Đại Vận Thông Thiên ( Dịch Full )

Chương 1051 - Chương 1051: Thí Sinh Đặc Biệt (1)

Chương 1051: Thí sinh đặc biệt (1) Chương 1051: Thí sinh đặc biệt (1)

Nhưng Lưu Hoán cũng thừa nhận, kịch bản này quá tốt. Cho dù là biểu diễn thì cũng đã nói ra được tiếng lòng giấu kín của ca sĩ. Sau khi tiết mục phát sóng khẳng định sẽ được phủ sóng càng cao. Thằng nhóc Phó Hạo này cho dù không thông qua vòng sơ tuyển, khẳng định cũng sẽ nổi một hồi.

Phó Hạo nói: “Người bạn gái này hy sinh rất nhiều cho tôi. Cô ấy một mực âm thầm trả giá, không đòi nhận lại. Cô ấy thừa nhận tất cả áp lực, bất kể tôi đối với cô ấy như thế nào, cô ấy đều không rời không bỏ, khăng khăng một lòng.”

Vu Sùng Khánh cười nói: “Anh đây là là thành ngữ gì?”

Màn hình lớn ở hiện trường xuất hiện đầu của Tần Hồng. Người quay phim chiếu ống kính thẳng về Tần Hồng, Tần Hồng lệ rơi đầy mặt.

Phó Hạo nói: “Tôi tuy đã ba mươi tuổi, lại vẫn là đứa nhỏ không lớn. Vì cái gọi là giấc mộng âm nhạc, tôi từ giã quán bar đang buôn bán. Nhưng cô ấy vấn yên lặng giữ vững nó, cho dù bản thân có sự nghiệp riêng vẫn không chịu buông bỏ quán bar này. Cô ấy nói, sở dĩ vẫn giữ cho cửa hiệu quán bar sáng đèn, là do lo lắng lúc tôi trở về sẽ không tìm thấy đường về nhà.”

Na Anh đỏ hồng mắt: “Tôi thật cảm động, hai người các anh sao không nhấn đèn. Ai da, quá cảm động rồi.”

Dương Côn nói: “Chuyện của cậu ấy tôi rất hiểu.”

Vu Sùng Khánh nói: “Anh lại hiểu, anh cũng có một bạn gái mở quán bar sao?”

Dương Côn đầy buồn bã nói: “Khi một mình anh cố gắng làm việc, cái sự cô đơn vắng vẻ đó, cần một người ủng hộ và đồng hành cùng anh. Lí do bạn gái của anh kiên trì ở bên cạnh anh là vì cô ấy cảm thấy anh ưu tú. Nhưng nếu sáu bảy năm anh đều không có bất kì khởi sắc gì, thì cô ấy sẽ bắt đầu hoài nghi anh có năng lực hay không.”

Lưu Hoán và Vu Sùng Khánh cùng lúc cười lên.

Dương Côn ý thức được điều gì đó , nhanh chóng giải thích nói: “Nghi ngờ anh có thể sẽ không thành công.”

Bệnh nhanh mồm nhanh miệng của Na Anh lại tái phát : “Cho nên vị kia của anh bỏ chạy!”

Dương Côn lắp bắp nói: "Thì bỏ chạy rồi!"

Na Anh nói: “Vậy nên ban nãy anh mới khóc.”

Khán giả ở xung quanh cười phá lên, làm dịu đi không ít bầu không khí buồn bã. Đằng sau hào quang của ca sĩ thực chất cũng có những nỗi đau không ai biết.

Dương Côn nói: "Đã chạy từ sớm rồi, anh ấy và bạn gái mười năm vẫn chưa chia tay, điều này thực sự làm cho tôi cảm động."

Na Anh nói: “Người ta là tình cảm thật sự, còn người kia của anh không ổn.”

Vu Sùng Khánh nói: "Tôi cảm thấy anh ấy thật hạnh phúc. Anh nói công việc ca sĩ áp lực vất vả, ai làm việc lại không áp lực, không vất vả? Chẳng qua, anh có một người bạn gái tốt như vậy, thật đáng để Dương Côn phải rơi nước mắt. Đồng thời tôi cũng nghĩ rằng chúng tôi đã đúng khi không quay lại, vì thế anh sẽ có nhiều thời gian hơn để dành cho bạn gái của mình."

Na Anh cười lớn: “Bạn học Phó Hạo, anh có lời gì muốn nói với bạn gái sao ? ”

Phó Hạo nói: "Cô ấy ở bên tôi suốt mười năm, trong mười năm này tôi không có cho cô ấy bất kì lời hứa nào,tôi vẫn luôn để cô ấy chờ đợi, tôi luôn nói với cô ấy rằng tôi muốn chứng minh thành quả của mình cho cô ấy xem, đó chỉ là cái cớ cho sự ích kỉ của tôi thôi, con người tôi thật không lãng mạn. Con người một khi bắt đầu xúc động, nước mắt cứ tuôn trào như vòi nước được mở van.

Na An nói: “Anh đều đã khóc thành như vậy còn chưa đủ lãng mạn, bạn gái của anh đã đến chưa?”

“Đến rồi.”

Tiếng vỗ tay tại hiện trường vang lên.

Vu Sùng Khánh nói: “Cô ấy ở khu vực nghỉ ngơi hay ở hiện trường”

Phó Hạo nói: “ Cô ấy ở hiện trường, tôi hôm nay tuy rằng không được huấn luyện viên xoay ghế, nhưng tôi có một yêu cầu nho nhỏ.”

Dương Côn nói : “Được!”

Vu Sùng Khánh cười nói: “Anh chưa biết anh ấy thỉnh cầu gì đã nói được rồi.”

Na Anh nói: “Cái này còn phải hỏi à, tôi cũng đồng ý.”

Phó Hạo nói: “Tôi muốn mời bốn vị huấn luyện viên cùng toàn bộ khán giả ở hiện trường làm chứng cho tôi. Tần Hồng! Gả cho anh được không?”

Bốn vị huấn luyện viên cùng kêu lên hoan hô nhưng tiếng reo hò của họ ngay lập tức bị tiếng reo hò của khán giả át đi.

Na Anh kích động huơ tay: “Bạn gái của Phó Hạo có ở đây sao?”

Trên màn ảnh chiếu đến Tần Hồng, Tần Hồng che miệng đứng dậy, cô ấy không biết hôm nay Phó Hạo sẽ cầu hôn ngay tại hiện trường. Ban nãy cô ấy còn cảm thấy tiếc nuối vì Phó Hạo bị loại nhưng hiện tại cô ấy chỉ cảm thấy tràn đầy hạnh phúc.

Dương Côn nhìn màn hình lớn, lộ ra biểu cảm kinh ngạc: “Tần Hồng ? cô ấy là bạn gái của anh sao?”

Na Anh nói: “Anh quen biết sao?”

Dương Côn gật đầu nói: “Ca sĩ rất nổi tiếng, bài hát của cô ấy chắc cô đã từng nghe qua “Không đơn giản như vậy”, “Bản thân bất chợt”, “Nói xa là xa”.”

Bình Luận (0)
Comment