Đại Vận Thông Thiên ( Dịch Full )

Chương 1015 - Chương 1015: Em Biết (1)

Chương 1015: Em biết (1) Chương 1015: Em biết (1)

Trương Hợp Hoan nhắm mắt lại, từ điều tra người có liên quan, An Quốc Quyền chắc hẳn vẫn còn sống, khả năng đã thay danh tính, dùng một thân phận khác để sinh sống trong nước, đang âm thầm tìm cơ hội để trả thù Nhạc Khai Sơn, chỉ hy vọng thù hận của ông ta sẽ không liên quan đến An Nhiên là tốt rồi.

Bên tai truyền đến tiếng mở cửa, mở mắt ra đã thấy Sở Thất Nguyệt xuất hiện trước mặt.

Trương Hợp Hoan cười nói: “Anh còn tưởng rằng nửa tiếng sau thì cuộc họp của em mới kết thúc,sao vậy? Muốn gặp anh đến vậy sao?”

Sở Thất Nguyệt cười nhàn nhạc, đi đến bên cạnh ngồi, thình lình bị Trương Hợp Hoan nắm lấy cổ tay, kéo vào trong lòng anh.

Sở Thất Nguyệt đỏ mặt cười nói: “Đánh chết anh bây giờ, đây là công ty.”

Trương Hợp Hoan hôn lên mặt cô một cái rồi mới chịu buông ra, Sở Thất Nguyệt sửa lại đầu tóc, trừng mắt nhìn anh một cái: “Đáng ghét, có tin em gọi bảo vệ đuổi anh ra khỏi đây không?”

Trương Hợp Hoan gật đầu nói: “Được, cơ mà bảo vệ của em sợ không đánh lại anh.”

Sở Thất Nguyệt nói: “Vậy em gọi cảnh sát, không tin là anh sẽ kiên trì không rời đi.” Cô ngồi xuống cạnh Trương Hợp Hoan thì trợ lý Viên Lệ gõ cửa tiến vào, mang vài hồ sơ cần ký.

Sở Thất Nguyệt đem tất cả hồ sơ ký.

Trương Hợp Hoan nói: “Công việc bận rộn vậy sao?”

“Công việc ở đây còn chưa vào quỹ đạo, đội thiết kế chỉ mới đang trong giai đoạn chạy thử, các cửa hàng cần phải chỉnh lại.”

Hai người đang nói chuyện thì điện thoại di động của Sở Thất Nguyệt vang lên, Sở Thất Nguyệt có vẻ không vui, mất kiên nhẫn nói: “Vừa rồi trong cuộc họp cũng không nói, tốt thôi, chuyện của Phú Hâm, đừng quản nữa.” Cô cúp máy rồi liếc nhìn Trương Hợp Hoan một cái.

Lời nói không có gì người nghe cố ý, Trương Hợp Hoan nói: “Làm sao vậy?”

Sở Thất Nguyệt nói: “Việc Thiên Đại sát nhập Phú Hâm, chuyện nhỏ như vậy họ cũng không làm xong.”

Trương Hợp Hoan nói: “Giao cho anh đi, anh đang có hợp tác với bọn họ.”

Sở Thất Nguyệt nói: “Chỉ là quan hệ hợp tác thôi?”

Trương Hợp Hoan gật đầu, không sai, dù sao Sở Thất Nguyệt cũng biết anh là đại gia đời thứ ba.

Sở Thất Nguyệt nói: “Biết anh lâu như vậy cũng không nghĩ anh cùng tập đoàn Phú Hâm có mối quan hệ.”

Trương Hợp Hoan nói: “Nói ra thì rất dài, anh cũng không nghĩ mình sẽ có họ hàng thân thích tầm cỡ này, đến bây giờ anh vẫn chưa từng gặp qua ông nội, ba anh là đứa con bị vứt bỏ từ nhỏ, hẳn cũng không cần đứa cháu trai như anh.”

Sở Thất Nguyệt nói: “Chuyện này đúng là nên cho anh xử lý, cửa hàng của Bách Hóa Phú Hâm là một trong những đại diện cho bách hóa cao cấp của Trung Quốc. Có rất nhiều cửa hàng ở đây nhưng chưa có chỗ nào quyết định sát nhập với Bách Hóa Phú Hâm, nên em phải xem xét lại chiến lược kinh doanh.”

“Thiết lập mối quan hệ hợp tác với Bách Hóa Phú Hâm?”

Sở Thất Nguyệt gật đầu.

Trương Hợp Hoan nói: “Thật là một ý tưởng hay khi dựa vào một cây đại thụ lớn như vậy.”

Sở Thất Nguyệt nói: “Cửa hàng của Bách Hóa Phú Hâm cũng không dễ dàng tiến vào, họ luôn quan tâm đến những thương hiệu quốc tế hơn, Thiên Đại là một thương hiệu trong nước, hơn nữa trước cũng có tin tức xấu, cho nên thông qua hình thức đàm phán chính thức khả năng không quá cao.”

Trương Hợp Hoan nói: “Em muốn gặp anh ngày hôm nay không phải là vì chuyện này chứ?”

Sở Thất Nguyệt nói: “Tập đoàn Thiên Đại cũng không phải của một mình em, anh nên giúp em và An Nhiên một chút chứ?”

Trương Hợp Hoan nói: “Lời em nói nghe thế nào cũng thấy vị dấm chua, không phải nãy anh đã đồng ý rồi sao, với anh mà nói, mệnh lệnh của em là nhất, đừng nói chỉ một việc đơn giản như vậy, dù lên núi đao xuống biển lửa anh cũng không từ.”

Sở Thất Nguyệt nói: “Cũng không khoa trương đến như vậy.”

Trương Hợp Hoan nói: “Tan làm chưa? Có thể đi ăn tối rồi chứ?”

Sở Thất Nguyệt gật đầu nói: “Em mời, ở gần đây có nhà hàng món cay Tứ Xuyên khá ngon.”

Hai người đến Thục Cửu, nhà hàng Tứ Xuyên này mới khai trương, Sở Thất Nguyệt đã dặn dò trợ lý đặt trước cho mình vị trí tốt.

Bọn họ đã rất lâu rồi không có thời gian cùng nhau đi ăn như thế này.

Trương Hợp Hoan cảm thấy Sở Thất Nguyệt so với tưởng tượng của mình cởi mở hơn. Ngược lại khiến anh có chút vướng bận, chẳng lẽ tình cảm của Sở Thất Nguyệt với mình không sâu đậm sao? Mình không quan trọng gì trong lòng cô ấy sao?

Sở Thất Nguyệt gọi một ly nước mận còn Trương Hợp Hoan thì gọi bia tươi.

Sở Thất Nguyệt nói: “Em nghe nói anh đang đóng phim à?”

Trương Hợp Hoan gật đầu: “Chỉ là một bộ phim nhỏ, chi phó không quá lớn, thể loại phim thanh xuân.”

Sở Thất Nguyệt nói: “ An Nhiên nói nó là câu chuyện bắt nguồn từ “I believe” ?”

Trương Hợp Hoan cười nói: “Hai người đúng là không giấu nhau chuyện gì.”

Sở Thất Nguyệt nói: “Em ở cạnh An Nhiên vui vẻ hơn ở với anh.”

Trương Hợp Hoan bị sặc, dùng khăn tay che miệng ho khan liên tục.

Sở Thất Nguyệt nói: “Em còn nghe nói anh đảm nhiệm vai nhân vật chính.”

Bình Luận (0)
Comment