cử, điện hạ, người cuối cùng trong danh sách liền để vi thần đề cử đi!
- Không thành vấn đề, Chiêm sự muốn tiến cử ai?
- Vi thần đề cử tri sự Dương Châu Dư Hiếu Niên, trước đây ở Côn Châu y là phụ tá tạm thời của ta, nhiều lần cùng Nhật Bản đàm phán, về sau kế nhiệm tri sự Côn Châu, năng lực trác việt, vi thần đề cử y là tả Xuân Phường lệnh.
Triệu Trọng Châm còn tưởng rằng Phạm Ninh muốn tiến cử Chu gia, không nghĩ tới đề cử người cũ ở Côn Châu, y lập tức viết ba chữ "Dư Hiếu Niên" sau vị trí Tả Xuân Phường Lệnh.
Triệu Trọng Châm vừa cười nói:
- Đêm nay ta muốn đi gặp Hoàng tổ phụ, năm người thúc đề cử không ngại thì đưa danh sách cho ta, để cho Hoàng tổ phụ xem xét.
Để cho Triệu Trinh xem xét cũng tốt, người khác cũng không thể nói xấu.
Lúc xế chiều, Phạm Ninh về tới phủ của Chu Nguyên Phong, hắn vừa mới tiến cửa phủ liền gặp dì nhỏ Chu Khiết, Chu Khiết ở goá nhiều năm, nàng luôn luôn chiếu cố phụ thân của mình, thực chất là đại quản gia nhiều năm của phủ Chu Nguyên Phong, mặt khác, Tín Báo của Chu Nguyên Phong, cũng là nắm giữ ở trong tay nàng..
- A Ninh, ta chờ cháu mãi!
Chu Khiết đón cười dài nói.
- Dì nhỏ tìm ta có việc?
Dì nhỏ rất ít tìm mình, Phạm Ninh vừa nghĩ tới đây, cười nói:
- Chẳng lẽ là A Bội bọn họ sắp đến kinh thành?
- Bọn họ đã xuất phát từ phủ Ứng Thiên, bất quá ta tìm cháu cũng không phải vì chuyện này, hiện tại cháu có thời gian hay không?
Phạm Ninh gật gật đầu, Chu Khiết cười nói:
- Vậy cháu theo ta đi một chuyến, có người muốn gặp cháu.
- Là ai muốn gặp ta?
Chu Khiết nói ra một cái tên ở bên tai hắn, Phạm Ninh ngẩn ra, thế nào lại là nàng?
- Buổi chiều Vương phi đã tới nơi này?
- Vương phi phái người tới, tuy nhiên nàng rất cẩn thận, không có bất kỳ văn bản gì, cháu đi theo ta là được.
Phạm Ninh lên xe ngựa, hắn có thể hiểu được tại sao Cao Thao Thao cẩn thận, dù sao cô nam quả nữ gặp mặt riêng cũng không tốt, cho nên cần một kẻ thứ ba cùng đi.
Nhưng Phạm Ninh hơi không hiểu là, dường như Chu Khiết và Cao Thao Thao quan hệ tốt lắm, đây là vì sao?
Chu Khiết hiểu được nghi ngờ của Phạm Ninh, cười giải thích nói:
- Cha ta trợ giúp Cự Lộc quận vương, đa số là ta đi xử lý đấy, ta trực tiếp tìm Vương phi, tương giao nhiều năm như vậy, chúng ta đã rất quen thuộc lẫn nhau, nàng đối với ta cũng rất tín nhiệm.
Thì ra là thế, Phạm Ninh gật gật đầu hỏi:
- Dì nhỏ gần đây rất bận nhỉ!
- Ta lúc nào chả bận, chủ yếu là chuyện Tín Báo khiến cho ta không thể phân thân, nếu chẳng may ta không ở đây, quản sự sẽ rối bời, lúc đó thì phiền toái rồi.
- Dì nhỏ kỳ thật cũng không cần quá lo lắng, chuyện trong quan trường đi theo "Triều Báo" đi là được, một ít chuyện trọng yếu, nếu "Triều Báo" không có đăng, vậy "Tín Báo" cần cẩn thận, trong phương diện này độ mẫn cảm của "Triều Báo" vẫn là rất khá.
- Hiện tại có gì cần chú ý hay không?
Phạm Ninh suy nghĩ một chút nói:
- Liên quan đến chuyện của Trương Nghiêu Tá có thể nói hai câu, nhưng liên quan đến chuyện của Hoàng hậu Ôn Thành thì đừng đăng, Ôn Thành Hoàng hậu là vảy ngược của thiên tử (Rồng có vảy ngược, động vào tất nổi giận), ngàn vạn lần đừng đụng vào.
- Gần đây Lương Vương rất được quan tâm, có tin tức nội bộ bí mật nào không?
Chu Khiết lại cười hỏi.
Phạm Ninh khẽ mỉm cười:
- Tin tức nội bộ của ta rất nhiều, nhưng cho dì lại là hại "Tín Báo", dì nhỏ chỉ phải nhớ kỹ một điểm là được, Lương Vương đã tiến vào Đông cung.
- Lương Vương vào ở Đông cung, ai cũng biết chuyện này? Mấu chốt là thôi đi, không tìm cháu, để tránh phụ thân căm tức.
Xe ngựa chậm rãi dừng ở trước một quán rượu, Phạm Ninh nhìn nhìn, lại là Chu lầu.
- Đi theo ta!
Chu Khiết xuống xe ngựa, dẫn theo Phạm Ninh từ cửa hông vào quán rượu, theo một thang lầu bí mật trực tiếp đi đến lầu ba, đi hết cầu thang là một gian phòng để đồ lẫn lộn, Chu Khiết đẩy cửa ra, trên hành lang không có khách nhân, nàng trực tiếp đẩy cửa đối diện ra đi vào.
Đối diện là một gian buồng xép, gian ngoài có hai nữ thị vệ đứng, Chu Khiết chỉ chỉ buồng trong:
- Ta ở chỗ này chờ cháu, sẽ không đi vào.
Phạm Ninh vén rèm cửa lên, đi vào buồng trong.
Buồng trong bày biện bàn trà và trà cụ, một mĩ nhân đoan trang nho nhã không chút hoang mang uống trà, chính là mẫu thân Triệu Trọng Châm - Cao Thao Thao.
Phạm Ninh vội vàng tiến lên khom mình thi lễ:
- Phạm Ninh tham kiến Vương phi!
- Phạm Chiêm sự, chúng ta đã hai năm không gặp rồi.
Cao Thao Thao khẽ cười nói:
- Mời ngồi!
- Tạ Vương phi ban thưởng!
Phạm Ninh ngồi xuống đối diện nàng, Cao Thao Thao lại nói:
- Vốn nên mời ngươi ăn cơm chiều, nhưng ta không muốn uống rượu, đành phải mời ngươi uống trà.
Nàng vén tay áo lên, lộ ra cổ tay trắng noãn tự mình châm trà cho Phạm Ninh: