Đại Tống Siêu Cấp Học Bá (Dịch Full )

Chương 855 - Chương 852

dai tong sieu cap hoc ba
Chương 852
 

Nước Tam Phật Tề không phải được mệnh danh là hai mươi vạn đại quân sao? Quân Tống chỉ có hai vạn quân, mười chiến một, bọn họ có dũng khí này không?

Nước Tam Phật Tề đương nhiên không có hai mươi vạn đại quân, nhưng bọn họ có tám vạn đại quân, trong đó thủy quân có hai vạn, ngoài ra một vạn quân đang đóng ở đảo Trảo Oa (đảo Ja va – Indonesia ngày nay), thủy quân đã chết chìm gần nửa, trong thành chỉ còn lại sáu vạn đại quân.

Nhưng dù sáu vạn đại quân cũng hơn quân Tống hai vạn quân.

Trên đầu thành, quốc vương Chiêm Ti nhìn ra xa trong ngoài quân Tống, số quân không nhiều như y tưởng, trong lòng thoáng thở phào nhẹ nhõm.

Nhưng vừa nghĩ tới yêu cầu khắc nghiệt mà Phạm Ninh đưa ra trong lòng y lại căm hận không thôi, bồi thường một trăm lượng vàng, giao ra tất cả hải tặc, cắt nhường bán đảo, bỏ đi thủy quân, gửi người đến Đông Kinh, tất cả điều kiện đó đều không làm được.

Hay là mặc cả điều thứ nhất y có thể bồi thường 50 lượng vàng, nhưng một trăm lượng vàng khẳng định là không thể được.

Để một đứa con trai đi kinh thành cũng có thể coi như đi nước Tống học hỏi.

Về phần ba điều kiện còn lại y đều không làm được.

- Tướng quân, chúng ta phải xuất kích sao? - Y gọi chủ tướng Đạm Già La hỏi.

Đạm Già La khom người thi lễ:

- Vương thượng, nhất định phải xuất binh ạ, nếu không quân Tống phong tỏa hải cảng thì chúng ta cũng không chịu nổi, nhất định phải thừa dịp bọn chúng ở đất liền, đánh bọn chúng một trận tan tác, chỉ có điều phải chờ thời cơ.

- Tướng quân nhận thấy khi nào là thời cơ thích hợp nhất?

Đạm Già La nhìn sắc trời rồi nói:

- Rất nhanh mặt trời sẽ mọc, thời tiết sẽ nóng lên, bọn chúng không thích ứng với nơi nóng bức này, chờ đến giữa trưa khi bọn chúng nóng đến mức không còn sức lực, chúng ta tấn công một lần nữa và sẽ đánh bại bọn chúng.

Chiêm Ti gật đầu:

- Vẫn là lão tướng lợi hại, biết lợi dụng đặc điểm của khí hậu để hành hạ những binh sĩ đến từ nơi có khí hậu lạnh.

Hắn lập tức trả lời:

- Do tướng quân toàn quyền chỉ huy và quyết định.

Ban ngày ở nơi khí hậu nhiệt đới thật biết hành hạ người, đặc biệt dưới ánh mặt trời, rất nhanh, binh sĩ quân Tống nóng đến mức khó có thể chịu đựng được, mồ hôi chảy như nước, binh sĩ bắt đầu bị cảm nắng ngất xỉu, xuất hiện hiện tượng mất nước, mặc dù có binh sĩ vận chuyển lượng lớn nước muối nhạt và nước dừa, nhưng vẫn không giúp được gì, đại tướng Chung Tuệ phải hạ lệnh binh sĩ tạm thời cởi bỏ áo giáp.

Lúc này, Phạm Ninh sai người đưa tới một lượng lớn lá chuối tây, dùng lá chuối tây làm tán che cái nắng nóng của mặt trời, rốt cuộc cũng tạm thời có thể tiếp tục kiên trì.

Đến trưa, hai vạn binh sĩ quân Tống đều nóng đến hấp hối, chịu hành hạ, một chút khí lực cũng không còn.

Trên đầu thành Đạm Già La thấy thời cơ chín muồi đã đến, lập tức hạ lệnh mở thành, lão dẫn đầu năm vạn quân ra trận.

"Tu! Tu!" - tiếng kèn quân Tống chợt thổi lên, quân Tống nằm trên mặt đất tinh thần đánh trận đều rất mạnh mẽ, đứng dậy mặc áo giáp, chuẩn bị nghênh chiến.

Cùng so với quân đội của Lã Tống thì quân đội của Tam Phật Tề quả thực dũng mãnh không kém, ít nhất được trang bị tốt hơn nhiều, hầu hết áo giáp lương thực được nhập khẩu từ Ba Tư, lấy áo giáp làm chủ, vũ khí chủ yếu là thương và cung đao, tuy nhiên bị hạn chế về nhân chủng, quân đội của Tam Phật Tề vẫn thấp bé giống quân đội Lã Tống.

Bọn họ phần lớn không đi giày, reo hò điên cuồng chạy về hướng hai vạn quân Tống.

