Đại Vận Thông Thiên ( Dịch Full )

Chương 1036 - Chương 1036: Tiệc Gia Đình (3)

Chương 1036: Tiệc gia đình (3) Chương 1036: Tiệc gia đình (3)

Liễu Vân Tư gật đầu nói: “Còn nữa, con và tiểu Lưu nhanh chóng kết hôn đi, rồi sinh một cục cưng cho mẹ ẳm bồng, đến lúc đó mẹ có muốn buồn cũng không có thời gian buồn.” Bà biết thời gian này không thể mong đợi gì con trai mình nên chỉ có thể nhờ cậy vào con gái ở đây thôi.

Trương Hợp Hân đỏ mặt: “Mẹ, mẹ lại nói gì vậy.”

Liễu Vân Tư nói: “Đều là người một nhà, có gì mà không thể nói được.”

Trương Hợp Hân thẹn thùng nói: “Không nói nữa, con đi ngủ.”

Trương Hợp Hoan nói: “Đừng vội,em còn có chuyện muốn nói với mọi người.”

Trương Hợp Hân sợ anh còn muốn nói về chuyện của mình, nên nói trước dự phòng: “Đừng nói chuyện của chị với anh Lưu nữa, muốn nói thì nói chuyện của em đi.”

Trương Hợp Hoan nói: “Chuyện này đúng là liên quan đến tất cả chúng ta, lần trước con đến Thanh Minh đã xảy ra chuyện, lúc đó con chưa điều tra rõ ràng nên không thể nói với mọi người được.”

Liễu Vân Tư nói: “Chuyện của ba con?”

Trương Hợp Hân nói: “Chuyện này chị vẫn chưa tính sổ với em đâu.”

Trương Hợp Hoan nói: “Không phải là chuyện đó đâu mẹ, mẹ có biết con có ông nội tên là Trương Phú Quý không?

Liễu Vân Tư ngẩn ngơ, sau đó gật đầu nói: “Biết, ông ấy đã bỏ đi vào năm 1970, mẹ chưa từng gặp mặt ông ấy.”

Trương Hợp Nguyệt nói: “Anh , không lẽ ông nội của chúng ta còn sống?”

Trương Hợp Hoan gật đầu nói: “Không chỉ còn sống mà bây giờ còn là một triệu phú siêu giàu.”

Cả gia đình ai cũng bị sốc, Trương Hợp Hoan liền kể câu chuyện từ đầu đến cuối cho họ nghe.

Chờ anh kể chuyện xong thì Liễu Vân Tư thở dài nói: “thật không thể tưởng tượng được, ông nội của các con còn sống trên thế giới này, ngày xưa ai cũng nghĩ là ông ấy đã chết rồi.”

Trương Hợp Hân nói: “Nhưng nếu ông nội còn sống, vì sao mà bây giờ ông ấy mới tìm đến chúng ta.”

Trương Hợp Nguyệt nói: “Có thể là cảm thấy nhà chúng ta nghèo, nên sợ chúng ta kéo ông ấy xuống.”

Trương Hợp Hoan cười nói: “Tài sản của ông ấy lên đến hàng trăm tỷ, chúng ta có thể kéo ông ấy xuống như thế nào được?”

Trương Hợp Nguyệt nói: “Chính là lo lắng phiền phức, dù sao ông ấy cũng cưới vợ và sinh con. Ở đó có một gia đình lớn, nếu ông ấy chấp nhận chúng ta bên này, nhất định sẽ liên quan đến việc phân chia tài sản gia đình hoặc một cái gì đó. Em xem phim trên tivi, chỉ cần là nhà giàu có, chắc chắn sẽ không thiếu các trận chiến tranh đoạt gia sản.”

Liễu Vân Tư gật đầu, cho rằng con gái mình phân tích đúng, bà nhẹ giọng nói: “Thật ra thì chúng ta có người thân này hay không cũng không quan trọng, ngày xưa chúng ta cũng không dựa dẫm vào ai, hiện giờ các con cũng có thể tự kiếm tiền nuôi bản thân, ông ta có tiền thì sao? Chúng tôi cũng không quan tâm.”

Trương Hợp Hân và Trương Hợp Nguyệt cùng nói: “Đúng vậy, ngày xưa ông ta không nhận chúng ta, nay lại nhận nhưng chúng ta đã không còn muốn nhận ông ta nữa.”

Dù sao Liễu Vân Tư cũng đã lớn tuổi, suy xét nhiều vấn đề hơn, nhìn các con nói: “Ba con nói thế nào?”

Trương Hợp Hoan nói: “Ông ấy cho rằng ông nội cũng không thực sự muốn nhận chúng ta, nếu không đã sớm làm rồi. Cho nên ý của ông ấy là nếu ông già trở lại thì chúng ta nên tiếp nhận ông ấy như thế nào hoặc đón tiếp ra sao. Còn nếu ông ấy không đến thì chúng ta cũng chẳng cần chủ động tới cửa nhận người thân này.”

Liễu Vân Tư nói: “Ông ấy cuối cùng cũng nói đúng.”

Trương Hợp Hoan nói: “Đúng vậy, hiện tại ông ấy đang ở Úc, đổi tên thành Trương Phú Hâm, trong nước có chuỗi bách hóa Phú Hâm nổi tiếng là một trong những tài sản ông ấy sở hữu.”

Liễu Vân Tư không biết nhiều về những điều này, Trương Hợp Nguyệt biết: “Cái gì? Bách hóa Phú Hâm là của ông sao, thật là nhiều tiền, cả châu Á đều có chi nhánh của nó.”

Liễu Vân Tư nói: “Ông ta quả đúng là có tiền, làm người phải có ý chí, điều này con cần học hỏi anh trai mình rất nhiều.”

Trương Hợp Nguyệt nói: “Chuyện này là đương nhiên, anh trai con rất tài năng, vừa viết sách lại còn dẫn chương trình, các bạn nữ của con đều hâm mộ anh ấy. Anh em đưa cho anh vài cuốn tiểu thuyết anh ký tên giúp em nha, nhiều người mong chờ lắm.”

Liễu Vân Tư cười nói: “Cả ngày chỉ biết làm phiền anh trai con.”

“Anh ấy đâu có thấy phiền phức là được đúng không anh!”

Trương Hợp Hoan cười gật đầu, việc này cũng không tính là làm phiền.

Trương Hợp Hoan không ngờ đến lần này Sở Thất Nguyệt gặp phiền phức, ba giờ sáng chuông điện thoại của Trương Hợp Hoan vang lên, cầm lên thì thấy Kiều Thắng Nam gọi đến.

Giờ này mà Kiều Thắng Nam gọi điện thoại thì chắc chắc có việc gấp, bởi vì lần này về Bằng Thành, Trương Hợp Hoan không có liên lạc với cô ấy. Nhận điện thoại nói: “Nghe đây!”

“Trương Hợp Hoan anh đang ở Bằng Thành phải không?”

Trương Hợp Hoan từ trên giường ngồi dậy: “Đang ở đây, có việc gì sao?”

Kiều Thắng Nam nói: “Anh có thể đến cục một chuyến không? Em có việc cần hỏi anh.”

“Bây giờ sao?”

Kiều Thắng Nam cho anh một câu trả lời chắc chắn, bảo anh ra ngoài sau mười phút nữa, sẽ có xe đến đón anh.

Bình Luận (0)
Comment