- Xem ra chàng vẫn coi là thành thật, không có ăn chơi đàn điếm bên ngoài?
Phạm Ninh lắc đầu:
- Từ trước tới nay ta chưa từng tới thanh lâu, nhưng không đại biểu ta là chính nhân quân tử.
- Ta biết, chàng đối với nữ nhân có nguyên tắc của mình, Chu Bội và chàng là thanh mai trúc mã lớn lên với nhau, Âu Dương Thiến là mối tình lưu luyến khó quên của chàng, A Nhã là một phần thương tiếc của chàng đối với nàng ấy, vậy còn thiếp?
- Bởi vì nàng là hoàng thái hậu tương lai.
Phạm Ninh xoay người đè nàng xuống dưới thân thể, hít sâu một hơi nói:
- Chinh phục nàng, ta cũng có một cảm giác thành tựu to lớn.
Sau khi mai nở hai độ, hai người bình tĩnh trở lại, Phạm Ninh mặc quần áo, Cao Thao Thao từ phía sau ôm cổ hắn hỏi:
- Sau khi thiếp vào cung thì làm sao?
Phạm Ninh trầm mặc một lúc, vỗ tay nàng cười nói:
- Có thể sẽ không giống như thế này, Thao Thao, nàng là thái hậu, khi đó nàng phải xem xét thân phận và ảnh hưởng của bản thân mình.
- Chúng ta kết thúc như vậy? - Cao Thao Thao hỏi xa xăm.
- Ta không biết, ta sẽ đi xa một chút, khoảng một hai năm, ta không biết sau khi trở về nàng sẽ trở thành như thế nào? Thao Thao, đến khi đó rồi hãy nói.
Cao Thao Thao cũng trầm mặc, nàng mặc áo lên, lại hỏi:
- Bên Trương Nghiêu Tá có bất thường gì sao?
Phạm Ninh gật đầu:
- Bảy nghìn tráng đinh của mười ba trang viên của ông ta bắt đầu tập kết ở trang viên ngoài thành tây đông cung, đây là tín hiệu vô cùng rõ ràng, ông ta muốn động thủ.
- Vậy Châm nhi sẽ nguy hiểm sao? - Cao Thao Thao lo lắng hỏi.
- Điện hạ sẽ không có nguy hiểm, yên tâm đi, ta nắm thế lực trong tay.
Phạm Ninh ôm nàng vào trong lòng ngực, hôn môi nàng, cười nói:
- Nếu tương lai ta từ bên ngoài trở về mà nàng vẫn có thể vì ta bảo vệ trinh tiết, có lẽ ta sẽ cho nàng một phần thưởng lớn.
Ánh mắt của Cao Thao Thao vốn dĩ có chút chán nản bỗng nhiên sáng lên:
- Những lời này của chàng là thật sao?
- Ta nói lời giữ lời.
Cao Thao Thao nhìn chăm chú vào sâu đôi mắt của Phạm Ninh nói:
- Chàng quá coi thường ta rồi, ta đã nói, ngoài chàng ra, cả đời này ta sẽ không có người đàn ông thứ ba, ta chỉ hi vọng, đến một ngày, chàng đừng quá tuyệt tình.
Nói xong, Cao Thao Thao ôm cổ Phạm Ninh, say sưa hôn hắn.
Nụ hôn này, khiến Phạm Ninh không có cách nào rời đi được.
hế cục của kinh thành mấy ngày nay trong bình tĩnh lộ ra căng thẳng, người nhà của Phạm Ninh tạm thời cũng chuyển đến phủ của Chu Nguyên Phong, được bảo vệ nghiêm ngặt.
Mà Phạm Ninh vẫn ở trong quân doanh quân Thần Võ, tạm thời giao triều vụ cho hai người Văn Ngạn Bác và Hàn Giáng, trên thực tế, sau khi bệnh tình của thiên tử chuyển biến xấu đi, tất cả triều vụ của triều đình trên cơ bản đều dừng lại.
Tất cả quan viên đều thấp thỏm không yên chờ đợi thời khắc cuối cùng đến.
Hoàng tự Triệu Húc cũng dừng đọc sách, được bảo vệ trong quân doanh Thần Võ.
Quân doanh quân Thần Võ ở phía bắc Đông Cung, là một quân doanh nhỏ chiếm hai trăm mẫu, trên cơ bản không có sân huấn luyện, doanh trại dùng ngói để xây dựng, một loạt doanh trại có thể ở được khoảng nghìn người, có chừng hơn ba mươi doanh trại, ngoại trừ doanh trại của binh lính, còn có kho hàng và kho vũ khí cùng với doanh trại của chủ soái.
Ở đây chỉ tạm thời đóng hai vạn quân Thần Võ, doanh trại chính thức của quân Thần Võ là ở ngoài thành đông của bờ hồ Kim Minh.
Phạm Ninh đến quân doanh vào lúc hoàng hôn, Chu Long mang đến tin tức mới nhất.
