Phạm Ninh cười nói:
- Vương phi không phải nữ nhân bình thường, vương phi giết cháu, chỉ làm tổn hại nghiêm trọng đến lợi ích của bản thân, loại việc như vậy vương phi sẽ không làm, tiểu cô, cháu biết vương phi đang nghĩ cái gì, cháu sẽ tận lực giúp đỡ vương phi, thỏa mãn vương phi.
- Cháu biết vương phi muốn gì?
Phạm Ninh gật đầu, hắn rất rõ Cao Thao Thao muốn gì, nhưng vương phi cần nhất bây giờ là một con thuyền, đưa nàng ấy đi sang bờ bên kia, nàng ta lựa chọn hắn, mà hắn không phải không lựa chọn nàng.
Trong căn phòng bí mặt của vương phủ, phu xe Mao Đại quỳ gối trước mặt vương phi Cao Thao Thao, sợ tới mức run người, gã không dám giấu diếm nửa lời, khai rõ tỉ mỉ với vương phi gã bị Trương Ngiêu Tá mua chuộc.
- Người đó bày trước mặt tiểu nhân một nghìn quan tiền và một bàn tay đẫm máu, vương phi, tiểu nhân không có lựa chọn, con tiểu nhân mới mười tuổi, tiểu nhân không muốn chết.
- Cho nên ngươi lựa chọn bán đứng vương gia? – Cao Thao Thao lạnh lùng nói.
- Chỉ nói hành tung của vương gia với bọn họ, bản thân tiểu nhân cũng không biết là bán đứng vương gia, vương phi, người tha cho tiểu nhân đi, bản thân vương phi cũng có con trai.
- Đủ rồi!
Cao Thao Thao cắt lời của gã, vẫy tay:
- Dẫn gã xuống.
Phu xe Mao Đại vẫn muốn cầu xin, lại bị chặn miệng, hai gia đinh lôi gã xuống.
Cao Thao Thao lại hỏi hầu gái Thái Nga:
- Nói lại nguyên văn lời của Phạm chiêm sự.
- Ngài ấy bảo nô tì nói với vương phi, ngài ấy nói việc này Trương Nghiêu Tá đã biết rồi, phu xe Mao Đại bị Trương Nghiêu Tá mua chuộc, ngài ấy nghi ngờ Trương Nghiêu Tá đã tìm được chứng cứ bên lầu Phàn, bây giờ tình thế rất nguy cấp, bảo vương phi tốt nhất tối nay vào cung tìm Tào hoàng hậu.
- Đi tìm Tào hoàng hậu?
Trong lòng Cao Thao Thao có chút do dự, nàng ta không thích người dì này, người dì này gan nhỏ, yếu đuối, không có chủ kiến, tìm bà ta có ý nghĩa gì?
Thái Nga nhỏ giọng nói:
- Có lẽ ý của Phạm quan nhân, là muốn để chủ mẫu thông qua Tào hoàng hậu đi tìm thiên tử.
Cao Thao Thao sáng mắt lên, nàng ta bỗng nhiên nhớ ra câu nói chiều nay khi Phạm Ninh và nàng ta chia tay, "nắm quyền chủ động trong tay mình".
Ý của hắn chính là ý này, không muốn người khác quyết định vận mệnh của nàng ta.
Lúc này, một hầu gái ở cửa nói:
- Vương phi, Cao lão gia tới rồi.
Cuối cùng phụ thân đã tới, Cao Thao Thao nhẹ nhàng thở ra, nhanh chóng đi đến phòng khách.
Cao Tuân Phủ vừa nhận được tin tức của con gái mới vội vàng đến vương phủ, vốn dĩ địa vị của ông ta ở Cao gia không cao, nhưng dựa vào cháu ngoại từng bước lên địa vị cao, địa vị của ông ta nước lên thì thuyền lên, đại ca Cao Tuân Độ thậm chí tỏ rõ thái độ, chuẩn bị đem vị trí chủ nhà giao cho ông ta.
Không chỉ địa vị gia tộc tăng lên, chức quan của ông ta cũng nhanh chóng lên cao, Cao Tuân Phủ đã đảm nhiệm chính lục phẩm đô chỉ huy sứ ở phủ Diên An, chưởng quản ba nghìn quân đội, nhưng vì bại binh Tây Hạ mà bị bãi chức, sau này lại nhận chức mới, đảm nhận chức quan nhỏ tòng thất phẩm phó sứ xưởng Bắc.
Nhưng sau khi cháu ngoại ông ta vào làm chủ đông cung, Phạm Ninh đặc biệt đề bạt ông ta, bổ nhiệm ông ta trở thành Tả tướng quân Thần Võ Quân, tòng thất phẩm thăng cấp thành tòng tứ phẩm, hơn nữa Phạm Ninh hết sức lôi kéo ông ta, ông ta đã hoàn toàn lên thuyền của Phạm Ninh.
Cao Tuân Phủ thực sự nơm nớp lo sợ, ông ta biết vận mệnh của mình thay đổi là đứa cháu ngoại và con gái mình cho, cho nên ông ta càng sợ con gái và cháu trai xảy ra chuyện, hôm nay con gái có việc gấp tìm ông ta, trong lòng ông ta có một dự cảm bất thường.
