Trương Hợp Hoan và Trương Gia Long cố ý đi nhanh vài bước để tạo cơ hội cho hai cha con Trương Gia Thành đi với nhau.
Trương Phú Giang từ từ bước đi, ông ấy liếc mắt nhìn con trai nói: "Gia Thành à, bao nhiêu năm nay bố không quay lại kiếm con, con có hận bố không?"
Trương Gia Thành lắc đầu nói: "Con không hề hận bố, nói thẳng ra thì con sợ bố đau lòng, thật ra con sớm đã xem bố mất lâu rồi."
Trương Phú Giang gật đầu: "Một người bố như bố dù còn sống hay đã chết không có có gì khác nhau. Bố vẫn còn nhớ khi con còn nhỏ thế nào, bây giờ gặp lại con, con cũng lớn tuổi rồi."
Trương Gia Thành nói :"Bố cũng không cần phải nghĩ nhiều quá, mấy năm nay cuộc sống của con rất tốt, mấy đứa con của con cũng rất giỏi, làm nở mặt dòng họ."
Trương Phú Giang nói: "Thật ra bố từng nghĩ qua quay về kiếm các con, nhưng lo lắng sau này sẽ mang lại rắc rối cho các con, tuy bố kiếm được rất nhiều tiền, nhưng bố cũng đắc tội rất nhiều người."
Trương Gia Long và Trương Hợp Hoan dừng lại, cả hai nhìn bóng lưng của hai cha con, Trương Gia Long thở dài: "Cả hai cách xa nhau nhiều năm như vậy, không biết bố con còn nhớ ông nội con không?"
Trương Hợp Hoan nói: "Chắc là nhớ, huyết thống là một thứ rất thần kỳ, không phải là thứ dễ bị cắt đứt được."
Trương Gia Long đồng cảm gật đầu: "Bộ phim quay thuận lợi chứ?"
Trương Hợp Hoan nói: "Đang làm phần cuối rồi, mọi thứ đang diễn ra suôn sẻ."
Trương Gia Long nói: "Trong số các anh chị em, con là người xuất sắc nhất rồi."
Dù sao hai cha con Trương Phú Giang xa cách nhiều năm như vậy, Trương Gia Thành cũng đến tuổi trung niên rồi, mọi thứ đã buông bỏ rồi, có thể nói bữa cơm này ăn tương đối khách sáo, không náo nhiệt như mong đợi, nhưng cũng không quá nhạt nhẽo.
Bữa tiệc kết thúc lúc chín giờ tối, mọi người ra tiễn Trương Phúc Giang đi về.
Trương Gia Thành muốn thông qua cơ hội này cải thiện mối quan hệ với hai đứa con gái, nhưng Trương Hợp Hân và Trương Hợp Nguyệt không thèm để ý đến ông, sau khi ông nội về, họ càng không cần phải giả bộ nữa.
Trương Hợp hân và Trương Hợp Nguyệt ở một khách sạn trong nội thành, Trương Hợp Hoan định cho tài xế đưa họ về khách sạn, nhưng Trương Gia Thành lấy lý do đi về thuận đường, ông chủ động đề nghị đưa họ đi về, làm bố mà làm đến mức ti tiện như vậy chỉ để nói chuyện với hai đứa con gái nhiều hơn một chút.
An Nhiên không uống rượu, cô định tự lái xe về nhà.
Trương Hợp Hoan nhờ cô cho cậu quá giang về nhà, cậu có thuê một căn hộ và cậu thường sống ở đó.
Khi đang trên đường về nhà, An Nhiên nói: "Đúng là không ngờ, ông nội anh giàu như vậy, nhưng tại sao đến bây giờ mới đến gặp bố anh?"
Trương Hợp Hoan nói: "Người giàu có nhiều mối lo lắng, bây giờ bên ông ấy cũng có một gia tộc lớn, chắc là nghĩ tới cảm nhận của những người khác, nếu như đến nhận bố anh, những đứa con khác chưa chắc sẽ đồng ý."
An Nhiên cười nói: "Lo lắng các anh phân chia tài sản."
Trương Hợp Hoan nói: "Ông ấy có tiền là chuyện của ông ấy, bọn anh không hề muốn động đến phần tài sản của ổng."
An Nhiên nói: "Anh tài giỏi như vậy, qua mấy năm nữa có thể còn giàu hơn ông ấy."
Trương Hợp Hoan cười nói: "Em đánh giá cao tôi vậy sao?"
An Nhiên gật đầu nói: “Em tin anh.” Bàn tay cô nóng lên, tay phải bị Trương Hợp Hoan nắm chặt, sẵng giọng nói: "Em đang lái xe, đừng có quậy."
Tiếng điện thoại của Trương Hợp Hoan vang lên, là Tần Hồng gọi tới, anh ta báo cho anh biết kết quả trận chung kết The Voice, Nhâm Thuần đoạt giải ba, giọng điệu có chút tiếc nuối.
Trương Hợp Hoan thấy không có gì phải tiếc, vốn dĩ mục tiêu đặt ra lần này cho Nhâm Thuần là giải ba chứ không phải quán quân.
Khi ánh trăng cong cong chiếu xuống Cửu Châu, có vài nhà vui vẻ cũng có vài nhà buồn bã.
Đêm chung kết của The Voice đạt được tỉ lệ người xem trên cả nước là 5.8%, ngạc nhiên hơn kết quả 9,9 điểm của khu vực Giang Chiết làm cho cả showbiz chấn động. Tỉ lệ người xem cao như thế, thì trong ngành giải trí này ngoại trừ chương trình đêm giao thừa của CCTV ra thì không ai sánh nổi.
Khỏi phải nói đơn vị sản xuất kiếm được cả bộn tiền, còn giá trị con người của các huấn luyện viên và thí sinh tham gia chương trình The Voice cũng nhờ vào đó mà tăng lên gấp đôi. Nghe nói trung bình, giá trị con người của các thí sinh The Voice tăng hơn gấp ba lần, thậm chí có vài người còn vượt mặt cả các ca sĩ nổi tiếng.
Xếp hạng cao và mức độ phổ biến của The Voice đã làm lu mờ đi các chương trình lễ hội Trung Thu được phát sóng cùng lúc, đa số các bộ môn show truyền hình đều cảm thán, vì phần lớn tất cả họ đều tung chương trình lễ hội Trung Thu ra, nhưng năm nay không có một nhà đài nào có tỉ lệ người xem hơn 1%.