Chỉ huy quân Tống chính là Tả Kiêu Vệ Tướng Quân, Thủy quân sương Đô Chỉ Huy Sứ Chung Tuệ, y là phó tướng được Địch Thanh đề bạt, từng đánh trận cùng quân Tây Hạ, lại chiến đấu liên tục ở các chiến trường thủy quân, bất kể là thủy bộ tác chiến đều rất thành thạo.

Chung Tuệ cũng không hoảng hốt, y lớn tiếng quát:

- Lá chắn mâu quân kết trận, nỏ quân chuẩn bị bắn!

Năm nghìn lá chắn mâu quân lập tức tạo thành bức tường dài, sáu ngàn nỏ quân đứng phía sau lá chắn mâu quân, chuẩn bị nghiêng góc bắn nỏ.

Nhưng ngay từ lúc trời chưa sáng, quân Tống đã bày ra cơ quan, lúc này, Chung Tuệ thấy đại quân Tam Phật Tề đã xông đến bên ngoài hai trăm bước, y lập tức hạ lệnh:

- Đốt lửa!

Lập tức một số binh sĩ đốt dầu hỏa được nhúng sẵn, bốn đường lửa nhanh chóng lao về hướng quân địch, trong phút chốc liền vọt vào bên trong quân địch, quân lính Tam Phật Tề sợ hãi đều tản ra.

Cùng lúc đó, đại quân Tam Phật Tề cũng bắn nỏ vọt vào quân Tống, một tiếng mõ bất ngờ vang lên, sáu ngàn nỏ quân đồng thời phóng ra, mưa tên dày đặc phóng lên cao, như gió táp mưa rào hướng về phía binh sĩ Tam Phật Tề.

Hàng ngàn binh sĩ xông lên phía trước đã tránh không kịp, đều trúng tên ngã xuống đất, tiếng kêu thảm thiết một vùng, một lượt mưa tên này đã làm thương vong hơn nghìn người, nhưng tổn thất này so với năm vạn đại quân mà nói vẫn là không đáng nhắc đến, binh sĩ Tam Phật Tề như tre già măng mọc tiếp tục xông về phía quân Tống.

Binh sĩ Tam Phật Tề chạy phía trước chỉ cách quân Tống có trăm bước.

Đúng lúc này, trong đám người ánh lửa bỗng bùng lên, cánh đồng lửa cách quân Tống ba trăm bước cuối cùng cũng được đốt lên, xuất hiện một bức tường lửa cao bảy thước, rộng một trượng*, nhưng tường lửa cũng không ảnh hưởng tới binh sĩ Tam Phật Tề, chỉ cần tốc độ chạy trốn nhanh, về cơ bản đốt lửa không gây thương tổn cho binh sĩ.

* 1 thước =1/3 mét, một trượng=10 thước

Nhưng binh sĩ quân Tống tất cả đều ngồi xổm xuống bịt kín lỗ tai, trong giây lát, năm mươi thiết hỏa lôi chôn dưới đất liên tiếp nổ mạnh, lửa cháy bay lên cao, đất cát và vô số binh sĩ bay lên trời, khói đen dày đặc bao phủ chiến trường.

Binh sĩ của quân Tống đều đã được huấn luyện qua, đều bịt lỗ tai, quỳ rạp trên mặt đất, nhưng cách ba trăm bước đất cát cùng với thịt nát vẫn rơi xuống rào rào.

Mấy vạn binh sĩ Tam Phật Tề quỳ trên mặt đất kêu gào thảm thiết, sợ tới mức hồn bay phách lạc, trong khoảnh khắc tiếng nổ mạnh rốt cuộc cũng dừng lại, trên chiến trường đã trở thành địa ngục trần gian, khắp nơi là chân cụt, tay đứt và đầu người nổ bay, máu tươi chảy thành sông nhỏ, mấy vạn người đã bị giết hoặc bị sóng xung kích đánh chết, mấy vạn người bị điếc, những binh sĩ may mắn sống sót đều gần như sợ đến phát điên, họ điên cuồng chạy trốn về hướng đô thành, giẫm đạp lên nhau, binh bại như núi đổ.

Đây là lần đầu tiên quân Tống dùng hỏa khí để đánh trận ở Nam Dương, hai ngày trước phá hủy một tàu chỉ huy, hôm nay năm mươi quả thiết hỏa đã nổ tung cùng một lú, c lực sát thương cực lớn, nó tác động tâm lý khủng khiếp cho Tam Phật Tề. Trên đầu thành bao gồm: quốc vương, đại thần, thương nhân, thầy tăng, tất cả đều quỳ xuống, bọn họ cho rằng quân Tống vận dụng thần khí, là pháp bảo chỉ Thiên giới mới có.

Quân Tống cũng không truy kích, bọn họ sĩ khí đại chấn, ngoài việc không thích ứng được với ánh nắng chói chang mang đến, sau nửa canh giờ, hai vạn đại quân đổ bộ đến dưới thành, Phạm Ninh cũng tự mình tới.

Một phong thư bắn lên đầu thành, Phạm Ninh yêu cầu bọn họ lập tức đầu hàng vô điều kiện, chấp nhận năm yêu cầu của quân Tống, đồng thời nâng số lượng vàng lên hai trăm vạn lượng, nếu không quân Tống sẽ tấn công vào trong thành, thẳng tay chém giết.

Bình Luận (0)
Comment