Đại Tống Siêu Cấp Học Bá (Dịch Full )

Chương 764 - Chương 761

dai tong sieu cap hoc ba
Chương 761
 

Suy tính một buổi sáng, thời gian đã sắp đến giữa trưa, lúc này, trà đồng Vương Hỉ ở cửa bẩm báo:

- Khởi bẩm Chiêm sự, bên ngoài có người tìm, nói là người ở Côn Châu.

Nếu như không có câu nói sau cùng, Phạm Ninh cũng không nhất định đồng ý gặp, hai ngày này hắn đang lo lắng có người tới cửa tìm đến hắn, sáng hôm nay vào triều, hắn đã gặp vài nhóm người, nghe nói là người nhà nhạc phụ Chu Hiếu Vân, không ngờ có không ít người ban đêm đi thăm hỏi hắn, may mắn không có bao nhiêu người biết hắn đang ở nơi nào.

Phạm Ninh vội vàng đi ra cửa chính Đông cung, hắn liếc mắt một cái liền nhìn thấy Dư Hiếu Niên có chút hồn bay phách lạc, Phạm Ninh ngẩn ra, tại sao y lại ở kinh thành?

Dư Hiếu Niên vừa lúc tới kinh thành có việc công, sáng sớm hôm nay y mới vào kinh, cũng không biết tình hình kinh thành, khi Lại bộ báo cho y biết chuẩn bị điều đến Đông cung, Dư Hiếu Niên tựa như bị giáng một đòn vậy, hoàn toàn bối rối, không ngờ lại điều mình tới Đông cung, mình đã đắc tội người nào?

- Lão Dư, sao ngươi biết ta ở Đông cung?

Phạm Ninh đi lên trước cười hỏi.

- Ta nhớ ngài được điều đến Tả Gián Viện, vừa rồi đi Tả Gián Viện tìm người, mới biết được người chuyển công tác làm Thái Tử chiêm sự, chúc mừng người thăng chức!

Phạm Ninh thấy bộ dạng y buồn bã ỉu xìu, không khỏi cười to:

- Không ngờ lại đi Tả Gián Viện tìm ta, đó là Hoàng Lịch mấy trăm năm trước rồi, có phải ngươi không quan tâm việc trong triều hay không?

Lúc này Dư Hiếu Niên mới nhớ tới, không khỏi vỗ trán:

- Ta quên, người chỉ có danh hiệu Gián Nghị Đại Phu, năm trước được điều đi phủ Ứng Thiên rồi.

- Phủ Ứng Thiên cũng là Hoàng Lịch cũ rồi, đi thôi! Ta mời ngươi uống rượu.

Phạm Ninh dẫn theo Dư Hiếu Niên, đi đến quán rượu Thanh Phong phía ngoài hoàng thành.

Nhã phòng đã không còn, bọn họ ở lầu hai tìm một cái bàn dựa vào góc, Phạm Ninh gọi một bầu rượu, vài món ăn ngon, hắn thấy Dư Hiếu Niên vẫn tâm sự nặng nề như trước, liền cười nói:

- Có phải Lại bộ thông tri, điều tới Đông cung rồi hay không?

Dư Hiếu Niên thở dài một tiếng:

- Ta mới ba mươi lăm tuổi! Lại bị điều đi Đông cung dưỡng lão.

Bên cạnh có một gã quan viên phun phì một cái:

- Thế mà còn có người buồn khổ vì được điều tới Đông cung, lão huynh, ta ở Tam ty, chúng ta đổi đi!

Phạm Ninh trừng mắt nhìn quan viên bên cạnh một cái, quan viên lập tức biết điều đổi chỗ, ngồi ra xa.

- Lão Dư, ta chỉ nói với ngươi hai câu, ngươi sẽ hiểu, câu nói đầu tiên, ngươi được điều đến Đông cung là đề nghị của ta.

Dư Hiếu Niên bỗng dưng mở to mắt, không đợi y mở miệng, Phạm Ninh xua tay ngăn y:

- Nghe xong câu nói thứ hai của ta!

Phạm Ninh chậm rãi nói:

- Từ ngày hôm qua cho tới hôm nay, đã có mười mấy quan viên cầu ta điều bọn họ tới Đông cung, bao gồm Lại bộ Viên Ngoại Lang quyền thế rất lớn.

Dư Hiếu Niên có ngốc cũng cảm giác không đúng, y thấp giọng hỏi:

- Vì sao?

- Rất đơn giản, hiện tại Lương Vương điện hạ ở Đông cung, thiên tử điều mười tên quan viên tới Đông cung, đặt nền tảng cho Lương Vương.

Dư Hiếu Niên hít một hơi khí lạnh, không ngờ Lương Vương tiến vào chiếm giữ Đông cung rồi, y đương nhiên biết Lương Vương trở thành Hoàng thái tôn, nhưng dù sao không có sắc phong, cho nên y không nghĩ đến Đông cung không ngờ lại thành nơi xảy ra biến đổi nghiêng trời lệch đất như thế.

Y kích động cất giọng run run:

- Là đi theo Lương Vương điện hạ?

