Đại Vận Thông Thiên ( Dịch Full )

Chương 1041 - Chương 1041: Trong Dự Tính (1)

Chương 1041: Trong dự tính (1) Chương 1041: Trong dự tính (1)

Kiều Thắng Nam nói: “Ý anh là có mâu thuẫn phát sinh trong gia đình của Sở Thất Nguyệt, những chuyện này xảy ra có liên quan với việc tranh đoạt tài sản trong gia tộc.”

Trương Hợp Hoan gật đầu nói: “Bao gồm cả cái chết của bố Sở Thất Nguyệt Sở Quốc Lương. Dù Sở Thất Nguyệt đã từ chức chủ tịch Hoa Phương nhưng anh luôn cảm thấy trận chiến đấu tranh trong gia tộc của cô ấy vẫn chưa lắng xuống.”

“Nói cụ thể thêm đi.”

Trương Hợp Hoan nói: “Anh cũng không thể nói rõ, chỉ là cảm giác chuyện này không đơn giản chỉ là việc tranh đoạt tài sản trong gia đình.”

Kiều Thắng Nam nói: “Anh thử nói chuyện với Sở Thất Nguyệt xem sao, có thể cô ấy biết tình hình bên trong.”

Trương Hợp Hoan lắc đầu, vì anh hiểu tính của Sở Thất Nguyệt, nếu cô ấy không muốn chia sẻ thì có cậy miệng cô ấy cũng không nói. Trương Hợp Hoan cũng biết rằng Sở Thất Nguyệt chưa bao giờ từ bỏ việc trả thù cho bố mình, chẳng lẽ cái chết của Sở Quốc Lương có liên quan đến anh em của ông ấy?

Kiều Thắng Nam nói: “Tôi nghĩ anh vẫn nên nói chuyện với cô ấy, cả hai có nên thành thật với nhau không?”

Trương Hợp Hoan thở dài nói: “Thất Nguyệt vốn dĩ rất bướng bình, có một số chuyện cô ấy không muốn nói với tôi.”

“Đó là bởi vì anh làm chưa đủ tốt.” Kiều Thắng Nam vừa nói vừa cười: “Thật ra thì tôi cũng không có tư cách gì nói gì về mối quan hệ của hai người.”

Trương Hợp Hoan nói: “Em nói đúng, có nhiều chuyện anh làm chưa đủ tốt.”

Kiều Thắng Nam nói: “Như vầy đi, nếu có cơ hội tôi sẽ đi nói chuyện với cô ấy một lần.”

Trương Hợp Hoan nói: “Em còn nghi ngờ cô ấy hay sao?”

Kiều Thắng Nam lắc đầu nói: “Nói chuyện riêng một chút, chuyện của Sở Quốc Lực cơ bản đã điều tra xong, Sở Thất Nguyệt có chứng cứ ngoại phạm, việc cô ấy chuyển cho Tần Quang Vĩ một trăm nghìn nhân dân tệ không đủ chứng mình cô ấy mua chuộc giết người.”

Trương Hợp Hoan nói: “Dù anh chỉ là người thường nhưng cũng thấy được vụ án này có vấn đề, Tần Quang Vĩ tìm Sở Thất Nguyệt vay tiền với mục đích không rõ ràng, là muốn dùng một trăn nghìn nhân dân tệ đó để đánh lừa mọi người, cho rằng cô ấy có khả năng dùng tiền mua chuộc giết người.”

Kiều Thắng Nam nói: “Anh nghĩ tôi và cảnh sát dễ bị lừa như thế sao? Chúng tôi yêu cầu Sở Thất Nguyệt đến đều tra không phải là đổ dồn mọi nghi ngờ vào cô ấy, mà là làm theo quy trình sắp xếp điều tra vụ án, khi chưa có bằng chứng xác thực thì chúng tôi sẽ không kết luận ai là chủ mưu có tội, không phải cũng điều tra anh sao.”

Trương Hợp Hoan nói: “Vậy vụ án đó tại sao mọi người lại không điều tra theo hướng ngược lại, hiện nay Sở Quốc Lực không bị gì cả, còn Tần Quang Vĩ đã chết, sao không điều tra thử Sở Quốc Lực? Để xem có phải vụ việc này là do ông ta tự bày trò ra không, đem tất cả hiềm nghi để lên đầu Thất Nguyệt. Ngoài ra Sở Thất Nguyệt còn có một hai người chú, cũng là giám đốc của Phương Hoa, đánh giá trước mắt có khả năng họ với Sở Quốc Lực xảy ra xung đột mâu thuẫn lớn thì sao, mấy người đã điều tra theo hướng này chưa?”

Kiều Thắng Nam nhìn anh với một cặp mắt khác xưa: “Được rồi chúng ta hãy nói về vụ án của từng người.”

Trương Hợp Hoan nói: “Chuyện này không đơn giản, chỉ cần tư duy logic một chút thì mọi người có thể nhìn thấy được.”

Kiều Thắng Nam cười nói: “Anh đừng lo lắng về điều đó, anh nghĩ đến những việc này thì chúng tôi cũng đã điều tra rồi, cũng đã đem vụ việc gần nhất là bom giả ở huyện Hán điều tra một lượt.”

Trương Hợp Hoan nói: “Nói cách khác cảnh sát đã loại trừ nghi ngờ đối với Sở Thất Nguyệt?”

Kiều Thắng Nam gật đầu nói: “Chưa từng nghi ngờ cô ấy.” Cô không muốn tiếp tục bàn về vụ án nữa nên đã đổi chủ đề: “Phim của anh khi nào thì ra mắt?”

Trương Hợp Hoan bật cười: “Sao thế? Lo sợ số tiền đầu tư của mình bị lãng phí sao?”

“Quan tâm đến việc đầu tư làm ăn của là không thể à?”

“Mối quan hệ giữa chúng ta tốt vậy mà em không tin tưởng anh sao?”

Kiều Thắng Nam nói: “Có tin tưởng là được.”

Trương Hợp Hoan trở về nhà, buổi chiều thì đến tìm Sở Thất Nguyệt, đi vào phòng khách sạn thì thấy Sở Thất Nguyệt đang thu dọn hành lý.

Trương Hợp Hoan có chút ngạc nhiên nói: “Em định đi đâu vậy?”

Sở Thất Nguyệt nói: “Thượng Hải.”

Trong lòng Trương Hợp Hoan nghĩ có phải bây giờ Sở Thất Nguyệt muốn đi Thượng Hải bởi vì chuyện của Sở Quốc Lực không, chẳng lẽ cô ấy định đến gặp hai người chú còn lại?

“Đến trụ sở chính của Phương Hoa.”

Sở Thất Nguyệt gật đầu.

“Anh sẽ đi cùng em.”

Sở Thất Nguyệt sắp xếp xong hành lý, nhìn Trương Hợp Hoan nói: “Em không phải là con nít, không cần anh phải đi theo chăm sóc đâu.”

Trương Hợp Hoan đi phía sau lưng cô, vòng hai tay ôm cô vào lòng: “Thất Nguyệt, anh biết em có thể xử lý tốt mọi chuyện, nhưng anh vẫn lo lắng cho em.”

Sở Thất Nguyệt cười nói: “Anh lo cái gì chứ?”

“Em còn nhớ vụ bom giả ngày trước hay không?”

Bình Luận (0)
Comment