Đại Tống Siêu Cấp Học Bá (Dịch Full )

Chương 796 - Chương 793

dai tong sieu cap hoc ba
Chương 793
 

- Đúng là như vậy, giống như Tào gia, Cao gia, Chu gia và các gia tộc, thậm chí bao gồm gia tộc Trương Nghiêu Tá, cũng ở hải ngoại mở rộng phạm vi lấy được mỏ vàng, mỏ bạc, hàng loạt các tài sản, cho nên bọn họ hết sức ủng hộ mở rộng hải ngoại, dùng lợi ích lấy được ở hải ngoại hạ giá cải cách chính trị trong nước, đây chính là mục đích căn bản lần này con đảm nhiệm hải ngoại kinh lược sử.

Mùng mười tháng Giêng, liên quan đến nghị luận của Phạm Ninh còn chưa kết thúc, người trong cuộc Phạm Ninh lại dẫn mấy chục tên lính rời khỏi kinh thành, chạy đến nhậm chức ở Tuyền Châu.

Cùng lúc đó, Tào gia cũng gấp gáp tổ chức bàn bạc chuyện gia tộc, Phạm Ninh đảm nhiệm hải ngoại kinh lược sử, điều này hàm chứa của cải phong phú và cơ hội làm ăn to lớn, khiến cho rất nhiều nhà quyền quý kinh thành đều chấn động, nhao nhao triệu tập thành viên quan trọng của gia tộc tới bàn bạc.

Tào Tông đã lớn tuổi, nhưng bảo dưỡng khá tốt, tinh thần cũng rất tốt, lão chậm rãi nói với mười mấy thành viên quan trọng của Tào thị:

- Những năm nay Tào gia từ Côn Châu thu hoạch vàng đã gần triệu xâu, tài sản và quyền lực lớn bảo vệ địa vị Tào gia ở Đại Tống, Tào gia là biết trước, sớm giác ngộ cho nên mới có thể đạt được lợi ích to lớn, chính là thành công của Tào gia và Cao gia, đã khiến cho gia tộc quyền quý phải ghen tỵ, sau khi Phạm Ninh trở về, Tiên đế đã tạm dừng khai thác hải ngoại, lần này Phạm Ninh trở lại Hải ngoại Kinh Lược Phủ có ý nghĩa như thế nào, ta nghĩ trong lòng mọi người đều hiểu rõ.

Nói đến đây, Tào Tông nhìn qua Tào Dật.

- Tam lang, ngày hôm qua ngươi bái phỏng Phạm Ninh, nói lại với mọi người đi.

Tào Dật vuốt râu nói:

- Lần này Phạm Ninh trở lại hải ngoại Kinh Lược Phủ đúng là dẫn đến tranh cãi rất lớn trong triều đình, rất nhiều quan trong triều, bao gồm "Triều Báo" và "Tiểu Báo" đều nói, lần này Phạm Ninh là kẻ thất bại bị quyền lực lớn gột rửa, nhưng ngày hôm qua Phạm Ninh nói với ta, hắn trở lại hải ngoại Kinh Lược Phủ trên thực tế là năm năm trước lúc đảm nhiệm Ứng Thiên Phủ, Tiên đế đã quyết định.

Lời Tào Dật nhất thời khiến đại sảnh vang lên tiếng bàn luận nhỏ, Tào Tông lại nói:

- Thi nhi, ngươi cũng nói hai câu đi.

Tào Thi mặc dù không phải là cháu đích tôn nhưng hắn ta cũng là người xuất sắc đời thứ tư của Tào gia, hắn ta sắp lấy đại công chúa Duyện Quốc, con gái lớn của Tiên đế, một thời gian trước đảm nhiệm Đông Cung Thiện tán đại phu, bây giờ hắn ta chuẩn bị đảm nhiệm Thiếu khanh Đại Lý Tự tòng ngũ phẩm, cũng là tuổi trẻ tài cao, bởi vì hắn ta từng đảm nhiệm Tri huyện Hán huyện Côn Châu, cho nên trên người hắn ta cũng đóng dấu phái hải ngoại.

Tào Thi đứng dậy hành lễ với tổ phụ, cất cao giọng nói:

- Phạm Ninh đảm nhiệm hải ngoại kinh lược sử, chắc chắn không phải bị gạt ra khỏi triều đình, mà là ý chỉ của Tiên đế, mở rộng hải ngoại lần nữa, theo tin tức ta lấy được, bổ nhiệm Phạm Ninh thật ra căn cứ theo đề nghị ý chỉ của Tiên đế, sau khi hai Thái hậu phê chuẩn, Tri Chính Đường nhất trí thông qua quyết định, đây mới là sự thật, nếu như ta không thấy được một điểm này, Tào gia sẽ mất đi một cơ hội lớn.

Tào Tông gật đầu, lại nói với mọi người:

- Đây cũng là lời ta muốn nói, Cao gia đã quyết định thành lập cửa hàng ở Tuyền Châu, thành lập đội thuyền biển, Tào gia cũng quyết không thể ở phía sau, hơn nữa lần này sợ rằng còn liên quan đến thứ càng quý giá hơn.

- Là cái gì?

Con trai Tào Tông, Tào Toàn không nhịn được hỏi.

Tào Tông nhìn hắn ta, chậm rãi nói:

- Đất đai.