Phạm Ninh gật gật đầu:

- Lương Vương sẽ ở Đông cung xử lý quốc sự, cần một vài đại thần phụ tá, ta đề cử ngươi đảm nhiệm tả Xuân Phường lệnh, tòng tứ phẩm, lão Dư, ngươi sắp thăng một cấp!

Dư Hiếu Niên kích động che mặt, một cái chớp mắt ngắn ngủi, y phảng phất từ địa ngục phi lên tới thiên đường, vạn phần vui sướng trong lòng, sau một lúc lâu y mới khống chế được tâm tình nói:

- Sứ quân, cám ơn!

- Không cần khách khí như thế, nhờ giao tình cũ của chúng ta thôi, nói cho ta nghe một chút tình hình ở Côn Châu đi!

Dư Hiếu Niên bây giờ còn kiêm nhiệm chức vụ phán quan Hải ngoại Tiết độ phủ, hơn nữa y mới vừa từ Côn Châu trở về vẫn chưa tới một năm, cũng không thiếu liên hệ với Côn Châu.

- Quan đạo Côn Châu đều đã xây dựng cải tạo hoàn thành, đoạn rộng nhất của quan đạo là năm thước, sắp san bằng rắn chắc, trải qua khảo nghiệm mấy năm tuyết rơi liên tục, đều không xảy ra vấn đề, hiện tại xuất phát từ Đường huyện đi Tấn huyện, cưỡi khoái mã thì sáng sớm xuất phát, buổi tối có thể đến.

- Tấn huyện thì như thế nào?

Phạm Ninh lại hỏi.

Thời điểm Phạm Ninh ra đi, ý kiến phê chuẩn cho Tấn huyện đã có rồi, nhưng tường thành vẫn chưa khởi công xây dựng, ngay lúc đó chỉ đào một vòng sông bao quanh thôn trấn.

- Tấn huyện đã hoàn thành, nhưng nhân khẩu không phải nhiều lắm, chỉ có khoảng một ngàn hộ, mặt đông Tấn huyện cũng phát hiện giữa sông có vàng cát, hấp dẫn dân chúng toàn huyện chạy tới đãi vàng, thậm chí ngay cả dân chúng Đường huyện và Hán huyện cũng chạy tới, lúc ấy ồn ào mất chừng một năm trời.

Vấn đề dân chúng đãi vàng vẫn là chuyện đại sự của Phạm Ninh, mãi đến thời điểm hắn ra đi cũng không giải quyết được, hắn hết sức cảm thấy hứng thú hỏi han:

- Chuyện đãi vàng tăng vọt cuối cùng làm như thế nào mà lắng xuống?

- Phải quyết tâm làm chặt mới được, một là hạ thấp giá thu mua, mỗi lượng vàng cát quan phủ chỉ dùng ba trăm văn tiền thu mua, sau đó Côn Châu nghiêm cấm dùng hoàng kim làm tiền, thậm chí của hồi môn cưới vợ cũng không cho phép, phương thức thứ ba chính là phát triển giá cả lương thực, đấu gạo một trăm văn, vậy thì dân chúng bỏ làm ruộng chạy tới đãi vàng thảm rồi, đói bụng một năm, cuối cùng dùng toàn bộ vàng cát đi mua lương thực, điều kiện cuộc sống giảm xuống trầm trọng, mà cuộc sống của dân chúng không đi đãi vàng thật sự thoải mái, lúc đấy mọi người mới tỉnh ngộ, ở Côn Châu hoàng kim là vô ích, năm thứ hai trên cơ bản vốn không có người đi đãi vàng nữa mà liều mạng trồng trọt.

- Có người nào muốn trở về Đại Tống không?

- Cũng có, chủ yếu là người già, muốn chôn cất ở cố hương, hợp táng cùng một chỗ với cha mẹ, chúng ta liền đưa ra một hạng mục, sau khi người già qua đời, chúng ta sẽ xây dựng một ngôi mộ ở quê cũ cho họ, thỏa mãn di nguyện của bọn họ, đương nhiên, chi phí tự gánh vác, mỗi người thu năm mươi quan tiền, có thể chia ra trả trong mười năm.

- Vậy Nhật Bản thì sao? Tình hình phía Nhật Bản thì thế nào?

- Nhật Bản bên kia hẳn là biến hóa không lớn, nội đấu rất kịch liệt, ở nước Xuất Vũ chúng ta lại phát hiện ngọn núi bạc thứ ba, trữ lượng lớn hơn nữa, rất dễ dàng khai thác, vẻn vẹn Nhật Bản hàng năm có thể cung cấp ba triệu lượng bạc trắng và 40 vạn lượng hoàng kim, hiện tại Côn Châu và Nhật Bản đã trở thành nơi cung cấp hoàng kim và bạc trắng lớn nhất cho Đại Tống.

Phạm Ninh quả thật cũng thấu hiểu rất rõ, hai năm qua tài chính Đại Tống dư dả hơn rất nhiều, trên cơ bản không cạn kiệt nữa, cũng dần dần đền bù được khoản siêu chi hàng năm trước kia, mậu dịch hải ngoại đổi về vật tư sung túc, chủ yếu là hương liệu và gỗ quý.

Bình Luận (0)
Comment