- Đây là ta tự mình sắc trà, ngươi nếm thử.
- Cảm tạ Vương phi ưu ái!
- Nên là ta cảm ta ngươi chăm sóc Châm nhi, Châm nhi có được như ngày hôm nay, hoàn toàn là công lao của ngươi, đương nhiên Chu gia cũng có công, nếu như bọn họ không khảng khái giúp đỡ, Châm nhi cũng không có được sự giáo dục tốt nhất, lòng ta đều đã cân nhắc.
Phạm Ninh lắc lắc đầu, cười nói:
- Ta cảm thấy công lao lớn nhất hẳn là Vương phi, người có thể sinh ra một đứa con tuyệt luân như vậy, nếu là Triệu Văn Uẩn, mười Phạm Ninh cũng vô dụng.
Phạm Ninh nịnh hót khiến Cao Thao Thao mở cờ trong bụng, nàng nhìn thật sâu Phạm Ninh:
- Chiêm sự rất biết nói chuyện!
Phạm Ninh thản nhiên cười:
- Ta chỉ là ăn ngay nói thật, so với nói có lương thần, không bằng nói có minh chủ, Dương Khải thông minh tuyệt đỉnh, lại gặp Trương Nghiêu Tá, đó là cái bất hạnh của gã, Phạm Ninh tuy rằng ngu dốt, lại gặp Triệu Trọng Châm, là cái rất may của ta, lòng ta rất rõ, Vương phi không cần đề cao ta quá.
- Nói vậy ta không thưởng cho ngươi cũng không được rồi..
Cao Thao Thao từ trong bao lấy ra ba miếng ngọc bội, đặt lên bàn giao cho Phạm Ninh:
- Đây là ba lời hứa hẹn của ta, tương lai ta có thể đáp ứng ngươi ba yêu cầu, nếu Châm nhi mà đăng cơ, ta chính là Thái hậu, hẳn là có thể một lời nói một gói vàng.
Đây mới là mục đích Cao Thao Thao tìm Phạm Ninh, muốn mua chuộc lòng hắn, hiện tại nàng không có cái gì, nhưng không có nghĩa là tương lai nàng không có, cho nên mới dùng lời hứa tương lai của nàng để trấn an Pham Ninh bây giờ..
- Cảm ơn Vương phi hậu đãi, Phạm Ninh khắc trong tâm khảm.
Phạm Ninh thật cẩn thận cất ba khối ngọc bội vào trong ngực, Cao Thao Thao chỉ sợ hắn không nhận, nàng thấy Phạm Ninh không nhiều lời, trực tiếp nhận lấy, trong lòng cũng nhẹ nhàng thở ra.
Cao Thao Thao vừa cẩn thận đánh giá Phạm Ninh một chút, thấy dáng vẻ Phạm Ninh cao lớn oai hùng, tướng mạo đường đường, trong lòng rất là ưa thích, nàng không khỏi tự nhiên cười nói:
- Ta thường hỏi Chu Khiết, Phạm tiểu đệ trẻ tuổi như vậy đã làm chức cao, có bí quyết gì hay không?
Sau lưng Phạm Ninh lập tức toát ra một thân mồ hôi lạnh, không ngờ Cao Thao Thao gọi mình Phạm tiểu đệ, đây cũng không phải là điềm tốt, hắn vội vàng nói:
- Kỳ thật Phạm Ninh còn có một việc phải kính nhờ Vương phi.
Cao Thao Thao hơi đỏ mặt, nàng cũng ý thức được vừa rồi mình hơi đường đột, nàng vừa thu lại nụ cười, nghiêm nghị hỏi:
- Phạm Chiêm sự mời nói.
- Chính là về Vương gia, Lương Vương điện hạ vừa mới vào Đông cung, vẫn chưa ổn định, Trương Nghiêu Tá tuyệt sẽ không cam lòng, vi thần lo lắng lão sẽ lại lợi dụng Cự Lộc Vương gia, gây cho Lương Vương điện hạ ảnh hưởng bất lợi.
- Ngươi cứ yên tâm!
Cao Thao Thao quyết đoán nói:
- Nếu y làm chuyện ngu xuẩn gì, chỉ có thể là chính bản thân y chịu đựng, ta tuyệt sẽ không để y làm chuyện ngu xuẩn gì ảnh hưởng đến Châm nhi.
- Nếu như là như vậy, vi thần an tâm rồi!
Cao Thao Thao liền đứng lên nói:
- Ta đi trước đây, về sau ngươi có chuyện tìm ta, có thể thông qua Chu Khiết, Phạm Chiêm sự, bảo trọng!
Phạm Ninh hạ thấp người nói:
- Vương phi bảo trọng!
Cao Thao Thao lướt qua bên người Phạm Ninh, khiến cho một làn gió thơm thoang thoảng, thấm vào ruột gan, rất nhanh, người ở phía ngoài đều rời đi, Phạm Ninh ngây ngốc ngồi ở chỗ kia, hắn cảm giác mình tựa như nằm mơ.
Ban đêm, Triệu Trọng Châm đưa hai danh sách giao cho Hoàng tổ phụ Triệu Trinh, Triệu Trinh nhìn danh sách cười nói:
- Nhanh như vậy đã định xong rồi?
