Đại Vận Thông Thiên ( Dịch Full )

Chương 1094 - Chương 1094: Ai Cũng Không Ngoại Lệ (2)

Chương 1094: Ai cũng không ngoại lệ (2) Chương 1094: Ai cũng không ngoại lệ (2)

Từ Kha vốn tưởng rằng tư bản nội địa và tư bản Hong Kong khác nhau, tư bản nội địa ít can thiệp vào sáng tác hơn, tính bao dung cũng lớn hơn một chút. Nhưng hiện tại ông đã dần dần rõ ràng, tư bản ở đâu cũng đều giống nhau. Tư bản đều vô tình, một đám người đầu tư không phải vô duyên vô cớ đầu tư cho ông. Cũng không có lý tưởng phát huy nghệ thuật gì. Bọn họ đều có cùng mục đích.

Bình thường nhất chính là kiếm tiền, còn có một loại như Tiết Xuân Hoa, là vì sủng người.

Từ Kha hiện tại có chút hối hận, không nên nhận đầu tư từ Tiết Xuân Hoa. Lúc trước Lăng Điềm Điềm vừa vào tổ, ông cực kỳ cao hứng, có tiền thì có thể làm hiệu ứng càng thêm huyền ảo. Nhưng ông đã xem nhẹ một vấn đề, Tiết Xuân Hoa can thiệp rất nhiều về sáng tác điện ảnh. Sau khi xem bản trailer thô, Lăng Điềm Điềm được xuất hiện quá ít, mà “Thiến nữ u hồn” muốn qua thẩm duyệt trong nước còn cần Tiết Xuân Hoa ra mặt.

Hiện tại Từ Kha gặp phải áp lực từ nhiều mặt, mấy ngày nay đều bị chuyện này làm khó.

Trương Hợp Hoan nói: “Doanh thu phòng vé Từ đạo diễn mong muốn là bao nhiêu?”

Từ Kha ngẫm nghĩ nói: “Hai trăm triệu đi, bộ điện ảnh này cần hai trăm triệu thì mới có thể thu hồi phí tổn.” Thù lao của diễn viên Thiến nữ u hồn cũng không quá cao, nhưng hiệu ứng và quảng bá sẽ chiếm một bộ phận rất lớn.

Trương Hợp Hoan nói: “Tôi nhớ rõ lúc chúng ta bàn về nộ điện ảnh này, ông từng nói bộ điện ảnh này quay chính là tình yêu giữa người và quỷ.”

Từ Kha thở dài nói: “Lúc trước quả thực nghĩ sẽ làm như vậy, lấy tình cảm làm chủ. Nhưng sau này tiến vào không ít nhà đầu tư, dự toán cũng tăng lên nhiều, gia nhập không ít hiệu ứng. Tôi cũng muốn quay một tác phẩm truyền kỳ về Trung Quốc chúng ta.”

Trương Hợp Hoan nói: “Thật ra mấy năm nay điện ảnh trong nước đã đi vào một vòng lẩn quẩn. Đều so sánh hiệu ứng, tôi ngược lại cảm thấy cái gốc của điện ảnh chính là câu chuyện. Một bộ điện ảnh cho dù được đầu tư công phu, nhưng không có câu chuyện tốt xâu chuỗi, đến cuối cùng xem xong, người xem vẫn không biết ông đang nói cái gì.”

Không chỉ là Từ Kha mà Chương Nhất Mưu hai năm nay cũng lâm vào vòng lẩn quẩn này. Một đám ra mắt tác phẩm điện ảnh đã sớm cách xa ước nguyện ban đầu của bọn họ. So với đầu tư bối cảnh, nhìn thì rất đẹp nhưng thật ra nội dung lại cực kỳ trống rỗng. Mỗi người bọn họ đều có tiền lệ thất bại.

Nhưng càng là như thế, bọn họ lại càng muốn dùng phim mục đích thương mại để chứng minh, ở trong lòng bọn họ, doanh thu phòng vé mới là đạo lý cứng rắn.

Từ Kha nói: “Cũng không có cách nào khác, sở dĩ mảng lớn phim Hollywood thành công là bởi vì bọn họ có ngành công nghiệp điện ảnh tiên tiến. Người xem cực kỳ yêu thích loại hình này, nhìn thấy phim truyền hình lớn, chế tác lớn liền cảm thấy mua vé đáng giá. Thế bọn họ mới nguyện ý tiêu tiền mua vé đi vào rạp chiếu phim. Thật ra quốc gia chúng ta có rất nhiều câu chuyện hay, Phong Thần, Tây du, Thục Sơn. Nếu tài chính đặt đúng chỗ, chúng ta cũng có thể tạo nên những trận chiến kinh điển như Chúa tể của những chiếc nhẫn.”

Trương Hợp Hoan cười nói: “Tôi không cảm thấy chiến trận hay, cũng không phải toàn bộ người xem ai cũng thích chế tác lớn của Hollywood.”

Từ Kha nói: “Con người thời điểm vừa tiến vào giới này đều rất lý tưởng hoá. Nhưng rất nhanh sẽ nhận rõ hiện thực, cúi đầu trước hiện thực. Nhóc Hợp Hoan, chờ cậu chiếu phim điện ảnh, cậu sẽ rõ tầm quan trọng của doanh thu phòng vé.”

Trương Hợp Hoan nói: “Tôi không có quá nhiều chờ mong với phương diện doanh thu phòng vé. Bộ điện ảnh nọ tính cả chi phí quảng cáo, tiền đầu tư không vượt qua ba mươi triệu tệ.” Thật ra đây là cậu nói quá, trừ chi phí quảng bá, trước mắt chi phí quay chụp bộ điện ảnh này còn chưa đến mười triệu tệ. Trương Hợp Hoan cũng không tính đầu tư nhiều trên phương diện này.

Từ Kha còn thực sự phân tích cho cậu: “Nhóc Hợp Hoan, thật ra cậu cũng rõ tình huống trong nước, doanh thu của một bộ điện ảnh sau khi thu vào phải chia vào vài bộ phận. Quỹ điện ảnh chuyên nghiệp 5%, thuế giá trị tài sản 3%, phía viện và rạp chiếu phim khoảng 42%. Bên phát hành và bên quay tổng cộng nhận được khoảng 40%. Phía phát hành lấy từ 2%-6% tổng doanh thu phòng vé làm chi phí quản lý.”

Trương Hợp Hoan gật gật đầu, chuyện này quả thật cậu đã nghiên cứu qua. Từ lão quái phân tích tình huống thực tế cũng là xuất phát từ hảo tâm.

Từ Kha nói: “Tôi nói đơn giản một chút, phía quay phim cuối cùng có thể lấy được 30% tổng doanh thu phòng vé, tính thêm doanh thu phim thu vào được từ những con đường khác. Vậy doanh thu phòng vé cần đạt được gấp ba phí chế tác thì mới có thể thu hồi phí tổn. Bộ phim này của cậu phí tổn đầu tư là ba mươi triệu tệ, doanh thu phòng vé phải đạt chín mươi triệu tệ mới có thể thu hồi vốn.” Nói tới chuyện Trương Hợp Hoan, Từ Kha không khỏi nghĩ tới bản thân mình.

Bình Luận (0)
Comment