Hứa Minh Phong bị sự bình tĩnh của anh làm bất ngờ: “Không phải là nên chúc mừng chúng ta sao? Chương trình này có nửa phần góp sức của tôi và một nửa công sức của cậu.”
Trương Hợp Hoan bật cười: “Hứa tổng, đừng tham quá, Blue TV cũng là chủ lực, hai chúng ta hợp tác chỉ một phần thì mới đúng.”
Hứa Minh Phong nói: “Tiểu Trương, cậu nói có phải chương trình của chúng ta ngay từ đầu đã quá mạnh mẽ từ tập đầu không? Chúng ta đã có được năm vị trí trên bảng tìm kiếm thịnh hành của năm, nếu tập thứ hai không bùng nổ như vậy, người ta có cho rằng chúng ta không có nhiều người theo dõi không? Thậm chí có thể gây ảnh hưởng đến hiệu ứng khán giả.
Trương Hợp Hoan phát hiện Hứa Minh Phong vẫn còn lo lắng về việc lãi hay lỗ quá nhiều, chủ yếu là do khởi đầu tốt, việc lo lắng đến nửa sau độ nổi tiếng sẽ trượt dốc cũng là chuyện hợp lý. Anh cười nói: “Hứa tổng anh không cần lo lắng về điều này đâu, muốn chương trình vẫn tiếp tục phát triển thì chúng ta cần duy trì các từ khóa tìm kiếm thịnh hành, tôi đã chuẩn bị tốt hết rồi.”
Đương nhiên Trương Hợp Hoan không sợ không được săn đón, bởi vì sân khấu của The Voice Of China luôn luôn có những câu chuyện, việc tranh chấp bản quyền ca khúc, bằng cấp giả, rồi các thí sinh không hợp nhau, thí sinh nào đó đêm khuya đi mua rượu hoặc huấn luyện viên quan tâm đến một thí sinh nào đó hơn, muốn tạo nhiệt thì chỉ cần vài tin tức như vậy không cần xác thực. Huống cho anh còn có Chu Vĩ là một người rất giỏi chế tin.
Chỉ là chương trình mới bắt đầu những tin tức tiêu cực như vậy sẽ có hại cho chương trình, mục tiêu kế tiếp cường điệu câu chuyện của Trương Hợp Hoan sẽ là tập cuối cùng của vòng tuyển chọn giấu mặt.
Đối tượng được chọn là Phó Hạo.
Phó Hạo đã đi một chuyến đến Nam Giang để ghi hình chương trình, Trương Hợp Hoan mời anh ta đến công ty của mình tham quan, vì lòng tốt của anh nên Phó Hạo không thể từ chối và cùng đến với Kim Yun Gil.
Hai người đến thăm quan công ty, Trương Hợp Hoan lại sắp xếp một bữa ăn chiêu đãi hai người họ, Tần Hồng vì biết trước Phó Hạo sẽ đến nên đã lựa chọn tránh đi.
Trương Hợp Hoan mời Phó Hạo đến phòng làm việc của mình.
Phó Hạo nhìn xung quanh, không thấy Tần Hồng, Trương Hợp Hoan sớm nhận ra sự bồn chồn của anh ta, cười nói: “Anh Hạo, có phải anh muốn tìm chị Hồng không?”
Phó Hạo cười nói: “Không phải cô ấy biết hôm nay tôi đến chứ?”
Trương Hợp Hoan nói: “Chắc là chưa biết, cuối tuần này sẽ là buổi ghi hình tập cuối cùng của vòng tuyển chọn giấu mặt, anh đã chuẩn bị gì chưa?”
Phó Hạo nói: “Tôi không hề nghĩ là sẽ rút thăm để trình diễn, số lượng chỗ trong các đội ngày càng ít, thực lực của tôi thì không quá giỏi, cảm giác cơ hội khiến cho ban cố vấn huấn luyện bấm nút đèn chọn là rất thấp.” Anh ta hiểu rõ năng lực của chính mình, dù sao thời phong độ đỉnh cao của anh đã qua, nhưng tình yêu đối với âm nhạc vẫn còn đó. Nhưng sau những thất bại anh lại rơi vào con đường nghiện rượu, chính vì thói xấu này đã phá hủy giọng hát không ít.
Thi cùng anh ta ở tập cuối cùng còn có Kim Yun Gil, dù sao Kim Yun Gil được coi là một trong những thí sinh tiềm năng trong nơi huấn luyện. Phó Hạo tin rằng Kim Yun Gil không chỉ có thể đạt được bốn chọn của cả bốn vị cố vấn huấn luyện, mà còn là một đối thủ rất tài năng, Phó Hạo chỉ muốn làm tốt nhất có thể dù khả năng sẽ bị loại.
Trương Hợp Hoan nói: “Em cảm thấy anh không có nhiều hy vọng.”
Phó Hạo nói: “Dù không muốn nghe nhưng điều cậu nói là sự thật.”
Hai người đều cùng bật cười.
Trương Hợp Hoan phát hiện trạng thái tinh thần của Phó Hạo so với lần trước gặp đã tốt hơn rất nhiều, lại một lần nữa mời Phó Hạo vào công ty mình: “Anh Hạo, anh suy nghĩ thế nào rồi? Có muốn đến công ty của em không?”
Phó Hạo cười nói: “Càng suy nghĩ tôi lại càng thấy mình thích hợp với tự do hơn là làm ở một công ty cố định, như vầy đi, khi nào cậu cần cứ gọi cho tôi.”
Trương Hợp Hoan nói: “Sau khi chương trình kết thúc anh lại muốn đi lang thang các nơi sao?”
Phó Hạo im lặng.
Trương Hợp Hoan nói: “Chị Hồng vẫn đang chờ anh, anh không thể để chị ấy cứ đợi anh như vậy được.”
Phó Hạo thở dài nói: “Tôi đã trì hoãn cô ấy nhiều năm, tôi cốn nghĩ mình sẽ thông qua chương trình lần này chứng minh bản thân, lý tưởng thì rất lớn nhưng thực tế chẳng có gì.”
Trương Hợp Hoan nói: “Tình cảm của anh và chị Hồng không liên quan đến sự thành công của anh, mà chính là anh luôn trốn tránh nó.”
Phó Hạo ngẩng đầu lên nhìn Trương Hợp Hoan, trong mắt toát ra vẻ áy náy.
Trương Hợp Hoan nói: “Anh nói kết quả cuộc thi không quan trọng nhưng theo ý em thì anh vẫn coi trọng kết quả.”
“Tôi không có!”
“Nếu anh không có thì anh muốn thông qua chương trình này chứng minh cái gì? Chứng minh cho ai xem?”
“Tôi” Phó Hạo bị Trương Hợp Hoan chặn lại.
Trương Hợp Hoan nói: “Em có một ý này.”
Nhạc trong truyện:
Lee Jung Hyun - Tell me (Album: I Love Natural)
https://www.youtube.com/watch?v=trjQDqGmnPA