- Khởi bẩm Hoàng tổ phụ, trong năm người của hoàng tôn, chỉ có hai người Tào Cao là hoàng tôn sở định, ba người khác là Hàn sư phụ và Phạm chiêm sự đề nghị.
- Chắc chỉ có Hàn Giáng là sư phụ ngươi đề nghị nhỉ!
- Đúng vậy!
Triệu Trinh gật gật đầu nói:
- Ba người này cũng không tệ, Hàn Giáng gia thế thâm hậu, năm nay mới năm mươi tuổi, kinh nghiệm lý lịch, năng lực, nhân phẩm đều là tốt nhất, có tài Tể tướng, vốn trẫm nghĩ sang năm thăng ông ấy là Tham tri Chính sự, thôi vậy, để cho cháu đi!
Triệu Trọng Châm không dám nói lời nào, Triệu Trinh lại nói:
- Phùng Kinh mặc dù là Trạng Nguyên, tuy nhiên năng lực và sự quyết đoán của y đều so ra kém Phạm Ninh, nhưng nhạc phụ y rất lợi hại, cái tên này xem như để lung lạc Phú tướng công đi! Còn có Dư Hiếu Niên, người thứ hai đảm nhiệm tri huyện Côn Châu, cực kỳ quen thuộc Nhật Bản, Phạm Ninh đánh giá y rất cao, nhưng cũng không phải ứng cử viên tốt nhất, hẳn là tư tâm của Phạm Ninh đó!
Trong lòng Triệu Trọng Châm có chút bất an, nhỏ giọng nói:
- Nếu không phải ứng cử viên tốt nhất, vậy đổi một người khác.
Triệu Trinh hơi hơi mỉm cười, lời nói thấm thía nói đối với tôn tử:
- Cháu là kẻ bề trên, phải từ góc độ kẻ bề trên mà nhìn sự việ, những người này có ưu tú không hoàn toàn không trọng yếu, quan trọng là ai đề cử bọn họ, đại thần có tư tâm là chuyện tốt, có tư tâm mới dễ khống chế, chỉ sợ không có tư tâm thôi.
- Nếu là Phạm Ninh đề cử, vậy là cháu đã cho hắn chút thể diện này, về phần tương lai trọng dụng như thế nào, đó mới là chuyện của cháu, Hoàng tổ phụ không có những thứ khác dạy cháu, duy nhất phải dạy cháu chính là cân bằng, thuật đế vương trung tâm ngay ở cân bằng, cháu phải nhớ kỹ điểm này, Phạm Ninh cân bằng Hàn Giáng, hơi chút yếu thế nhưng có Dư Hiếu Niên là được rồi, lại thêm một Phùng Kinh lão luyện, hiểu chưa?
- Tôn nhi nhớ kỹ!
Triệu Trinh lại nhìn một chút năm người Phạm Ninh đề cử, ông không chút do dự đặt bút phê chuẩn một chữ 'Chuẩn' phía ngoài hai bản đề cử.
Ngắn ngủi thời gian một ngày, hai bộ máy trên dưới Đông cung, mười tên quan viên đã định ra rồi, rất nhiều người vừa mới nhận được tin tức, chuẩn bị bắt đầu tìm phương pháp thì Lại bộ đã tuyên bố, mười tên quan viên Thiên tử đã phê chỉ thị, không thay đổi nữa, thực tại khiến rất nhiều người giẫm chân đấm ngực, hối hận không ngừng.
Nhưng đối với Phạm Ninh mà nói, hắn còn phải chuẩn bị xây dựng quân nha Thần Võ quân, bao gồm phó quân, phán quan, thôi quan, lục sự tham quân, lục tào, chủ bộ cùng với các tòng sự.
Hắn không có khả năng đem quan nha An Phủ Sứ đến kinh thành, cho nên hết thảy đều bắt đầu lại từ đầu.
Sáng sớm ngày hôm sau, Phạm Ninh ngồi ở trong phòng suy xét thành lập quân nha Thần Võ quân, quân nha không giống Đông cung, quan viên đảm nhiệm văn chức trong quân nha trên cơ bản đều do hắn quyết định.
Người đầu tiên Phạm Ninh nghĩ đến chính là Tống Lăng và Đàm Thận Tri của phủ Ứng Thiên, hai người này là mình một tay cân nhắc, chịu ảnh hưởng của mình tương đối sâu, gần như bảo thủ, người như vậy sẽ không được Vương An Thạch ưu ái, bị lạnh nhạt là không thể tránh rồi, Tống Lăng năng lực rất mạnh, kinh nghiệm phong phú, Phạm Ninh suy xét điều y đến quân nha làm Lục Sự Tham Quân, Đàm Thận Tri là người cẩn thận, năm năm làm Sĩ Tào ti sĩ, coi như là Sĩ Tào lão luyện rồi, có thể cho y tiếp tục đảm nhiệm Sĩ Tào Tham quân.
Phạm Ninh quyết định thừa cơ hội này trợ giúp bạn bè cũ một phen, điều Lục Hữu Vi và Đoàn Du khỏi Trường thái học, hai người đều vào quân nha làm Lục Tào Tham quân.