- Để phụ thân chờ lâu rồi! – Cao Thao Thao đi đến phòng khách.
Cao Tuân Phủ thấy tinh thần con gái mệt mỏi, trong lòng có chút lo lắng, vội vàng tiến lên trước hỏi nói:
- Xảy ra chuyện gì rồi?
Cao Thao Thao nói với phụ thân một cách bình tĩnh:
- Triệu Tông Thực lại gây ra đại họa rồi.
Cao Tuân Phủ nghe con gái gọi thẳng tên của chồng, ngữ khí lạnh lùng, ông ta nhướn mày:
- Bây giờ quận vương đâu rồi?
- Con không biết. – Cao Thao Thao lắc đầu.
- Sao con lại không biết, quận vương là chồng con mà!
Cao Thao Thao cười khổ một tiếng:
- Con và chàng đã ở riêng hai năm nay, buổi tối trên cơ bản con không gặp chàng, bây giờ con và nhị lang ở cùng một chỗ.
Nhị lang là con thứ Triệu Trọng của Cao Thao Thao, năm nay mới bảy tuổi, rất thích đọc sách.
Cao Tuân Phủ lại thở dài nói:
- Con nói đi! Quận vương lại xảy ra chuyện gì rồi?
Cao Thao Thao liền đem chuyện Triệu Tông Thực tư thông với ba vị tướng quân nói một lần, Cao Tuân Phủ nghe được trợn mắt há hốc mồm, gấp đến nỗi cà lăm nói:
- Quận vương… quận vương làm sao có thể tham gia quân đội?
Từ xưa đến nay, việc hoàng tử kiêng kị nhất chính là có liên quan đến quân đội, không ngờ con rể và tả hữu kiêu vệ lại cùng một chỗ, làm sao mà Cao Tuân Phủ không vội cho được.
- Bây giờ cứu chữa thế nào? - Cao Tuân Phủ vội vàng hỏi.
- Phụ thân, con muốn hỏi một chút, nếu như đi lầu Phàn ăn cơm, lầu Phàn có biết danh tính của người đến ăn cơm không?
Đây mới là điều mà Cao Thao Thao quan tâm, rốt cuộc Trương Nghiêu Tá có thể điều tra được Triệu Tông Thực và mấy tướng lĩnh đó cùng nhau không, Phạm Ninh điều tra được danh tính từ trong cửa hàng tiền, vậy Trương Nghiêu Tá thì sao? Phạm Ninh nói ông ta sẽ lấy được danh sách từ lầu Phàn, Cao Thao Thao có chút khó lý giải.
Cao Tuân Phủ cũng thường xuyên đến lầu Phàn ăn cơm, đối với quy củ của lầu Phàn tương đối hiểu rõ, y nghĩ một chút nói:
- Lầu Phàn không giống các nơi khác, đi lầu Phàn ăn cơm nhất định phải có thân phận, không phải ai muốn vào là có thể vào, nếu như chưa đặt trước, vậy khi vào cửa sẽ bị vặn hỏi, cho nên thông thường đều sẽ được đặt trước, nếu nói rõ hơn, là ai mời khách, mời ai ăn cơm, là phải đăng ký tên trước ở lầu Phàn, sau đó khi vào cửa chỉ cần nói số phòng, thì sẽ không có ai ngăn cản con.
Sắc mặt Cao Thao Thao lập tức trở nên trắng bệch, Phạm Ninh nói là sự thật, Cao Tuân Phủ thấy tinh thần con gái khác thường, liền vội hỏi:
- Xảy ra chuyện gì rồi?
- Phụ thân, Trương Nghiêu Tá biết chuyện quận vương cấu kết với ba tướng quân rồi.
Cao Tuân Phủ kinh ngạc tới mức da đầu như muốn nổ tung ra, việc này lại bị Trương Nghiêu Tá biết rồi, vậy không phải là xong đời rồi sao?
- Sao y có thể vô tâm như thế, không ngờ việc này Trương Nghiêu Tá biết được! - Cao Thao Thao gấp đến nỗi giọng nói cũng thay đổi, một khi Trương Nghiêu Tá báo cáo lên, ngay cả bản thân mình cũng không thoát khỏi.
- Bây giờ nói những chuyện này không có ý nghĩa nữa rồi.
Cao Thao Thao bỗng nhiên thay đổi khác thường, lạnh lùng, trong chớp nhoáng, nàng đã ra quyết định, nhất định phải nắm quyền chủ động trong tay mình.
- Phụ thân, con dự định đi gặp Tào hoàng hậu, giành trước Trương Nghiêu Tá, thành thật nói chuyện này với thiên tử.
Cao Tuân Phủ ngây người một chút, ông lập tức hiểu được, con gái muốn bảo vệ cháu ngoại, mà vứt bỏ chồng mình, con gái chỉ chủ động thành thật, đây chẳng phải là bảo vệ mình và Cao gia sao.