Tỉ lệ người xem cao nhất mà chương trình lễ hội Trung Thu của Đài truyền hình Đông Phương chỉ đạt có 0,91%, có thể nói là lần đầu tiên thảm nhất trong gần ba năm quay trở lại đây. Tại cuộc họp thường kỳ sáng hôm sau, mấy vị lãnh đạo nhận được số liệu người xem tối qua cũng không hẹn mà cầm đi so sánh với tỉ lệ người xem trong đêm chung kết của The Voice. Người so với người phải chết, hàng so với hàng càng muốn vứt đi, có thể nói về sản xuất show truyền hình thì, nhờ vào lực lượng mới The Voice xuất hiện mà Đài truyền hình vệ tinh Chiết Giang đã bỏ xa họ.
Lão giám đốc nhà đài nhìn Cảnh Tường Long đầy ẩn ý, hiện tại ông ta rất dễ bị Cảnh Tường Long quét sạch quyền lực trong tay. Nhưng dù sao ông ta vẫn ngồi ở trên cái ghế này, Cảnh Tường Long nhà cậu luôn mồm nói muốn cải cách, đoàn kết một đám tinh anh cốt cán trong đài, đến cuối cùng đưa ra một bản báo cáo thế này sao? Liêu Vân Trung gõ bàn nói: "Làm sự nghiệp cũng như đi ngược dòng nước, không tiến thì lùi. Người khác cải cách, chúng ta cũng cải cách cùng lúc nhưng không phải cứ hô vang khẩu hiệu cải cách là được! Chúng ta phải nhìn vào thực tế và thành tích đạt được, hai năm qua chúng ta đã bỏ ra rất nhiều cái giá đắt rồi, nhưng kết quả thì thế nào? Nói trắng ra là chúng ta đã bị Đài truyền hình Hồ Nam và Đài truyền hình vệ tinh Chiết Giang bỏ xa."
Hiện trường lặng ngắt như tờ, họ đều biết lão giám đốc nhà đài này đang mượn chủ đề để nói chuyện của mình, hai ngày nay danh tiếng của Cảnh Tường Long quá nổi tiếng cho nên trong lòng lão giám đốc nhà đài nhen nhóm lên một mồi lửa. Tất cả mọi người đều biết rõ, Liêu Vân Trung chỉ đang phàn nàn mà thôi, ông ta không ngăn cản được mức độ nổi trội của Cảnh Tường Long, ít nhất sang năm sau Liêu Vân Trung đã phải ngoan ngoãn bàn giao chức vụ quản lý ra rồi.
Cảnh Tường Long cười cười: "Giám đốc nhà đài Liêu nói rất đúng, cải cách phải nhắm vào thực tế! Qua nhiều năm nay, tệ nạn nhà đài của chúng ta đã tồn tại quá lâu, muốn cải cách cũng phải quyết đoán hơn, chắc chắn phải trải qua một giai đoạn đau khổ và triệt để từ bỏ các thói hư tật xấu đi." Nếu Liêu Vân Trung nhà ông đã không nể mặt tôi, tôi cũng không cần lễ phép với ông làm gì!
Sắc mặt của Liêu Vân Trung thay đổi, rõ ràng Cảnh Tường Long đẩy hết trách nhiệm lên người mình, cái gì gọi là thói hư tật xấu? Cái gì mà bảo tệ nạn đã tồn tại quá lâu? Ngay trước mặt nhiều người tầng giữa như thế, cậu cũng quá hung hăng rồi.
Liêu Vân Trung đang định nói thì Cảnh Tường Long nói tiếp: "Đáng mừng là chuyện cải cách của chúng ta đã đạt được thành quả nhất định."
Tất cả mọi người đều sửng sốt, thành quả sao? Không biết thành quả của ông ta nói là cái gì?
Cảnh Tường Long giơ số liệu xếp hạng trong tay lên: "Mọi người có để ý đến chương trình ‘Trung Hoa Trên Đầu Lưỡi’ không?"
Ông ta không nói thì mọi người thật sự cũng không để ý, họ nghe Cảnh Tường Long nhắc lập tức cũng nhìn xuống số liệu. Tập hai của chương trình "Trung Hoa Trên Đầu Lưỡi" đêm qua đạt tỉ lệ người xem là 0,37%, ý của ông ta là sao? Thành tích này rất xuất sắc à? Chương trình này đã bị The Voice đè bẹp gấp mười lăm lần, cho nên dù là cùng lúc phát sóng nhưng nó cũng không được xem là xuất sắc.
Cảnh Tường Long nói tiếp: "Có lẽ mọi người chỉ nhìn thành tích thôi sẽ không phát hiện ra cái gì, trước khi đến đây tôi đã phân tích một số thứ rồi, Tiểu Trương bật máy chiếu lên đi."
Liêu Vân Trung có chút buồn bực, Cảnh Tường Long lại đang chơi trò gì đây?
Cảnh Tường Long nhanh chóng đứng dậy đi lên trước cười nói với Liêu Vân Trung: "Liêu đài, ông nhường chỗ một chút!"
Tất cả mọi người đều hiểu được ý trên mặt chữ những lời ông ta nói, sắc mặt của Liêu Vân Trung càng khó coi hơn nhưng ông ta vẫn tránh sang một bên vì chính bản thân ông ta đang chặn trước màn hình.
Cảnh Tường Long cần bút laser chỉ vào ảnh trình chiếu trên màn hình: "Mời mọi người xem, tập đầu tiên của chương trình ‘Trung Hoa Trên Đầu Lưỡi’ đạt tỉ lệ người xem là 0,09%. Tập thứ hai đạt tỉ lệ người xem là 0,37%, nếu như chỉ nhìn vào tỉ lệ người xem tối qua cũng không tính là cao, nhưng so sánh với tỷ lệ người xem ở tập một, sẽ thấy tỷ lệ người xem đã tăng lên gấp bốn lần."
Liêu Vân Trung nói: "Tiểu Cảnh, cậu quên rồi à? Tối qua là tết Trung Thu, nhờ ngày lễ nên số lượt xem tăng lên."
Cảnh Tường Long lắc đầu nói: "Dù là có yếu tố ngày lễ trong đó cũng không thể tăng nhiều như vậy, không có điều tra thì không có quyền lên tiếng, cho nên tôi đã điều tra số liệu của các bên."
Liêu Vân Trung lại chạm phải một cây đinh, âm thầm mắng Cảnh Tường Long cao ngạo nhưng ông ta cũng không xé mặt tại đây. Cảnh Tường Long là người nối nghiệp được cấp trên chỉ định, hậu phương còn cứng cáp cho nên ngay từ đầu bản thân đã không thể thay đổi được điều gì.