- Căn cứ tình báo giám sát của chúng ta, buổi chiều hôm qua năm người Trương Thăng, Triệu Liêm, Trương Hổ Sinh, Trương Kim Định cùng với Tưởng Nguyên đồng thời đi đến trang viên thành tây của Trương Nghiêu Tá, bọn họ ở trong trang viên một đêm, đến buổi trưa hôm qua mới rời khỏi.
- Trương Nghiêu Tá đâu?
- Trương Nghiêu Tá còn đang ở trong trang viên, ngoài ra, trang đinh từ các nơi đã đến khoảng năm nghìn người, quan nhân, chúng ta có phải động thủ trước không, nhổ cái trang viên này?
Phạm Ninh lắc đầu:
- Dù sao thiên tử đưa cho lão đan thư thiết khoán, bây giờ thiên tử đang còn, nếu như bây giờ động thủ, sẽ tổn hại quyền uy của thiên tử nghiêm trọng, hoàng tự cũng cho phép, chỉ có thể có hai loại khả năng, hoặc là bọn họ động thủ trước, hoặc là chờ thiên tử mất.
- Ty chức hiểu rồi, nhưng ty chức cảm thấy, tốt nhất trước hết phải hiểu chi tiết kế hoạch của bọn chúng.
Phạm Ninh nhìn danh sách cười nói:
- Năm người này dường như sẽ không phải dạng người dễ dàng phản bội Trương Nghiêu Tá.
Chu Long cười nói:
- Là người sẽ có điểm yếu, ty chức đã phát hiện ra nhược điểm của một người, hơn nữa đã có bố trí.
- Ngươi đang chỉ cái người coi kỹ viện như nhà mình?
- Chính là gã, thông qua gã, ty chức có thể có được nội dung mật nghị tối qua của Trương Nghiêu Tá.
Chu Long liền hướng tới Phạm Ninh hồi báo kế hoạch chi tiết của y:
- Có thể thử một lần.
Phạm Ninh vui vẻ đồng ý phương án của Chu Long.
**** **
Màn đêm vừa buông, trước tòa nhà Thái Điệp trên Tây Đại Nhai đầy màu sắc được thắp rực rỡ, vài kỹ nữ xinh đẹp ở cửa mời chào khách, cấp bậc của lầu Thái Điệp rực rỡ ở kinh thành chỉ có thể coi là bậc trung, nhưng cho dù là quán kỹ bậc trung, một khi sa vào, cho dù nhà giàu có có vạn quan tiền cũng không chịu được phung phí tiêu vào vạn quan tiền.
Trương Đại Toàn chính là người trẻ như vậy, thực ra y còn xa mới nói tới gia tài vạn quan, chỉ là tỷ phu tương đối có tiền thôi, nhưng y đã hoàn toàn say mê trong tòa Thái Điệp ấm áp này rồi.
chàng trai trẻ coi kỹ viện thành nhà của mình Phạm Ninh nói đến chính là y.
Cha mẹ Trương Đại Toàn đã mất, nhưng có một chị gái xinh đẹp, chị gái y chính là tiểu thiếp của Tưởng Nguyên, cháu gái của Trương Nghiêu Tá vô cùng mạnh mẽ, không cho tiểu thiếp vào phủ, Tưởng Nguyên chỉ đành nuôi nàng ta ở bên ngoài, ba năm trước, nàng ta sinh cho Tưởng Nguyên một cậu con trai.
Trương Đại Toàn đi vài vòng trước lầu Thái Điệp, thực sự ngứa ngáy khó chịu, y sờ túi tiền trống không, xoay người chạy như bay.
Trong quán trà Thanh Phong, Trương Đại Toàn cười cợt nhả nói với Chu Long:
- Lần này thôi, đại ca cho ta mượn năm mươi lượng bạc nữa, bảo đảm…
- Nói dối.
Chu Long mắng:
- Mỗi lần đều bảo đảm, tự mình xem, đã nợ ta bao nhiêu bạc rồi?
Trương Đại Toàn gãi đầu nói:
- Ta cũng chưa tính đến.
- Đã năm trăm lượng bạc rồi, ngươi phải trả rồi.
Trương Đại Toàn từ trước đến nay chưa từng nghĩ đến trả tiền, tuy rằng y háo sắc, nhưng không ngu xuẩn, y biết đối phương tiếp cận mình là vì tỷ phu, nhưng không vấn đề gì, chỉ cần đối phương cho y tiền chơi gái, thậm chí y có thể bán đứng.
Chu Long cũng hiểu rõ điểm này của y, cho nên có những tình huống cũng nói rõ với y.
- Chu đại ca, không phải đại ca đang muốn nghe ngóng tin tức sao? Đại ca đưa bạc cho ta, ta đưa tin tức cho đại ca, chúng ta là giao dịch, làm sao có thể bắt ta trả tiền chứ?
- Hừ, giao dịch? Chỉ có ta cho ngươi tiền, nhưng tin tức của ngươi ở đâu?