Cả đại sảnh ngay lập tức nổ oàng, người Tào gia không phải kẻ ngu, hiểu rất rõ hàm nghĩa đất đai của gia chủ, nếu như Tào gia lấy được một mảnh đất đai ở hải ngoại Đại Tống, có ý nghĩa như thế nào.

Tào Tông tiếp tục nói:

- Chu Nguyên Phong cũng lấy được một hòn đảo của Côn Châu, gọi là đảo Chu Tước, hòn đảo này thuộc về ông ta, là đất đai của ông ta, không liên quan đến Đại Tống, nhưng lần đó ông ta thất bại rồi, đảo Chu Tước vẫn thuộc Côn Châu, so với ông ta mua một tòa trang viên ở Trung Nguyên không hề khác nhau, nhưng lúc này có lẽ không giống nhau, lấy được đất đai hải ngoại là vĩnh viễn thuộc về Tào gia, không liên quan đến Đại Tống.

- Gia chủ, chuyện này khả năng đạt được là bao nhiêu?

Có tộc nhân hỏi.

Tào Tông lắc đầu.

- Ta cũng không biết, có cách nói như thế này, nhưng ta tin tưởng, nếu như hoàn toàn đạt được một phần đất đai, khả năng lớn nhất là phong vương ở hải ngoại, thuộc về một phần Đại Tống, nhưng đồng thời cũng có thể tự lập.

- Gia chủ, vậy chúng ta cần phải làm gì?

Tào Tông hơi mỉm cười nói:

- Chúng ta cần phải chuẩn bị một chi thuyền đội biển xa, đồng thời cần bắt đầu tuyển số lượng lớn tráng đinh, chúng ta lấy được tài sản ở Côn Châu cần phải phát huy tác dụng của phái ở thế thượng phong rồi.

Trên thực tế, không riêng gì Tào gia, rất nhiều gia tộc quyền quý ở kinh thành cũng cảm thấy tương lai cơ hội phân phối của cải hải ngoại sắp đến rồi, các gia tộc lớn thi nhau phái người mang nhiều tiền bạc đi xuống phía nam, chuẩn bị thành lập cơ sở của mình ở Tuyền Châu.

Tuyền Châu bắt đầu từ thời Tùy Đường cùng với Dương Châu, Quảng Châu nổi danh là cảng lớn buôn bán với hải ngoại, giai đoạn giữa Bắc Tống càng dần vượt qua Quảng Châu, trở thành cảng biển lớn thứ nhất triều Tống.

Cảng Tuyền Châu chủ yếu nhập khẩu hương liệu, thuốc, hàng hóa quý giá, vật liệu gỗ quý giá, thuốc nhuộm, kim loại, vải bông các loại vật phẩm, còn xuất khẩu tơ lụa đồ sứ là chính, hải ngoại mậu dịch đông tới Nhật Bản, phía nam thông với biển nam các nước, Tây Đạt Ba Tư, Ả Rập, Đông Phi vân vân, vạn thương nhân tụ tập, giăng đầy thuyền biển, khắp nơi trong thành Tuyền Châu có thể nhìn thấy người nước ngoài định cư ở Tuyền Châu, dẫn đến bất đồng về ngôn ngữ và văn hóa.

Hải ngoại Kinh Lược Phủ ban đầu ở Dương Châu, đến đầu năm thứ sáu chính thức chuyển đến Tuyền Châu, người đứng đầu đảm nhiệm hải ngoại kinh lược sử là Triệu Tông Thực, đảm nhiệm thứ hai là Địch Thanh, mà Phạm Ninh là người đảm nhiệm thứ ba, mỗi một người đảm nhiệm đều có mục tiêu rõ ràng, đảm nhiệm thời kỳ đầu tiên chủ yếu là kinh lược Đam Châu và Côn Châu, đảm nhiệm thời kỳ thứ hai chủ yếu là kinh lược phủ Lưu Cầu và huyện bắc Lưu Cầu, bây giờ Phạm Ninh đảm nhiệm thứ ba, chỉ sợ mục tiêu là Nam Dương rồi.

Một buổi chiều trời trong mây trắng, Phạm Ninh ngồi thuyền biển đến cảng Tuyền Châu, cảng Tuyền Châu là một vịnh sóng biển rộng mênh mông, xung quanh có núi nhỏ thấp, ngăn cản sóng gió ập vào vịnh, cũng biến cảng Tuyền Châu thành một cảng tự nhiên hiền hòa tốt đẹp.

Trong vịnh có vô số thuyền tụ tập, thuyền biển lớn nặng vạn thạch trở lên có hơn nghìn chiếc, có rất nhiều thuyền biển không phải Đại Tống tạo ra, mà là từ Ba Tư, A Rập vân vân nhưng so sánh về mặt thể tích khổng lồ, thuyền biển triều Tống lớn mạnh hơn nhiều, khả năng chống chọi sóng gió chênh lệch rất lớn, rất nhiều thương nhân nước ngoài rất thích ngồi thuyền biển của Đại Tống.

Thành Tuyền Châu còn gọi là huyện Tấn Giang, cách cảng biển chừng hơn mười dặm, được ngăn cách bởi núi nhỏ mười mấy dặm, Tấn Giang xuyên chảy qua huyện thành, trực tiếp đổ vào vịnh.

Bình Luận (0)
Comment