Đại Vận Thông Thiên ( Dịch Full )

Chương 1040 - Chương 1040: Phương Hướng Điều Tra (2)

Chương 1040: Phương hướng điều tra (2) Chương 1040: Phương hướng điều tra (2)

Sở Thất Nguyệt sau khi trang trí lại bình hoa, cười nói: “Anh lại đang nói nhảm gì vậy, sao chú của em lại chấp nhặt anh chứ?”

Sở Quốc Lực nói: “Thất Nguyệt, thật có lỗi với con, chuyện của chú lại gây phiền phức cho hai đứa như vậy, chú sẽ nói với cảnh sát để họ không làm phiền tụi con nữa.”

Sở Thất Nguyệt nói: “Cũng không phải chuyện gì lớn, chỉ là điều tra thông thường.”

Trương Hợp Hoan nói: “Chú Sở đừng nói nữa, chú không đề cập thì cảnh sát cũng không tìm đến chúng tôi.”

Sở Quốc Lực cười tủm tỉm nhìn Trương Hợp Hoan: “Vậy thì chú sẽ noi gương người tốt.”

Hai người đều bật cười thành tiếng.

Sở Thất Nguyệt nói: “Chúng ta đi thôi.”

“Nhanh vậy sao?” Sở Quốc Lực ngạc nhiên.

Sở Thất Nguyệt nói: “Tần Quang Vĩ đã chết nên con muốn đi xem.”

Sở Quốc Lực gật đầu cũng không nói thêm gì, bởi vì hiểu Sở Thất Nguyệt cố ý nói vậy cho mình nghe.

Trương Hợp Hoan trước khi rời đi còn nói với ông ta: “Bảo vệ thân thể, người thân của Thất Nguyệt không còn nhiều.”

Sở Thất Nguyệt đi đến bãi đỗ xe, quay đầu nhìn phòng bệnh một lúc lâu, Trương Hợp Hoan nói: “Sao nào? Em muốn đến nhà của họ Tần sao?”

Sở Thất Nguyệt lắc đầu nói: “Em chỉ cố ý nói vậy, Tần Quang Vĩ ngày xưa là tài xế lái xe của em, anh ta là người tốt, cách đây không lâu tới tìm em.”

“Tìm em để làm gì?”

Sở Thất Nguyệt thở dài nói: “Tìm em để mượn tiền, anh ta bị bệnh, là ung thư tuyến tụy giai đoạn cuối.

Trương Hợp Hoan nói: “Em đã cho anh ta mượn phải không?”

Sở Thất Nguyệt nói: “Em cho anh ta mượn 100.000, cũng không có ý định bảo anh ta trả lại, nhưng không nghĩ đến sẽ có chuyện này.”

Trương Hợp Hoan nói: “Không loại trừ việc anh ta mượn tiền của em cho mình là một cái bẫy, em cho anh ta mượn tiền xuất phát từ lòng tốt, nhưng sẽ có nhiều người không hiểu điều này.”

Sở Thất Nguyệt cười lạnh nhạt nói: “Người khác nghĩ sao cũng được, dù sao em cũng không thẹn với lương tâm của mình.”

Trương Hợp Hoan đưa Sở Thất Nguyệt về nghỉ ngơi, sau đó anh liên lạc với Kiều Thắng Nam, hẹn cô ấy gặp mặt, anh muốn biết điều tra vụ án đã tiến triển đến đâu. Vừa hay hôm nay là ngày nghỉ của Kiều Thắng Nam, cô để cho Trương Hợp Hoan đến gặp ở nhà của mình.

Trương Hợp Hoan đến nhà cô, do tối hôm qua Kiều Thắng Nam phụ trách ca đêm nên vừa trở về nhà không lâu, đang ngồi ăn sáng.

“Anh có ăn không?”

Trương Hợp Hoan nói: “Ăn rồi, cảnh sát mấy người không có khái niệm về thời gian hay sao, mười giờ hơn rồi mới ăn sáng?”

Kiều Thắng Nam nói: “Là thói quen rồi.” Cô muốn đi pha trà mời Trương Hợp Hoan, Trương Hợp Hoan nói để mình tự làm, Kiều Thắng Nam bình thường rất ít khi uống trà, nhưng trà trong nhà rất nhiều. Trương Hợp Hoan tự chọn cho mình hồng trà Chính Sơn.

Đem trà đến bên bàn đun nước pha trà.

Kiều Thắng Nam nói: “Anh có thích uống trà nào thì cứ mang về đi, dù sao bình thường tôi cũng không uống.”

Trương Hợp Hoan nói: “Nghe nói em sắp chuyển công tác.”

“Nghe sư huynh của tôi nói phải không?” Kiều Thắng Nam bật cười rồi nói: “À phải nói là anh rể của anh nói chứ.”

Trương Hợp Hoan liếc nhìn cô một cái: “Nói nhảm!”

Kiều Thắng Nam nói: “Không có chứng cứ thì tôi sẽ không nói nhảm.”

Lúc Trương Hợp Hoan pha trà xong thì Kiều Thắng Nam cũng đã ăn xong bữa sáng, ngồi xuống bên cạnh anh uống trà.

Trương Hợp Hoan đưa cô một tách trà đã pha, nhắc nhở cô cẩn thẩn kẻo bỏng.

Kiều Thắng Nam vừa uống trà vừa nói: “Thật ra cả nhà tôi ai cũng muốn tôi đi Nam Giang.”

Trương Hợp Hoan gật đầu, ngày xưa bố của cô ấy là bí thư của Bằng Thành, hiện nay cũng lên chức và chủ trì cho Ủy ban kỷ luật, anh trai Kiều Thắng Thiên thì ở thủ đô, bây giờ cô ấy ở Bằng Thành không có người thân nào.

Tuy nhiên Trương Hợp Hoan cho rằng việc điều chuyển của Kiều Thắng Nam là có liên quan đến tập đoàn Sơn Thủy, vụ án cái chết của Lạc Thanh Dương đã rơi vào bế tắc, nhưng cô vẫn không hề từ bỏ vụ án.

“Anh đến đây tìm tôi bởi vì chuyện của Sở Thất Nguyệt phải không?”

Trương Hợp Hoan nói: “Đúng vậy, anh chỉ muốn biết tình hình điều tra thế nào và đưa thêm một số thông tin, có lẽ sẽ giúp được mọi người điều tra vụ án.”

Kiều Thắng Nam nói: “Anh yên tâm đi, tai nạn xe của Sở Quốc Lực về cơ bản Sở Thất Nguyệt đã được loại bỏ sự nghi ngờ.”

Trương Hợp Hoan nói: “Vừa rồi anh mới cùng Thất Nguyệt đi thăm Sở Quốc Lực, ông ta bị thương không nghiêm trọng.”

Kiều Thắng Nam cười nói: “Anh muốn ám chỉ cho tôi hiểu là tai nạn xe này là do Sở Quốc Lực tự biên tự diễn phải không?”

“Không thể loại trừ khả năng này, em còn nhớ việc khi ở huyện Hán, bên trong xe của Sở Thất Nguyệt có cài bom giả không?

Kiều Thắng Nam gật đầu, đương nhiên là nhớ, lần đó Trương Hợp Hoan liên lạc với mình, sau khi nhận được tin tức đó chỉ là giả. Mặc dù vậy nhưng khi đó chuyên gia tháo mìn và cảnh sát ở huyện Hán đã được huy động đầy đủ.

Trương Hợp Hoan nói: “Không lâu sau đó, Sở Thất Nguyệt đã từ chức chủ tịch Hoa Phương.”

Bình Luận (0)
Comment